“M* kiếp! Nguyễn Trần Khánh Quân. Cô đang chết ở xó xỉnh nào vậy?“
Tiếng Phan Quân Khánh hét lên khiến người khác nghe nổ hết cả tai, lại còn chửi thề. Anh đang tức giận, thật sự rất tức giận. Khi mà một chuyện lớn như thế xảy ra mà nhân vật chính của câu chuyện anh lại không thể liên lạc được. Cả người như phát điên lên khi đến công ty anh đã đến thẳng phòng kế hoạch tìm Quân. Nhưng khi được báo hôm nay cô xin nghỉ anh lại điên cuồng gọi cho cô hàng chục cuộc. Nghe tổng đài viên thông báo cô đã tắt máy anh lại càng điên tiết hơn. Sự phẫn nộ lên đỉnh điểm khiến đồ đạc trong căn phòng làm việc bay tứ tung mỗi thứ một góc.
“Cậu lại có chuyện gì nữa? Sao lại hét lên như vậy chứ?”
Quân vẫn bình thản hỏi lại anh mà không biết rằng câu hỏi của cô khiến Khánh càng điên tiết. Ngữ điệu tức giận truyền qua chiếc loa:
“Cô còn dám hỏi tôi nữa à? Xem chuyện tốt mà cô làm đi. Cô được lắm! Dám để lộ chuyện hôn ước ra bên ngoài. Cô chán sống rồi à?“
“Cậu nói nhăng nói cuộc gì thế? Làm gì có chuyện tôi tiết lộ hôn ước ra bên ngoài? Đừng có mà đổ oan cho tôi.”
“Hừ, lại còn tỏ vẻ thảo mai à? Không phải là cô thì còn ai vào đây nữa? Muốn dùng truyền thông để gây sức ép khiến tôi phải cưới cô sao? Đừng có nằm mơ! Loại con gái giả tạo, thủ đoạn như cô không có cửa đâu!”
Khánh chì chiết cô qua chiếc điện thoại. Cơn giận bộc phát khiến anh không kìm được lời nói. Cứ văng ra những lời lẽ khiến người ở đầu dây bên kia phải khó chịu.
“Con m* nó cậu im đi! Đừng có xúc phạm tôi! Chuyện này không liên quan gì đến tôi hết.”
Quân bực mình khi bị Phan Quân Khánh bôi nhọ. Nên không kiềm chế được mà thốt lên một câu tục tĩu như vậy. Trong cuộc đời cô chưa có một ai đay nghiến cô như thế. Bản thân còn đang không hiểu chuyện gì đã xảy ra chứ nói gì đến chuyện tự ý mình đem tin tức truyền ra bên ngoài.
“Loại con gái mưu mô xảo quyệt, đầy toan tính như cô tôi còn lạ gì. Đừng nói chuyện cô gặp riêng ba tôi không phải là tình cờ đấy chứ?“
“Nếu muốn biết thì cậu về mà hỏi ba cậu đi! Đừng có tới tìm tôi kiếm chuyện.“
Nói xong Khánh Quân cúp máy cái rụp. Người kia vẫn gọi lại cô không nghe nữa mà trực tiếp nhấn nút chặn luôn. Cô nghĩ mình phải biết chuyện gì đang xảy ra. Nãy giờ mãi tranh cãi với Phan Quân Khánh mà cô vẫn chưa hiểu đầu đuôi gì hết. Là ai đã công bố tin tức về hôn ước này ra bên ngoài.
Còn Khánh sau khi tranh cãi với cô chưa xong thì bị ngắt máy, gọi lại thì thuê bao. Bản thân tức giận đến hộc cả máu. Anh liền đá văng cánh cửa rồi bước ra bên ngoài. Quyết định tìm đến tận nhà cô để nói chuyện cho ra lẽ. Đôi mắt với đồng tử đang giãn rất lớn, lửa giận hừng hực khiến tất cả nhân viên đều tái mặt. Họ biết sếp mình đang nổi nóng và có thể sẽ xiên chết bất kỳ ai nếu ngáng đường. Đúng là sếp vui thì mình cũng vui lây mà sếp cáu thì mình cũng phải méo mặt theo.
