...chợt nảy ra ý định trêu chọc Gió Quỷ … Anh không còn e sợ sự tàn ác của quỷ dữ như trước kia nữa rồ
Em đùa gì lạ thế ?
Tuấn Dương chùi chùi má, tuy không thích bị Thanh Ngân hôn nhưng chẳng nỡ gắt gỏng đứa em bé bỏng mà anh cưng nựng vôcùng !bố mẹ bận bịu kiếm tiền, nhà chỉ còn mỗi hai anh em cứ lủi thủi chơi với nhau. Có người lạ xen vào thì ghét, vì anh trai không muốn ai giành mất em gái và ngược lại cũng vậy.
Năm anh lớp 7 là bắt đầu hình thành bad boy chuyên tán gái, Thanh Ngân không thích những cô nàng quanh anh nên thường tỏ thái độ và nghỉ chơi với anh.
Rồi khi biết anh trai mình có thêm biệt tài “ đuổi gái ” , Thanh Ngân đã không còn khó chịu với việc yêu đương nhắng nhít của anh. Cô em gái còn vờ làm người tình khiến khối nàng phải ghen tị.Thanh Ngân muốn giữ kín trò đùa này như một bí mật nho nhỏ của hai anh em. Tuấn Dương lại càng không để lộ vì anh phải thay bố mẹ canh giữ viên ngọc hiếm luôn được khối người theo đuổi.
Trò chơi sẽ kết thúc khi anh trai hoặc em gái có được tình yêu thật sự …
Nhưng muộn rồi !
Tuấn Dương đắng lòng, anh bây giờ đã không thể tự quyết định cuộc đời mình nữa. Nói cho cùng, lòng tham của con người là đáng sợ nhất ! Vì những ham muốn bản thân, con người có thể đánh đổi bất cứ thứ gì, cho dù là hy sinh cuộc sống của một người khác …
- Em biết anh buồn nhiều ! Hay là để em thuyết phục bố mẹ , hủy đám cưới quái quỷ kia ?
- Nếu anh không cưới cô tiểu thư kia, nhà mình sẽ mất số vốn đầu tư rất lớn. Em không thuyết phục được tính tham lam của bố mẹ đâu !
Tuấn Dương đút tay vào túi, bước nhanh về trước để tránh né ánh mắt thương xót của cô em gái. Đời anh xem như vứt, tuổi trẻ sống động và bồng bột tới đây là chấm dứt. Anh giờ như món hàng trao đổi, chờ ngày chuyển giao …
Biết anh trai đang đau vì cuộc hôn nhân xếp đặt của gia đình nên Thanh Ngân không đả động gì thêm, đôi cao gót lẳng lặng nối theo sau đệm những bước êm nhẹ.
Đoạn rẽ giữa hai dãy nhà tầng lớp 11 và 12, có một đám học sinh nhốn nháo quanh bảng thông báo kết quả kỳ thi tuyển chọn mới vừa diễn ra vào đầu tuần .
Tuấn Dương không quan tâm, thẳng bước tới lớp với bộ dạng bất cần trước khi nhắn nhủ cô em gái xem giúp điểm của Hạ An.
Anh sẽ thầm lặng theo dõi người con gái anh yêu nhất và cũng là người anh nợ nhiều nhất. Tim anh sẽ mãi hướng về cô như kẻ si tình mù quáng ngày nào …
Vào tới lớp, Tuấn Dương bắt gặp cảnh tượng khá lạ mắt pha lẫn chút quyến rũ …
Đinh Hữu Phong nằm ngủ trên bàn giáo viên, chân gác thẳng lên bảng lớp học. Áo khoác mỏng của đồng phục nam sinh được cậu ta kê đầu .
Máy mp3 được nắm hờ trong tay rất hời hợt nhưng tạo cảm giác rờn rợn như thể thiết bị hiện đại kia sẽ tan thành mảnh vụn trong bàn tay quỷ.
Quanh lớp học không có lấy một bóng người, sở dĩ vì chẳng ai dại mà lởn vởn quanh nhân vật ác độc này !
Tuấn Dương chợt nảy ra ý định trêu chọc Gió Quỷ … Anh không còn e sợ sự tàn ác của quỷ dữ như trước kia nữa rồi. Cùng lắm thì chết thôi, đời anh khỏi phải gắn kết với người anh không hề yêu thương.
Nhẹ bước tới gần Gió Quỷ, Tuấn Dương đột ngột rút mạnh tai phones của cậu ta và hét to :
- Dậy đi Quỷ lười !
