Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Tuấn nhíu mày, trầm giọng hỏi:
"Rốt cuộc thì cây ngọc trụ kia có bí mật gì?"
Advertisement
Đường Tuấn vốn cho là Vu Môn muốn đối phó nhà họ Đường chỉ vì nhà họ Đường quan hệ với Thánh Thủ Tông. Bây giờ xem ra, thứ mà Vu Môn muốn vẫn luôn là cây ngọc trụ bí ẩn kia! Hiện tại nó đang được cất giữ ở trong thức hải của Đường Tuấn!
Advertisement
Ban Cơ lắc đầu, nói:
"Người chết không cần biết nhiều như vậy. Huyết mạch của cậu tương thông, bây giờ ngọc trụ hẳn là đang ở trên thân thể cậu, đợi tôi giết cậu xong, ngọc trụ chính là của tôi."
"Em gái tôi đang ở đâu?" âm thanh Đường Tuấn lạnh lẽo tựa như lưỡi đao.
Ban Cơ nói:
"Ha ha. Lúc này sợ là em gái cậu đã chết, Vu Môn cùng các thế gia tông môn khác đã mang con bé ra nước ngoài, chuẩn bị dùng máu của nó để mở cửa bí cảnh Bồng Lai! Nhưng mà cũng chẳng liên quan gì, hôm nay tôi đưa cậu đi đoàn tụ với em gái, miễn phí!"
Đầu óc Đường Tuấn chấn động, em gái anh thế mà lại bị mang đến bí cảnh Bồng Lai! Theo lời Ban Cơ nói, dường như còn phải dùng máu của con bé để mở cửa bí cảnh!
Nhưng không để cho Đường Tuấn có thời gian suy nghĩ nhiều, Ban Cơ đã ra tay.
Vừa nói dứt lời, Ban Cơ đã bước lên một bước, lập tức lướt nhẹ trong mưa gió!
Màn mưa quanh người ông ta giống như bị một bàn tay cực lớn vồ mạnh lấy. Tất cả nước mưa đều tụ tập ở trước người Ban Cơ, tạo thành một thanh thuỷ kiếm dài đến ba bốn mét. Ban Cơ nắm chặt thủy kiếm, chém mạnh về phía Đường Tuấn một nhát! Lưỡi kiếm xé gió, gào thét lao đến, Đường Tuấn giống như đã rơi vào một vùng đại dương kiếm khí. Mỗi một sợi kiếm khí đều có thể g iết chết cao thủ Chân Khí Cảnh!
Đường Tuấn đánh ra một quyền, "Oành" một tiếng, anh vậy mà lại dùng chính nắm đấm của mình va chạm với thuỷ kiếm.
Dưới lực va chạm này, thủy kiếm bị đánh nát, một lần nữa hóa thành nước mưa đầy trời.
"Có chút thú vị, hi vọng cậu có thể chơi với tôi lâu thêm một chút."
Ban Cơ cười ha ha một tiếng, thân hình bay vút lên như chim ưng, ông ta hít sâu một hơi, nguyên khí trời đất chung quanh đều lao về phía đó, rót vào thân thể ông ta. Nhưng không chỉ có vậy, theo lượng khí hấp thu vào trong cơ thể, phía sau Ban Cơ hiện ra bảy bảy bốn mươi chín cột nguyên khí, cắt ngang màn mưa. Bốn mươi chín cột nguyên khí này như vòi rồng nối liền trời đất, mang theo khí thế uy nghiêm tự nhiên của thiên địa.
Ban Cơ không chỉ bước vào Thiên Nhân, lại còn có thể dẫn xuống bốn mươi chín cột nguyên khí! Mạnh hơn gần mười lần so với Vu Trấn Linh!
Ban Cơ cười lạnh một tiếng,
"Nguyên khí nhập thân, mệnh ở trong tay, không còn do trời quyết định nữa!"
Tiếng nói vừa dứt, bốn mươi chín cột nguyên khí, toàn bộ tràn hết vào trong cơ thể ông ta. Thân hình Ban Cơ tăng vọt, trở thành một gã khổng lồ cao đến ba mét. Quần áo trên người rách toạc, nếu không phải là mưa bụi mờ mịt, lúc này ông ta đã lộ hết hàng họ rồi. Nhưng hiện tại, sức mạnh thân thể ông ta đã tăng đến mức cực hạn, chỉ thấy bắp thịt toàn thân phình lên như mấy sườn núi nhỏ, trên da thịt hiện ra màu sắc kim loại sáng bóng.