Khi thấy sếp đã bước vào thang máy mọi người mới bắt đầu bàn tán xôn xao về tin hot của sáng hôm nay. Mọi người liên tục bình luận về cuộc hôn nhân này khiến Tuyết Vy không khỏi nghẹt thở. Từ khi đọc được bài báo đó cô đã rụng rời chân tay, trái tim như thể dao đâm xuyên đến rỉ máu. Còn Phan Quân Khánh vẫn không thấy bóng dáng đâu. Có phải anh đang ngấm ngầm thừa nhận chuyện này là thật khi mà không chủ động gặp cô để giải thích mọi chuyện. Cô ta gọi điện nhắn tin cho Khánh để xác minh, nhưng khi bên kia thông báo máy bận liên tục thì Tuyết Vy suy sụp hoàn toàn.
Không còn tâm trí làm việc, trong lòng như có những chiếc gai chằng chịt đâm vào. Tuyết Vy lấy lý do bị ốm xin về giữa ca vì không còn tâm trạng để nhét công việc vào đầu nữa. Bên tai cứ văng vẳng những lời bàn tán về cuộc hôn nhân giám đốc và trưởng phòng.
Quân định lướt xem tin tức có đúng như lời Phan Quân Khánh vừa nói hay không thì tiếng Kim vẳng bên tai.
“Quân...Quân chuyện này là sao? Sao bảo mày từ chối nhà họ Phan rồi mà? Ở đây họ còn viết chúng này sắp kết hôn rồi đấy!”
Kim chìa chiếc điện thoại đang mở một trang web tin tức đưa trước mặt Quân. Giật lấy chiếc điện thoại từ tay Kim mà Quân sửng sốt.
Cái gì thế này? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Đập vào mắt là hình ảnh của cô và Phan Quân Khánh được đặt sát cạnh nhau. Với tiêu in đậm rõ to “Người thừa kế tập đoàn WL đã có hôn ước từ nhỏ. Vị hôn thê là người rất xinh đẹp tài năng.”
“Tao cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.” Quân lắc đầu.
Lướt từng trang để đọc rõ nội dung bài báo. Quân đứng ngồi không yên, vùng mắt liên tục giật giật. Bài báo giới thiệu sơ qua về xuất thân của hai người đặc biệt nhấn mạnh đến mối quan hệ của hai gia đình. Đồng thời còn nêu rõ họ sẽ tổ chức đám cưới vào cuối tháng 12.
Gì chứ? ngay cả “nhân vật chính“ là mình còn không rõ khi nào cưới hoặc có thể vĩnh viễn không bao giờ cưới. Sao cái người viết bài báo này biết rõ tường tận thế?
Có chút rối bời khi biết bài báo này được các trang khác đăng lại. Nhưng vấn đề chưa dừng lại đó. Một loạt các diễn đàn kinh tế cùng hàng chục trang Facebook cũng đăng về sự kiện này. Nói về gia thế của nhà họ Phan ai mà chẳng biết đến Phan Quân Khánh và tập đoàn WL. Đặc biệt là sự bí ẩn của chủ tịch tập đoàn đó, người chưa bao giờ xuất hiện bên ngoài cũng như trên truyền thông khiến cánh nhà báo luôn hiếu kỳ, săm soi về ông.
Đọc bình luận của cư dân mạng mà Quân ngượng đến đỏ cả mặt. Đa số họ đều cho rằng hai người rất xứng đôi. Họ rất ngưỡng mộ cặp đôi thanh mai trúc mã này.
Tôi xin! Tôi với hắn ta không thể tính là thanh mai trúc mã được!
Quân cảm thấy không ổn chút nào khi nghe Phan Quân Khánh chỉ trích mắng nhiếc. Anh đào ở đâu ra thông tin là cô tung tin này ra bên ngoài mà cứ khăng khăng đổ tội cho cô. Thái độ từ chối kết hôn ra mặt như vậy của cô sao có thể mua dây buộc mình để vướng vào chứ.
“Không được! Tao phải về nhà để xem tình hình thế nào. Mày giúp tao nói với mọi người là tao đi trước nhé!” Nói xong Quân liền thu dọn đồ đạc để ra về.
“Nhưng mà mày có về một mình được không đó? Tao nhìn mày bất an như vậy tao không an tâm lắm!”