Đông Vy có giày mới. Một đôi thể thao nền trắng sọc đen rất chất. Cô gái nhỏ luôn thở dài khi nhìn xuống chân mình vì tiếc ngơ tiếc ngẩn số tiền không nhỏ phải bỏ ra .Cô nào ngờ tính kẹt xỉn của mình lại thua mối tương tư mà cô dành cho người nào đó …
Vì anh thường đi kiểu giày này nên cô cũng muốn sở hữu nó, để thử cảm nhận chút gì đó mang hơi hướm của anh.
Lạ nhỉ ? Dường như khi mình thích một người nào đó thì sẽ yêu luôn cả những gì người ấy thích.
Đông Vy vừa chăm chú đếm ô gạch vừa cắm đầu đi tới văn phòng giám thị. Cô sẽ nhờ thầy nhắn với quản gia Lâm đáp án cho lời đề nghị ngày hôm ấy và tiện thể xem kết quả của cuộc thi tuyển chọn.
Cô không muốn tới bảng thông báo vì chán cảnh nhốn nháo và ồn ào.
Thầy giám thị không có ở trong nên Đông Vy đành phải về lớp, lúc đi ngang qua đám học sinh ầm ỹ, cô gái nhỏ chợt nghe loáng thoáng những câu trò chuyện lạ kỳ.
- Đề thi tuy khó nhưng các buổi ôn tập, giáo viên đều giảng giải kỹ rồi mà. Sao điểm thấp lè tè vậy nhỉ ?
- Hiệu trưởng ra đề khó quá đáng ! Tớ ôn thi vất vả cũng không kiếm nổi điểm trung bình.
- Bọn mình vậy là ổn, không bị hạ lớp vì trước giờ học lực bọn mình cũng chả hơn ai. Chỉ khổ cho những người xuất sắc !
Vụt qua đầu một dự cảm không hay, Đông Vy liền chen người lên trước , tim cô gái nhỏ hơi run , mắt dò tìm tên mình trên bảng điểm.
Phù, cô đã an toàn với số điểm vượt mốc trung bình.
Nhưng thật đáng kinh ngạc khi Tuệ Anh - người bạn mập lại bị hạ một lớp ! Nỗi hoang mang này không chỉ choán kín cô gái nhỏ mà còn cả những bạn học chung quanh.
Một thiếu sót nữa đem tới những thắc mắc không ngừng cho tất cả … nửa bảng điểm dành cho khối 12, tờ giấy kết quả của lớp học đỉnh nhất của Trung Anh đã bị ai đó xé mất .
***
Tuệ Anh vắng mặt tại học viện suốt ngày hôm nay. Liệu cô bạn đã biết tin buồn kia chưa, hay vì biết rồi nên mới không chịu tới lớp ?
Đông Vy sốt ruột đến mức đi tìm Hạ An, vì chỉ có chị là gần gũi với người bạn mập nhất.
Chưa bao giờ cô gái nhỏ bén mạng tới dãy nhà tầng lớp 12 nên có chút lạ lẫm và hơn hết là sợ .
Đi thẳng lên tầng 2, cô gái nhỏ ngước mắt nhìn những tấm biển nhỏ gắn trước cửa mỗi lớp học. Bất giác, cô chặc lưỡi vì sự đãng trí của chính mình. Cô cứ tưởng mình biết nhiều thứ lắm nhưng hoá ra lại mù tịt về thứ đơn giản nhất như lớp học Hạ An .
Cô gái nhỏ đành phải biến mình thành vô duyên, hết ngó đầu vào lớp này lại nghiêng mắt nhìn vào lớp kia để tìm cô nữ sinh tay đeo vòng vải.
Mới đầu còn chưa có ai để ý tới cô nhóc nhưng rồi dần dần, học sinh khối lớp trên đồng loạt ghim vào cô bé em ánh mắt bất thường. Có kẻ còn ác độc hắng giọng :
- Ê, anh hẹn em tối nay cơ mà ! Sao tới tìm anh giờ này vậy cưng ?
Một tràng ồ lớn và những câu cợt nhả cùng hùa theo lời đùa giỡn của cậu nam sinh vừa nãy khiến Đông Vy gần như chết điếng.
Cô gái nhỏ cố bỏ ngoài tai những lời lẽ không hay, đi dọc hành lang và qua từng lớp học với bước chân nặng nề.
Một lúc nào đó, suy nghĩ của cô gái nhỏ đeo đuổi về những ngày thơ bé , ông ngoại thường dạy cô hãy đừng quan tâm tới đám đông. Vì đó là sự tụ tập của những kẻ thiếu chính kiến và nghèo chất tôi ! Họ vô tư theo phe của bất cứ kẻ nào như sói sống theo bầy đàn, sẵn sàng cắn xé bất cứ kẻ nào.
