Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đây là kiếm thuật gì?” Lúc sắp chết, gã thủ lĩnh Huyết Vệ ngẩng đầu lên một cách vô cùng khó khăn. Đến cả gã cũng không nhìn thấu được chiêu kiếm này của Đường Tuấn được chém ra như thế nào, kiếm khí đó đã chui vào trong người bọn họ từ khi nào chứ?
Chỉ trong chốc lát, năm gã Huyết Vệ đã bị hơn mười luồng kiếm khí phóng ra từ trong cơ thể, cả người trên dưới đầy lỗ thủng, chết đến mức không thế chết hơn được nữa. Máu tươi từ trên người họ chảy xuống nhuộm đỏ mặt đất, biến thành một cảnh tượng đẫm máu.
Advertisement
“A!” Thẩm Linh Linh sợ hãi la to, rồi bắt đầu nôn mửa như điên.
Advertisement
“Đưa cô ta về, tôi đi giết người.” Đường Tuấn nhìn thoáng qua Thẩm Linh Linh rồi nói với Hàn Bảo Long.
Sự cuồng nhiệt trong mắt Hàn Bảo Long đã tan biến, anh ta gật đầu.
“Tốt hơn hết cô nên quên chuyện tối nay đi.” Đường Tuấn nói với Thẩm Linh Linh. Thân hình anh xông lên rồi bay giữa trời đêm. Trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm nhìn của hai người.
“Bay? Anh ta là tiên nhân sao?” Thẩm Linh Linh thấy anh bay lên, cả người cô ta không ngừng run rẩy, giọng nói nghẹn ngào.
Hàn Bảo Long bày ra vẻ mặt xem thường, nhưng lại không phản bác. Tuy Thần Hải cảnh còn được gọi là tiên nhân, nhưng với thực lực của Đường Tuấn thì không gánh nổi cách gọi thế này.
Lúc này, trong một tòa biệt thự ở vùng ngoại ô được đứng tên bởi Tập đoàn Đại Hùng.
Kim Đông Thành đang đăng nhập vào một trang web bí mật, khi Đường Tuấn ra về, trong lòng anh ta càng cảm thấy lo lắng hơn. Thừa dịp Lý Hùng Cường và Tá Đằng Quân Anh đang nói chuyện phiếm, anh ta lập tức đi tra cứu. Kim Đông Thành thoáng nhớ lại, dường như mình từng nhìn thấy dáng vẻ của Đường Tuấn ở đâu đó.
Sau khi đăng nhập vào trang web.
Đây là một trang web riêng của những người trong giới võ đạo Hàn Quốc, bên trên ghi lại chi tiết các loại tin tức của giới võ đạo trong thời gian gần đây. Vài phút thì cập nhật một lần, cho nên trang web có lượng tin tức lớn như ‘biển’.
“Tìm được rồi.” Cũng may Kim Đông Thành là võ giả nên đã lướt qua được rất nhiều tin tức không cần thiết, nhanh chóng tìm được một bài post.
Khi anh ta vừa nhìn tới nội dung của bài post đó, cùng tấm ảnh chiếm hơn nửa màn hình. Cả người anh ta bắt đầu run rẩy, một luồng khí lạnh không thể kiểm soát trào ra từ đáy lòng.
Đây là một bài viết tường thuật sơ lược về Đại hội võ thuật Hà Nam đã diễn ra không lâu trước đó của nước Việt Nam. Tất nhiên trọng điểm là vị Thiên Nhân Thần Cảnh, tựa như ‘Hắc mã tung hoành ngang trời’ kia. Trên web còn đặc biệt đăng tải tấm ảnh của vị Thiên Nhân đó, để nhắc nhở võ giả Hàn Quốc nhớ là đừng chọc vào người này.
“Thật sự là anh ta! Sao có thể là anh ta chứ.” Dù tính tình Kim Đông Thành có cứng cỏi đến mấy, thì lúc này cũng không thể kiềm chế được, giọng nói trở nên run rẩy.
Tấm ảnh của Thiên Nhân kia được chụp từ một góc khá xa, mặc dù có hơi mơ hồ, nhưng anh ta vẫn có thể nhận ra, người đó chính là Đường Tuấn!
“Không hay rồi!” Đột nhiên Kim Đông Thành nhớ tới điều gì đó, cả người lao ra khỏi phòng như con báo săn.
Trên tầng cao nhất của biệt thự, Lý Hùng Cường với Tá Đằng Quân Anh đang chơi cờ vây.