Khi nhìn thấy cô bạn thân mình đang luống cuống pha chút bối rối Kim mới thấy không yên tâm. Dù biết bạn thân mình rất mạnh mẽ nhưng cô biết bây giờ Quân đang lo sợ điều gì đó.
Phải rồi Quân đang lo sợ khi tin tức đã công bố ra bên ngoài như thế này rồi sẽ khó mà huỷ hôn. Truyền thông đưa một tin hot như vậy lại còn chễm chệ ở trang đầu nữa. Bây giờ mà nói huỷ họ sẽ chê cười hai gia đình không giữ lời hứa mất. Tiến không được mà lùi cũng không xong. Thật nan giải.
“Quân à! Chuyện này là sao?“
Đến lượt Diệp Minh lên tiếng. Anh hụt hẫng chạy đến tìm cô ngay lập tức sau khi đọc được bài báo kia. Người mà anh đang cố theo đuổi lại là vị hôn thê của người khác. Anh nhận ra đó là người đàn ông đã ở cùng với Khánh Quân tại bệnh viện lúc trước.
Khi đọc được cái tiêu đề bài báo rằng Phan Quân Khánh là thiếu gia nhà giàu. Diệp Minh đương nhiên là lên mạng tìm kiếm thông tin về vị công tử này. Nổi tiếng với gia thế khủng, thông minh tài giỏi nhưng cũng ngạo mạn thủ đoạn không kém. Rất nhiều thương vụ thâu tóm các công ty nhỏ trong nước của WL được các chuyên trang kinh tế và giới luật sư thán phục. Người như anh ta khó mà đắc tội nhưng sao Khánh Quân lại là vị hôn thê của anh ta chứ. Đáng lý ra so với điều kiện gia đình của cô tất nhiên là không phù hợp với gia thế của nhà họ Phan. Anh tin rằng chắc đó chỉ là một sự nhầm lẫn nào đó. Nhưng khi nghe được câu trả lời từ Quân. Diệp Minh mới thất thần kinh ngạc.
“Vâng! Chuyện này quá bất ngờ. Chính em cũng mới biết chuyện hôn ước gần đây thôi.”
Nghe như sét đánh ngang tai, Diệp Minh cố bình tĩnh lại. Người con gái anh yêu và cố gắng từng ngày để có thể gần cô một chút lại sắp thành vợ người khác.
“Vậy em có yêu anh ta không?”
Tiếng Diệp Minh buồn bã cất lên. Ánh mắt thăm thẳm nhìn cô để hi vọng một câu nói “không“ từ Khánh Quân.
“Em...em phải làm theo di nguyện của ba em. Em không thể làm trái với lời ông ấy dặn nữa. Hơn nữa em đã đồng ý kết hôn với Phan Quân Khánh rồi.”
Quân biết Diệp Minh đối với cô rất thật lòng. Nhưng cô không thể tiếp nhận phần tình cảm đó. Trái tim cô chỉ dành cho một mình người ấy. Thay vì cứ để anh lãng phí thời gian bên cô. Chi bằng thừa nhận để anh từ bỏ đoạn tình cảm này mà tìm một người yêu anh thực sự. Cô không đáng để anh phải phí phạm thời gian như vậy.
Bị dội một gáo nước lạnh đến buốt người. Diệp Minh sụp đổ hoàn toàn, anh đã không còn cơ hội nữa sao? Trái tim bỗng nhiên như có thứ gì đó bóp chặt. Anh muốn không tin đây là sự thật. Nhưng khi suy nghĩ kỹ lại anh mới tin điều đó là thật. Nhà họ Phan là một gia tộc có tiếng, họ không thể tung tin thất thiệt trái sự thật để làm hỏng hình ảnh của WL được. Có chút hụt hẫng pha nuối tiếc nhưng khi nghe chính miệng cô thừa nhận đã đồng ý kết hôn với Phan Quân Khánh. Diệp Minh thật sự thất vọng tràn trề. Bao nhiêu cố gắng để có thể gần cô một chút bây giờ thì không còn có cơ hội nữa rồi hay sao?
