Chương
Nếu không có Sở Bắc và Phương Chính Quân đi cùng phía sau, e rằng bọn họ đã gọi cảnh sát rồi!
“Năm phút, khôi phục tập tin!”
Sở Bắc gật đầu, ngồi xuống đối diện Thanh Vũ.
Những lời vừa nói ra khiến các kỹ thuật viên có mặt phải nhíu mày kinh ngạc.
Vừa rồi, bọn họ đã cố gắng hai tiếng đồng hồ, nhưng không có kết quả.
Mà giờ lại muốn khôi phục video sau năm phút?
Đó thật là điều viển vông!
“Sở tiên sinh, vừa nãy con gái cậu đã trở về rồi, cậu xem…”
Phương Chính Quân nói một cách thận trọng.
Vì danh tiếng của bệnh viện, đương nhiên ông ta không muốn làm to chuyện.
“Ông sẽ biết ngay thôi!”
Sở Bắc không giải thích, và luôn điềm tĩnh.
Giọng điệu của Phương Chính Quân ngưng lại, không nói thêm lời nào nữa!
“Tiên sinh, xong rồi!”
Rất nhanh, chỉ trong vòng hai ba phút, Thanh Vũ đột nhiên đứng lên!
Còn các tệp video giám sát đã nguyên vẹn như cũ!
“Chuyện này, sao có thể như vậy được?”
Bên cạnh, nhiều kỹ thuật viên sững sờ và lẩm bẩm không thể tin được!
Video giám sát, rõ ràng có người đã cố tình xóa đi một phần.
Mặc dù đĩa cứng không bị hỏng, nhưng rõ ràng khôi phục được là một quá trình phức tạp và khó khăn.
Nhưng chỉ mất một vài phút đã làm xong?
Cô gái này nhìn mới ngoài hai mươi tuổi, mà đã có bản lĩnh như vậy?
Sở Bắc gật đầu hài lòng!
Thanh Vũ không chỉ là một trong mười hai vệ quân của Bắc Dã.
Cô cũng là hacker hàng đầu trên thế giới.
Vấn đề nhỏ này không thể làm khó cô được!
“Viện trưởngPhương, nhìn đi!”
Sở Bắc không đứng dậy, nhưng ra hiệu với Phương Chính Quân.
Phương Chính Quân cau mày và nghiêng người về phía trước.
Chỉ sau một vài cái nhìn, ông ta ngay lập tức hiểu ý của Sở Bắc.
“Khốn kiếp, làm sao có thể?”
Đoạn video rất rõ ràng, đối diện với cánh cửa phòng bệnh của Lạc Vũ Tâm!
giờ phút sáng, một bác sĩ trung niên mặc áo choàng trắng đẩy cửa bước vào!
Không biết hắn đã làm gì với Lạc Vũ Tâm, Lạc Vũ Tâm nhanh chóng hôn mê.
Cô bé bị bác sĩ trung niên bế ra khỏi phòng bệnh.
Mọi thứ đều tự nhiên và suôn sẻ!
Ngay cả khi có nhiều y tá và bệnh nhân đi ngang qua thì cũng không có gì bất thường cả!