Xốc lại chút tự tin, cô gái nhỏ bước nhanh ,nhanh hơn nữa và vô ý đâm sầm phải một người.
Có lẽ chỉ cần lời xin lỗi chân thành là xong nếu ai đó không phải … Đinh Hữu Phong.
Chẳng để cô gái nhỏ kịp phản ứng, anh đã xách người cô lên , dễ dàng như một túi hàng nhẹ cân.
- Oái, anh định làm gì ?
Đông Vy trợn tròn mắt khi Gió Quỷ nhảy lên lan can và kéo theo cô. Người cô nghiêng ngả vì mất thăng bằng nên dựa hẳn vào Hữu Phong, còn anh giữ cô gái nhỏ bằng cách túm chặt cổ áo nhăn nheo.
Học viện Trung Anh bỗng chốc dậy lên những náo loạn trong im lặng, học sinh đều gắng kiềm chế tâm trạng bấn loạn để không hú hét vì Gió Quỷ rất ghét tiếng ồn.
Đứng trên cao, bóng dáng ngang tàn của Hữu Phong trấn áp hết thảy mọi thứ. Kể cả những nét mặt hiếu kỳ , tò mò cũng dần co rúm vì sợ hãi dưới ánh mắt tàn nhẫn của anh.
Vài vệt gió thoảng qua, vờn nhẹ chiếc áo khoác đồng phục được anh thắt ngang hông và thổi tung mái tóc dày của cô gái nhỏ đang có nhịp tim hỗn loạn.
Ngự trị trong đôi mắt là ánh xám tro lạnh và ác như rút dần linh hồn của những kẻ dưới kia. Trên lan can tầng cao nhất học viện , giữa ánh nắng vàng rực và lòng tôn kính của học sinh Trung Anh, Gió Quỷ vứt vào không gian chất giọng trầm thấp :
- Luật cấm thứ 3 ! Không động chạm tới Đông Vy, okay ?
Gió bỗng quật mạnh, hất tung váy của cô gái nhỏ và chính khoảnh khắc ấy, Hữu Phong đem cô gái nhỏ ôm vào lòng …
Chiếc ôm giữa chiều lộng gió, không kéo dài quá năm cú nhích của kim giây đồng hồ nhưng được chứng kiến bởi hàng nghìn con mắt tinh anh.
...chợt nảy ra ý định trêu chọc Gió Quỷ … Anh không còn e sợ sự tàn ác của quỷ dữ như trước kia nữa rồ
Em đùa gì lạ thế ?
Tuấn Dương chùi chùi má, tuy không thích bị Thanh Ngân hôn nhưng chẳng nỡ gắt gỏng đứa em bé bỏng mà anh cưng nựng vôcùng !bố mẹ bận bịu kiếm tiền, nhà chỉ còn mỗi hai anh em cứ lủi thủi chơi với nhau. Có người lạ xen vào thì ghét, vì anh trai không muốn ai giành mất em gái và ngược lại cũng vậy.
Năm anh lớp là bắt đầu hình thành bad boy chuyên tán gái, Thanh Ngân không thích những cô nàng quanh anh nên thường tỏ thái độ và nghỉ chơi với anh.
Rồi khi biết anh trai mình có thêm biệt tài “ đuổi gái ” , Thanh Ngân đã không còn khó chịu với việc yêu đương nhắng nhít của anh. Cô em gái còn vờ làm người tình khiến khối nàng phải ghen tị.Thanh Ngân muốn giữ kín trò đùa này như một bí mật nho nhỏ của hai anh em. Tuấn Dương lại càng không để lộ vì anh phải thay bố mẹ canh giữ viên ngọc hiếm luôn được khối người theo đuổi.
Trò chơi sẽ kết thúc khi anh trai hoặc em gái có được tình yêu thật sự …
Nhưng muộn rồi !
Tuấn Dương đắng lòng, anh bây giờ đã không thể tự quyết định cuộc đời mình nữa. Nói cho cùng, lòng tham của con người là đáng sợ nhất ! Vì những ham muốn bản thân, con người có thể đánh đổi bất cứ thứ gì, cho dù là hy sinh cuộc sống của một người khác …
- Em biết anh buồn nhiều ! Hay là để em thuyết phục bố mẹ , hủy đám cưới quái quỷ kia ?
- Nếu anh không cưới cô tiểu thư kia, nhà mình sẽ mất số vốn đầu tư rất lớn. Em không thuyết phục được tính tham lam của bố mẹ đâu !