“Em nói dối. Với tính cách của em thì không đời nào chịu nghe theo kiểu hôn nhân sắp đặt này. Có phải em muốn từ chối anh nên mới giả vờ thừa nhận chuyện đó không. Anh không tin.“
Cổ họng khô lại, giọng nói khàn khàn cất lên. Nhìn đôi mắt của cô đang cố tránh né bàn tay anh liền siết lại thành nắm đấm. Tuy mới quen nhau chưa được bao lâu nhưng Diệp Minh phần nào hiểu rõ tính cách của cô. Khánh Quân không phải là người dễ dàng bị ép buộc làm những việc bản thân không thích. Phải chăng nhà họ Phan đã dùng thế lực của mình để ép cưới.
“Diệp Minh. Dù anh không muốn tin nhưng đây là sự thật. Em và Phan Quân Khánh vốn dĩ đã trao tín vật cho nhau từ khi còn nhỏ. Hơn nữa với danh tiếng của nhà họ Phan, họ không bao giờ tung ra một tin tức sai sự thật được.”
Thấy Diệp Minh không nói gì nữa Quân mới lên tiếng tiếp:
“Em có việc phải về trước để xử lý. Mọi người ở lại chơi vui vẻ.”
Không còn tâm trạng để tiếp tục ở lại đây cũng không có thời gian để nói rõ ràng mọi chuyện. Quân chỉ muốn trở về nhà để giải quyết mớ hỗn độn này thôi. Cô muốn biết ai đã là người đã truyền tin tức ra bên.
Thấy Quân thu dọn mọi đồ đạc cho vào túi xách, Kim cũng quyết định theo Quân ra về. Ba người còn lại cũng chả có hứng thú tiếp tục ở lại nên họ quyết định cùng nhau đi về. Một phần không có Quân ở đây, Kim cảm thấy nhạt nhẽo vô cùng. Vì đã rất lâu rồi hai người chưa cùng đi chơi với nhau nên cô mới cố rủ rê Quân. Tưởng rằng hai người được vui chơi thoải mái, lầy lội trêu nhau mà không sợ đứa nào mất lòng. Ngồi thâu đêm chém gió về chuyện đời, chuyện công việc, chuyện tình yêu đặc biệt là những câu chuyện về các anh chàng đẹp trai.
Nhưng bây giờ thì tất cả tan tành bởi một chuyện không đâu vào đâu.
Tiếng Phan Quân Khánh hét lên khiến người khác nghe nổ hết cả tai, lại còn chửi thề. Anh đang tức giận, thật sự rất tức giận. Khi mà một chuyện lớn như thế xảy ra mà nhân vật chính của câu chuyện anh lại không thể liên lạc được. Cả người như phát điên lên khi đến công ty anh đã đến thẳng phòng kế hoạch tìm Quân. Nhưng khi được báo hôm nay cô xin nghỉ anh lại điên cuồng gọi cho cô hàng chục cuộc. Nghe tổng đài viên thông báo cô đã tắt máy anh lại càng điên tiết hơn. Sự phẫn nộ lên đỉnh điểm khiến đồ đạc trong căn phòng làm việc bay tứ tung mỗi thứ một góc.
“Cậu lại có chuyện gì nữa? Sao lại hét lên như vậy chứ?”
Quân vẫn bình thản hỏi lại anh mà không biết rằng câu hỏi của cô khiến Khánh càng điên tiết. Ngữ điệu tức giận truyền qua chiếc loa:
“Cô còn dám hỏi tôi nữa à? Xem chuyện tốt mà cô làm đi. Cô được lắm! Dám để lộ chuyện hôn ước ra bên ngoài. Cô chán sống rồi à?“
“Cậu nói nhăng nói cuộc gì thế? Làm gì có chuyện tôi tiết lộ hôn ước ra bên ngoài? Đừng có mà đổ oan cho tôi.”
“Hừ, lại còn tỏ vẻ thảo mai à? Không phải là cô thì còn ai vào đây nữa? Muốn dùng truyền thông để gây sức ép khiến tôi phải cưới cô sao? Đừng có nằm mơ! Loại con gái giả tạo, thủ đoạn như cô không có cửa đâu!”
Khánh chì chiết cô qua chiếc điện thoại. Cơn giận bộc phát khiến anh không kìm được lời nói. Cứ văng ra những lời lẽ khiến người ở đầu dây bên kia phải khó chịu.
