Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ lát sau, đáy mắt anh lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lực lượng này thuần khiết lại mạnh mẽ, cho người ta cảm giác cuồn cuộn không thể địch nổi. Rất giống lần đầu tinh thần lực của anh tiến vào nguyên khí biển cả. Nhưng chuyện này sao có thể? Nguyên khí biển cả là nơi huyền diệu nhất thế gian này, là nơi không người biết. Tuy cung điện này cũng rộng tới vài trăm mét vuông, coi như rộng rãi, nhưng sao có thể so được với nguyên khí biển cả?
Advertisement
Ngay sau đó, Đường Tuấn lại cảm nhận được chân khí trong cơ thể thoáng tăng lên! Bình cảnh tu vi cũng rục rịch như muốn đột phá!
Advertisement
Việc này càng khiến anh khiếp sợ không thôi!
Phải biết, Đường Tuấn mới đột phá Thần Cảnh không lâu, lại cảm ngộ Thiên nhân huyền quan. Vốn cho rằng phải tốn rất lâu nữa mới có thể tiến bộ. Vậy mà giờ lại có dấu hiệu đột phá. Tuy rằng rất mỏng manh nhưng cũng quá chân thật.
"Rốt cuộc nơi này là chỗ nào?" Đáy lòng Đường Tuấn có phần hốt hoảng.
"Đây là nơi mai táng Tiên nhân." Long Vương bình tĩnh nói, tựa như nhìn thấu ý tưởng của Đường Tuấn.
Mà rất nhanh, Đường Tuấn hiểu được "nơi mai táng Tiên nhân" mà Long Vương vừa nói có ý gì.
Cuối cung điện là một bộ xương khoanh chân ngồi.
Toàn thân khung xương này trắng nõn, còn có ánh sáng nhàn nhạt tản ra xung quanh, tựa như một khối ngọc tốt nhất vậy. Đường Tuấn vừa thấy khung xương này thì tâm thần rung động không thôi, ngay cả đạo tâm cũng loáng thoáng mất vững vàng. Lực lượng vô hình vừa rồi rõ ràng truyền ra từ khung xương trước mặt.
"Sao có thể? Một hài cốt sao có thể có lực lượng mạnh đến vậy?" Đường Tuấn hoảng sợ. Rõ ràng chủ nhân hài cốt người trước mặt đã chết thật lâu rồi, nhưng hơi thở lại không tiêu tan chút nào, cứ như người sống vậy. Uy áp lưu lại sau khi chết lại khiến cả Đường Tuấn cũng phải cẩn trọng đối phó, có thể tưởng được chủ nhân bộ xương này khi còn sống mạnh mẽ nhường nào?
Cực Cảnh võ đạo sao?
Đường Tuấn lại lập tức phủ nhận ý tưởng này!
Uy áp của Long Vương đang đứng đây và Trần Tùng n từng gặp lúc trước cũng không nặng nề và thuần khiết như bộ xương này.
Anh tập trung tinh thần nhìn, lại thấy cây cột sau lưng hài cốt có khắc vài cổ triện rất nhỏ. Y học cổ truyền có nhiều sách cổ, Đường Tuấn cũng nhận biết kha khá văn tự cổ triện thế này. Anh nhận ra mấy chữ kia chính là "Nơi Tiên nhân Sa Bích tọa hóa."
Khóe môi Đường Tuấn run rẩy. Tên vị Tiên nhân này đúng là đặc sắc. Nếu đến hiện đại thì đảm bảo không ai không biết.
Tuy tên rất quái, nhưng tu vi của Tiên nhân Sa Bích này thật sự mạnh vô cùng. Không ai trong số những người Đường Tuấn biết có thể sánh bằng đối phương. Ngay cả Long Vương và Trần Tùng n cũng kém quá xa.
"Cậu có từng nghĩ đến sau Cực Cảnh võ đạo là cái gì không?" Long Vương nhìn hài cốt Tiên nhân, chậm rãi hỏi.
Đường Tuấn lắc đầu. Anh có nghe Mộc Thanh Lam và Quỷ U nói rất nhiều thế gia ẩn cư và môn phái hợp tác với nhau muốn đi thăm dò bí cảnh Bồng Lai trong truyền thuyết. Mục đích của bọn họ chính là tìm hiểu con đường sau Cực Cảnh võ đạo.