Chương
Sở Bắc!
“Bố…”
Cửa phòng khách bị đẩy mở, Lưu Phong hớt hải chạy vào.
“Tra ra rồi ạ, Sở Bắc đó đang ở rể nhà họ Lưu”.
“Nhà họ Lưu? Nhà họ Lưu nào? Đừng nói là thằng rể ăn bám của nhà Lưu Vinh Quang đấy nhé?”
Lưu Tông Tín đứng bật dậy, trong giọng nói của ông ta còn có vẻ khó tin.
Năm năm trước, Lạc Vinh Quang tuyển rể, trong buổi tiệc, ông ta chỉ mong thông báo cho cả Tân Thành biết.
Nhưng sau đó, đã có tin đồn ông ta tuyển được một chàng rể vô dụng.
Quá xấu hổ nên nhà họ Lạc định giấu nhẹm chuyện này đi.
Lưu Tông Tín đã đoán rất nhiều khả năng về thân phận của Sở Bắc.
Nhưng không ngờ chàng trai trẻ uy nghiêm, kiêu ngạo ấy lại chính là chàng rể ăn hại của nhà họ Lạc, ông ta thật sự không dám nghĩ đến.
“Đúng ạ, chính là cháu rể của Lạc Vinh Quang!”
Lưu Phong gật mạnh đầu, sau đó để lộ biểu cảm kỳ lạ.
“Nhưng mấy hôm trước, chẳng hiểu sao lễ cưới của cô cả nhà họ Lạc và Sở Bắc đã bị huỷ bỏ”.
“Vả lại, cô thứ nhà họ Lạc không chồng mà chửa, mà bố của đứa bé lại là Sở Bắc, loạn hết cả lên…”
Lưu Phong khoanh tay với vẻ dở khóc dở cười.
Lúc nghe được tin này, hắn thấy tam quan của mình rối loạn.
“Thế à…”
Lưu Tông Tín cau mày như có điều suy nghĩ.
“Đúng rồi, nhà họ La! Để lấy lòng nhà họ La, hình như Lạc Vinh Quang định cho con cháu hai nhà lấy nhau phải không?”
Lưu Phong ngẩn ra rồi khẽ gật đầu: “Vâng, nhưng nhà họ La không còn, lẽ nào…”
Như nghĩ ra điều gì đó, Lưu Phong chợt khựng lại.
Hắn trợn tròn mắt với vẻ hoảng sợ và khó tin.
“Bố, ý của bố là…”
Lưu Tông Tín gật đầu với vẻ nhăn nhó.
“Nếu bố đoán không nhầm thì nhà họ La cũng bị Sở Bắc xử lý đấy!”
“Vậy…”
Lưu Phong ngẩn ra với vẻ hoảng hốt.
Dù nhà họ La chỉ là gia tộc hạng hai, nhưng cũng đã biến mất hoàn toàn chỉ sau một đêm.
E rằng đến nhà họ Lưu cũng không thể làm như vậy được.
Nếu đúng là Sở Bắc làm thì chẳng phải nhà họ Lưu nguy to rồi sao?
Dường như đã đoán ra được suy nghĩ của con trai mình, Lưu Tông Tín thở dài một hơi.
“Lạc Vinh Quang rất cáo già, lúc nào cũng chỉ chăm chăm vì lợi ích thôi! Đương nhiên ông ta gán ghép cháu mình cho Sở Bắc cũng có mục đích cả”.