“Con m* nó cậu im đi! Đừng có xúc phạm tôi! Chuyện này không liên quan gì đến tôi hết.”
Quân bực mình khi bị Phan Quân Khánh bôi nhọ. Nên không kiềm chế được mà thốt lên một câu tục tĩu như vậy. Trong cuộc đời cô chưa có một ai đay nghiến cô như thế. Bản thân còn đang không hiểu chuyện gì đã xảy ra chứ nói gì đến chuyện tự ý mình đem tin tức truyền ra bên ngoài.
“Loại con gái mưu mô xảo quyệt, đầy toan tính như cô tôi còn lạ gì. Đừng nói chuyện cô gặp riêng ba tôi không phải là tình cờ đấy chứ?“
“Nếu muốn biết thì cậu về mà hỏi ba cậu đi! Đừng có tới tìm tôi kiếm chuyện.“
Nói xong Khánh Quân cúp máy cái rụp. Người kia vẫn gọi lại cô không nghe nữa mà trực tiếp nhấn nút chặn luôn. Cô nghĩ mình phải biết chuyện gì đang xảy ra. Nãy giờ mãi tranh cãi với Phan Quân Khánh mà cô vẫn chưa hiểu đầu đuôi gì hết. Là ai đã công bố tin tức về hôn ước này ra bên ngoài.
Còn Khánh sau khi tranh cãi với cô chưa xong thì bị ngắt máy, gọi lại thì thuê bao. Bản thân tức giận đến hộc cả máu. Anh liền đá văng cánh cửa rồi bước ra bên ngoài. Quyết định tìm đến tận nhà cô để nói chuyện cho ra lẽ. Đôi mắt với đồng tử đang giãn rất lớn, lửa giận hừng hực khiến tất cả nhân viên đều tái mặt. Họ biết sếp mình đang nổi nóng và có thể sẽ xiên chết bất kỳ ai nếu ngáng đường. Đúng là sếp vui thì mình cũng vui lây mà sếp cáu thì mình cũng phải méo mặt theo.
Khi thấy sếp đã bước vào thang máy mọi người mới bắt đầu bàn tán xôn xao về tin hot của sáng hôm nay. Mọi người liên tục bình luận về cuộc hôn nhân này khiến Tuyết Vy không khỏi nghẹt thở. Từ khi đọc được bài báo đó cô đã rụng rời chân tay, trái tim như thể dao đâm xuyên đến rỉ máu. Còn Phan Quân Khánh vẫn không thấy bóng dáng đâu. Có phải anh đang ngấm ngầm thừa nhận chuyện này là thật khi mà không chủ động gặp cô để giải thích mọi chuyện. Cô ta gọi điện nhắn tin cho Khánh để xác minh, nhưng khi bên kia thông báo máy bận liên tục thì Tuyết Vy suy sụp hoàn toàn.
Không còn tâm trí làm việc, trong lòng như có những chiếc gai chằng chịt đâm vào. Tuyết Vy lấy lý do bị ốm xin về giữa ca vì không còn tâm trạng để nhét công việc vào đầu nữa. Bên tai cứ văng vẳng những lời bàn tán về cuộc hôn nhân giám đốc và trưởng phòng.
Quân định lướt xem tin tức có đúng như lời Phan Quân Khánh vừa nói hay không thì tiếng Kim vẳng bên tai.
“Quân...Quân chuyện này là sao? Sao bảo mày từ chối nhà họ Phan rồi mà? Ở đây họ còn viết chúng này sắp kết hôn rồi đấy!”
Kim chìa chiếc điện thoại đang mở một trang web tin tức đưa trước mặt Quân. Giật lấy chiếc điện thoại từ tay Kim mà Quân sửng sốt.
Cái gì thế này? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Đập vào mắt là hình ảnh của cô và Phan Quân Khánh được đặt sát cạnh nhau. Với tiêu in đậm rõ to “Người thừa kế tập đoàn WL đã có hôn ước từ nhỏ. Vị hôn thê là người rất xinh đẹp tài năng.”
“Tao cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.” Quân lắc đầu.
Lướt từng trang để đọc rõ nội dung bài báo. Quân đứng ngồi không yên, vùng mắt liên tục giật giật. Bài báo giới thiệu sơ qua về xuất thân của hai người đặc biệt nhấn mạnh đến mối quan hệ của hai gia đình. Đồng thời còn nêu rõ họ sẽ tổ chức đám cưới vào cuối tháng 12.
