Chương
Nếu không hẹn trước thì đến chủ tịch thành phố cũng không gặp được.
Lạc Mai nhíu mày, nhưng không cam tâm rời đi.
“Thế à? Vậy chúng tôi có thể đặt lịch hẹn bây giờ không? Chúng tôi là người của tập đoàn Lạc Thị, đến gặp tổng giám đốc Lý để bàn chuyện hợp tác”.
“Cái gì? Tập đoàn Lạc Thị?”
Cô lễ tân nghe thấy thế thì cuống lên ngay.
“Cô là cô Lạc ạ?”
Hả?
Thấy dáng vẻ ngạc nhiên của cô lễ tân, đến lượt Lạc Mai ngây ra.
“Đúng!”
Lạc Mai vô thức gật đầu.
Tân Hải chỉ có một nhà họ Lạc thôi nên người ta gọi ả ta là cô Lạc cũng không sai!
“Ra là cô Lạc, xin lỗi! Xin cô chờ một lát, tôi sẽ gọi cho sếp tổng ngay!”
Thái độ của cô lễ tân quay ngoắt độ.
Cô ấy cầm điện thoại bàn lên rồi gọi tới văn phòng của tổng giám đốc.
Mấy hôm trước, Lý Hải Đông đã đích thân dặn dò.
Nếu có cô gái trẻ nào họ Lạc tới thì nhất định không ai được đắc tội và phải thông báo cho ông ta biết ngay.
Họ đã ngóng mấy ngày trời, cuối cùng thì nhân vật ấy cũng tới rồi.
Lạc Mai và Lạc Viễn Hà ngơ ngác nhìn nhau.
Không lẽ cô Lạc gì đó có liên quan đến lần hợp tác này ư?
Hơn nữa, cô lễ tân kia cũng quay xe nhanh gớm!
Một lát sau, thấy cô lễ tân đã cúp máy, bố con Lạc Mai dè dặt hỏi.
“Sao rồi? Tổng giám đốc Lý nói sao?”
Thấy hai bố con Lạc Mai chớp chớp mắt, cô lễ tân lễ phép nói.
“Hai vị chờ một chút, sếp nói sẽ đích thân xuống đón tiếp ạ!”
Cái gì?
Nghe thấy thế, cả Lạc Viễn Hà và Lạc Mai đều giật nảy mình.
Lý Hải Đông là gia chủ của nhà họ Lý – gia tộc hàng đầu ở Tân Hải đó.
Hơn nữa, còn là người nắm quyền điều hành của tập đoàn Lý Thị.
Một nhân vật tầm cỡ như vậy lại đích thân xuống đón tiếp họ ư?
Họ cũng có cái vinh hạnh đó sao?
Hai bố con Lạc Viễn Hà ngơ ngác nhìn nhau thì chỉ thấy sự kinh ngạc và bàng hoàng trong mắt đối phương.
Đương nhiên không chỉ có họ.
Đến cô lễ tân cũng thấy rất nghi hoặc.
Cô ấy có nghe nói đến nhà họ Lạc, nhưng cũng chỉ là gia tộc hạng ba thôi mà.