Chương
Giọng anh vô cùng bình tĩnh, không có chút cảm xúc gì.
“Nếu ông thích thì cứ quỳ cả đời đi!”
“Không, không, cậu Sở, xin cậu đừng hiểu lầm ý tôi!”
La Vạn Sơn sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, vội vàng đứng dậy, lắc đầu như lia lịa!
“Cậu Sở, tôi thật sự chỉ muốn xin lỗi cô Lạc thôi!”
“Cô Lạc, chỉ cần cô có thể tha thứ cho nhà họ La, cho dù cô có bất kỳ yêu cầu gì, La Vạn Sơn tôi sẽ bất chấp mọi giá!”
Câu này tưởng chừng như đang nói với Lạc Tuyết, nhưng thực ra là để cho Sở Bắc nghe.
La Vạn Sơn chỉ mong giữ được mạng trước cơn giận của thần tướng trấn quốc mà thôi.
Còn lại không dám mong muốn gì hơn!
Sở Bắc không trả lờ, chỉ nhìn về phía Lạc Tuyết.
Tất cả đều do cô quyết định.
Sự sống còn của nhà họ La đều nằm trong tay Lạc Tuyết.
Nhìn thấy Lạc Tuyết vẫn im lặng, La Vạn Sơn tức đến nghẹn họng.
Cả đại sảnh chỉ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của người nhà họ La.
Trong một phút ngắn ngủi, La Vạn Sơn như đã nhìn thấu.
Cuối cùng, Lạc Tuyết khẽ thở dài, sau đó lên tiếng.
“Ông La quá lời rồi, hai nhà chúng ta căn bản cũng không có quá nhiều ân oán! Còn chuyện của trước đây thì coi như chuyện to hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không đi!”
“Còn về vết thương của cậu chủ La…”
“Là do đáng đời tên súc sinh đó, cô Lạc xin đừng để tâm đến!”
Nhìn thấy Lạc Tuyết chịu bỏ qua, lúc này La Vạn Sơn mới thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta lập tức lên tiếng để xua tan những lo lắng của Lạc Tuyết!
Nếu không phải do tên súc sinh La Huy cứng đầu dây phải Sở Bắc.
Thì nhà họ La làm sao phải đến bước đường này?
Hơn nữa, cho dù có cả chục nghìn lá gan thì ông ta cũng không dám hỏi tội Sở Bắc.
“Xin cảm ơn ông La!”
Nghe thấy vậy, Lạc Tuyết cũng thở dài nhẹ nhõm.
Mặc dù vẫn còn chưa rõ, nhưng lời nói vừa rồi của La Vạn Sơn đã cho cô một sự an tâm.
“Không không không, là tôi phải cảm ơn cô mới đúng!”
La Vạn Sơn lau đi mồ hôi lạnh, sau đó nở nụ cười, cẩn thận nhìn Sở Bắc.
“Cậu Sở, cậu xem…”
Sở Bắc cũng không thèm quay đầu lại, chỉ lãnh đạm đáp.
“Cho ông ba ngày, trong vòng ba ngày, tôi không muốn nhìn thấy người nhà họ La ở Tân Hải này nữa!”
“Vâng, vâng, cậu yên tâm, tôi hứa trong vòng ba ngày sẽ không có bất kỳ người nào của nhà họ La ở Tân Hải nữa!”
Đến lúc này, La Vạn Sơn mới thực sự cảm thấy nhẹ nhõm.