Gì chứ? ngay cả “nhân vật chính“ là mình còn không rõ khi nào cưới hoặc có thể vĩnh viễn không bao giờ cưới. Sao cái người viết bài báo này biết rõ tường tận thế?
Có chút rối bời khi biết bài báo này được các trang khác đăng lại. Nhưng vấn đề chưa dừng lại đó. Một loạt các diễn đàn kinh tế cùng hàng chục trang Facebook cũng đăng về sự kiện này. Nói về gia thế của nhà họ Phan ai mà chẳng biết đến Phan Quân Khánh và tập đoàn WL. Đặc biệt là sự bí ẩn của chủ tịch tập đoàn đó, người chưa bao giờ xuất hiện bên ngoài cũng như trên truyền thông khiến cánh nhà báo luôn hiếu kỳ, săm soi về ông.
Đọc bình luận của cư dân mạng mà Quân ngượng đến đỏ cả mặt. Đa số họ đều cho rằng hai người rất xứng đôi. Họ rất ngưỡng mộ cặp đôi thanh mai trúc mã này.
Tôi xin! Tôi với hắn ta không thể tính là thanh mai trúc mã được!
Quân cảm thấy không ổn chút nào khi nghe Phan Quân Khánh chỉ trích mắng nhiếc. Anh đào ở đâu ra thông tin là cô tung tin này ra bên ngoài mà cứ khăng khăng đổ tội cho cô. Thái độ từ chối kết hôn ra mặt như vậy của cô sao có thể mua dây buộc mình để vướng vào chứ.
“Không được! Tao phải về nhà để xem tình hình thế nào. Mày giúp tao nói với mọi người là tao đi trước nhé!” Nói xong Quân liền thu dọn đồ đạc để ra về.
“Nhưng mà mày có về một mình được không đó? Tao nhìn mày bất an như vậy tao không an tâm lắm!”
Khi nhìn thấy cô bạn thân mình đang luống cuống pha chút bối rối Kim mới thấy không yên tâm. Dù biết bạn thân mình rất mạnh mẽ nhưng cô biết bây giờ Quân đang lo sợ điều gì đó.
Phải rồi Quân đang lo sợ khi tin tức đã công bố ra bên ngoài như thế này rồi sẽ khó mà huỷ hôn. Truyền thông đưa một tin hot như vậy lại còn chễm chệ ở trang đầu nữa. Bây giờ mà nói huỷ họ sẽ chê cười hai gia đình không giữ lời hứa mất. Tiến không được mà lùi cũng không xong. Thật nan giải.
“Quân à! Chuyện này là sao?“
Đến lượt Diệp Minh lên tiếng. Anh hụt hẫng chạy đến tìm cô ngay lập tức sau khi đọc được bài báo kia. Người mà anh đang cố theo đuổi lại là vị hôn thê của người khác. Anh nhận ra đó là người đàn ông đã ở cùng với Khánh Quân tại bệnh viện lúc trước.
Khi đọc được cái tiêu đề bài báo rằng Phan Quân Khánh là thiếu gia nhà giàu. Diệp Minh đương nhiên là lên mạng tìm kiếm thông tin về vị công tử này. Nổi tiếng với gia thế khủng, thông minh tài giỏi nhưng cũng ngạo mạn thủ đoạn không kém. Rất nhiều thương vụ thâu tóm các công ty nhỏ trong nước của WL được các chuyên trang kinh tế và giới luật sư thán phục. Người như anh ta khó mà đắc tội nhưng sao Khánh Quân lại là vị hôn thê của anh ta chứ. Đáng lý ra so với điều kiện gia đình của cô tất nhiên là không phù hợp với gia thế của nhà họ Phan. Anh tin rằng chắc đó chỉ là một sự nhầm lẫn nào đó. Nhưng khi nghe được câu trả lời từ Quân. Diệp Minh mới thất thần kinh ngạc.
“Vâng! Chuyện này quá bất ngờ. Chính em cũng mới biết chuyện hôn ước gần đây thôi.”