Tuấn Dương đút tay vào túi, bước nhanh về trước để tránh né ánh mắt thương xót của cô em gái. Đời anh xem như vứt, tuổi trẻ sống động và bồng bột tới đây là chấm dứt. Anh giờ như món hàng trao đổi, chờ ngày chuyển giao …
Biết anh trai đang đau vì cuộc hôn nhân xếp đặt của gia đình nên Thanh Ngân không đả động gì thêm, đôi cao gót lẳng lặng nối theo sau đệm những bước êm nhẹ.
Đoạn rẽ giữa hai dãy nhà tầng lớp và , có một đám học sinh nhốn nháo quanh bảng thông báo kết quả kỳ thi tuyển chọn mới vừa diễn ra vào đầu tuần .
Tuấn Dương không quan tâm, thẳng bước tới lớp với bộ dạng bất cần trước khi nhắn nhủ cô em gái xem giúp điểm của Hạ An.
Anh sẽ thầm lặng theo dõi người con gái anh yêu nhất và cũng là người anh nợ nhiều nhất. Tim anh sẽ mãi hướng về cô như kẻ si tình mù quáng ngày nào …
Vào tới lớp, Tuấn Dương bắt gặp cảnh tượng khá lạ mắt pha lẫn chút quyến rũ …
Đinh Hữu Phong nằm ngủ trên bàn giáo viên, chân gác thẳng lên bảng lớp học. Áo khoác mỏng của đồng phục nam sinh được cậu ta kê đầu .
Máy mp được nắm hờ trong tay rất hời hợt nhưng tạo cảm giác rờn rợn như thể thiết bị hiện đại kia sẽ tan thành mảnh vụn trong bàn tay quỷ.
Quanh lớp học không có lấy một bóng người, sở dĩ vì chẳng ai dại mà lởn vởn quanh nhân vật ác độc này !
Tuấn Dương chợt nảy ra ý định trêu chọc Gió Quỷ … Anh không còn e sợ sự tàn ác của quỷ dữ như trước kia nữa rồi. Cùng lắm thì chết thôi, đời anh khỏi phải gắn kết với người anh không hề yêu thương.
Nhẹ bước tới gần Gió Quỷ, Tuấn Dương đột ngột rút mạnh tai phones của cậu ta và hét to :
- Dậy đi Quỷ lười !
Đông Vy có giày mới. Một đôi thể thao nền trắng sọc đen rất chất. Cô gái nhỏ luôn thở dài khi nhìn xuống chân mình vì tiếc ngơ tiếc ngẩn số tiền không nhỏ phải bỏ ra .Cô nào ngờ tính kẹt xỉn của mình lại thua mối tương tư mà cô dành cho người nào đó …
Vì anh thường đi kiểu giày này nên cô cũng muốn sở hữu nó, để thử cảm nhận chút gì đó mang hơi hướm của anh.
Lạ nhỉ ? Dường như khi mình thích một người nào đó thì sẽ yêu luôn cả những gì người ấy thích.
Đông Vy vừa chăm chú đếm ô gạch vừa cắm đầu đi tới văn phòng giám thị. Cô sẽ nhờ thầy nhắn với quản gia Lâm đáp án cho lời đề nghị ngày hôm ấy và tiện thể xem kết quả của cuộc thi tuyển chọn.
Cô không muốn tới bảng thông báo vì chán cảnh nhốn nháo và ồn ào.
Thầy giám thị không có ở trong nên Đông Vy đành phải về lớp, lúc đi ngang qua đám học sinh ầm ỹ, cô gái nhỏ chợt nghe loáng thoáng những câu trò chuyện lạ kỳ.
- Đề thi tuy khó nhưng các buổi ôn tập, giáo viên đều giảng giải kỹ rồi mà. Sao điểm thấp lè tè vậy nhỉ ?
- Hiệu trưởng ra đề khó quá đáng ! Tớ ôn thi vất vả cũng không kiếm nổi điểm trung bình.
- Bọn mình vậy là ổn, không bị hạ lớp vì trước giờ học lực bọn mình cũng chả hơn ai. Chỉ khổ cho những người xuất sắc !
Vụt qua đầu một dự cảm không hay, Đông Vy liền chen người lên trước , tim cô gái nhỏ hơi run , mắt dò tìm tên mình trên bảng điểm.
Phù, cô đã an toàn với số điểm vượt mốc trung bình.
Nhưng thật đáng kinh ngạc khi Tuệ Anh - người bạn mập lại bị hạ một lớp ! Nỗi hoang mang này không chỉ choán kín cô gái nhỏ mà còn cả những bạn học chung quanh.
Một thiếu sót nữa đem tới những thắc mắc không ngừng cho tất cả … nửa bảng điểm dành cho khối , tờ giấy kết quả của lớp học đỉnh nhất của Trung Anh đã bị ai đó xé mất .