Nghe như sét đánh ngang tai, Diệp Minh cố bình tĩnh lại. Người con gái anh yêu và cố gắng từng ngày để có thể gần cô một chút lại sắp thành vợ người khác.
“Vậy em có yêu anh ta không?”
Tiếng Diệp Minh buồn bã cất lên. Ánh mắt thăm thẳm nhìn cô để hi vọng một câu nói “không“ từ Khánh Quân.
“Em...em phải làm theo di nguyện của ba em. Em không thể làm trái với lời ông ấy dặn nữa. Hơn nữa em đã đồng ý kết hôn với Phan Quân Khánh rồi.”
Quân biết Diệp Minh đối với cô rất thật lòng. Nhưng cô không thể tiếp nhận phần tình cảm đó. Trái tim cô chỉ dành cho một mình người ấy. Thay vì cứ để anh lãng phí thời gian bên cô. Chi bằng thừa nhận để anh từ bỏ đoạn tình cảm này mà tìm một người yêu anh thực sự. Cô không đáng để anh phải phí phạm thời gian như vậy.
Bị dội một gáo nước lạnh đến buốt người. Diệp Minh sụp đổ hoàn toàn, anh đã không còn cơ hội nữa sao? Trái tim bỗng nhiên như có thứ gì đó bóp chặt. Anh muốn không tin đây là sự thật. Nhưng khi suy nghĩ kỹ lại anh mới tin điều đó là thật. Nhà họ Phan là một gia tộc có tiếng, họ không thể tung tin thất thiệt trái sự thật để làm hỏng hình ảnh của WL được. Có chút hụt hẫng pha nuối tiếc nhưng khi nghe chính miệng cô thừa nhận đã đồng ý kết hôn với Phan Quân Khánh. Diệp Minh thật sự thất vọng tràn trề. Bao nhiêu cố gắng để có thể gần cô một chút bây giờ thì không còn có cơ hội nữa rồi hay sao?
“Em nói dối. Với tính cách của em thì không đời nào chịu nghe theo kiểu hôn nhân sắp đặt này. Có phải em muốn từ chối anh nên mới giả vờ thừa nhận chuyện đó không. Anh không tin.“
Cổ họng khô lại, giọng nói khàn khàn cất lên. Nhìn đôi mắt của cô đang cố tránh né bàn tay anh liền siết lại thành nắm đấm. Tuy mới quen nhau chưa được bao lâu nhưng Diệp Minh phần nào hiểu rõ tính cách của cô. Khánh Quân không phải là người dễ dàng bị ép buộc làm những việc bản thân không thích. Phải chăng nhà họ Phan đã dùng thế lực của mình để ép cưới.
“Diệp Minh. Dù anh không muốn tin nhưng đây là sự thật. Em và Phan Quân Khánh vốn dĩ đã trao tín vật cho nhau từ khi còn nhỏ. Hơn nữa với danh tiếng của nhà họ Phan, họ không bao giờ tung ra một tin tức sai sự thật được.”
Thấy Diệp Minh không nói gì nữa Quân mới lên tiếng tiếp:
“Em có việc phải về trước để xử lý. Mọi người ở lại chơi vui vẻ.”
Không còn tâm trạng để tiếp tục ở lại đây cũng không có thời gian để nói rõ ràng mọi chuyện. Quân chỉ muốn trở về nhà để giải quyết mớ hỗn độn này thôi. Cô muốn biết ai đã là người đã truyền tin tức ra bên.
Thấy Quân thu dọn mọi đồ đạc cho vào túi xách, Kim cũng quyết định theo Quân ra về. Ba người còn lại cũng chả có hứng thú tiếp tục ở lại nên họ quyết định cùng nhau đi về. Một phần không có Quân ở đây, Kim cảm thấy nhạt nhẽo vô cùng. Vì đã rất lâu rồi hai người chưa cùng đi chơi với nhau nên cô mới cố rủ rê Quân. Tưởng rằng hai người được vui chơi thoải mái, lầy lội trêu nhau mà không sợ đứa nào mất lòng. Ngồi thâu đêm chém gió về chuyện đời, chuyện công việc, chuyện tình yêu đặc biệt là những câu chuyện về các anh chàng đẹp trai.
Nhưng bây giờ thì tất cả tan tành bởi một chuyện không đâu vào đâu.