Tuệ Anh vắng mặt tại học viện suốt ngày hôm nay. Liệu cô bạn đã biết tin buồn kia chưa, hay vì biết rồi nên mới không chịu tới lớp ?
Đông Vy sốt ruột đến mức đi tìm Hạ An, vì chỉ có chị là gần gũi với người bạn mập nhất.
Chưa bao giờ cô gái nhỏ bén mạng tới dãy nhà tầng lớp nên có chút lạ lẫm và hơn hết là sợ .
Đi thẳng lên tầng , cô gái nhỏ ngước mắt nhìn những tấm biển nhỏ gắn trước cửa mỗi lớp học. Bất giác, cô chặc lưỡi vì sự đãng trí của chính mình. Cô cứ tưởng mình biết nhiều thứ lắm nhưng hoá ra lại mù tịt về thứ đơn giản nhất như lớp học Hạ An .
Cô gái nhỏ đành phải biến mình thành vô duyên, hết ngó đầu vào lớp này lại nghiêng mắt nhìn vào lớp kia để tìm cô nữ sinh tay đeo vòng vải.
Mới đầu còn chưa có ai để ý tới cô nhóc nhưng rồi dần dần, học sinh khối lớp trên đồng loạt ghim vào cô bé em ánh mắt bất thường. Có kẻ còn ác độc hắng giọng :
- Ê, anh hẹn em tối nay cơ mà ! Sao tới tìm anh giờ này vậy cưng ?
Một tràng ồ lớn và những câu cợt nhả cùng hùa theo lời đùa giỡn của cậu nam sinh vừa nãy khiến Đông Vy gần như chết điếng.
Cô gái nhỏ cố bỏ ngoài tai những lời lẽ không hay, đi dọc hành lang và qua từng lớp học với bước chân nặng nề.
Một lúc nào đó, suy nghĩ của cô gái nhỏ đeo đuổi về những ngày thơ bé , ông ngoại thường dạy cô hãy đừng quan tâm tới đám đông. Vì đó là sự tụ tập của những kẻ thiếu chính kiến và nghèo chất tôi ! Họ vô tư theo phe của bất cứ kẻ nào như sói sống theo bầy đàn, sẵn sàng cắn xé bất cứ kẻ nào.
Xốc lại chút tự tin, cô gái nhỏ bước nhanh ,nhanh hơn nữa và vô ý đâm sầm phải một người.
Có lẽ chỉ cần lời xin lỗi chân thành là xong nếu ai đó không phải … Đinh Hữu Phong.
Chẳng để cô gái nhỏ kịp phản ứng, anh đã xách người cô lên , dễ dàng như một túi hàng nhẹ cân.
- Oái, anh định làm gì ?
Đông Vy trợn tròn mắt khi Gió Quỷ nhảy lên lan can và kéo theo cô. Người cô nghiêng ngả vì mất thăng bằng nên dựa hẳn vào Hữu Phong, còn anh giữ cô gái nhỏ bằng cách túm chặt cổ áo nhăn nheo.
Học viện Trung Anh bỗng chốc dậy lên những náo loạn trong im lặng, học sinh đều gắng kiềm chế tâm trạng bấn loạn để không hú hét vì Gió Quỷ rất ghét tiếng ồn.
Đứng trên cao, bóng dáng ngang tàn của Hữu Phong trấn áp hết thảy mọi thứ. Kể cả những nét mặt hiếu kỳ , tò mò cũng dần co rúm vì sợ hãi dưới ánh mắt tàn nhẫn của anh.
Vài vệt gió thoảng qua, vờn nhẹ chiếc áo khoác đồng phục được anh thắt ngang hông và thổi tung mái tóc dày của cô gái nhỏ đang có nhịp tim hỗn loạn.
Ngự trị trong đôi mắt là ánh xám tro lạnh và ác như rút dần linh hồn của những kẻ dưới kia. Trên lan can tầng cao nhất học viện , giữa ánh nắng vàng rực và lòng tôn kính của học sinh Trung Anh, Gió Quỷ vứt vào không gian chất giọng trầm thấp :
- Luật cấm thứ ! Không động chạm tới Đông Vy, okay ?
Gió bỗng quật mạnh, hất tung váy của cô gái nhỏ và chính khoảnh khắc ấy, Hữu Phong đem cô gái nhỏ ôm vào lòng …
Chiếc ôm giữa chiều lộng gió, không kéo dài quá năm cú nhích của kim giây đồng hồ nhưng được chứng kiến bởi hàng nghìn con mắt tinh anh.