Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu Long thừa lúc này đi đến bên cạnh Đường Tuấn, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được nói: "Anh không thể nhận tấm lệnh bài kia, anh không phải là người của Nghịch Luân, đây không phải là thứ thuộc về anh."
Advertisement
Đường Tuấn vốn không có hứng thú với tấm lệnh bài kia, nhưng lúc này cậu Long nói như vậy nên anh cũng trêu ghẹo: "Nếu như nó không thuộc về tôi, vậy phải thuộc về người nào? Là anh sao?"
Vẻ mặt cậu Long cứng đờ, hừ lạnh một tiếng, không trả lời vấn đề này.
Advertisement
Lúc này Cổ Văn Hồng cũng đã bắt mạch cho Long Vương xong.
Sắc mặt anh ta nghiêm trọng mà nói: "Thương thế của Long Vương liên quan đến lục phủ ngũ tạng, trong đó còn bị một luồng độc mạnh tàn sát bừa bãi, không chỉ đang ngăn cản thân thể tự mình chữa trị mà còn cắn nuốt sức sống trong cơ thể. Bệnh này chỉ sợ có chút khó giải quyết, tôi mới thấy lần đầu trong đời."
Tàng Khánh nhịn không được nói: "Lẽ nào ngay cả anh cũng không có cách trị sao?"
Cổ Văn Hồng vuốt râu, ngạo nghễ nói: "Vậy cũng không phải. Thế gian này không có bệnh gì có thể làm khó được tôi. Nguyên nhân thương tích của Long Vương nằm ở năm luồng chân khí từ ngoài vào cơ thể kia, năm luồng chân khí này đúng lúc lại chiếm lấy ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tạo thành một mắt xích tuần hoàn. Chỉ cần phá vỡ mắc xích tuần hoàn này thì thương tích của Long Vương sẽ tốt hơn phân nửa."
Long Vương gật đầu nói: "Không sai. Thương thế của tôi là do quỷ hút máu năm đầu ở tây phương trước khi chết phát động huyết chú tạo thành, công pháp của quỷ hút máu năm đầu kia chính là ngũ hành."
Nụ cười trên mặt Cổ Văn Hồng càng thêm xán lạn.
Tàng Khánh nói: "Vậy thầy Cổ Văn Hồng định chuẩn bị phá giải ngũ hành tuần hoàn như thế nào?"
Sắc mặt Cổ Văn Hồng khẽ thay đổi, lắc đầu nói: “Ngũ hành tuần hoàn này chính là do huyết chú biến thành, sức mạnh ẩn chứa trong đó quá mức cuồng bạo, tôi cũng không có cách phá vỡ. Tôi chỉ có thể sử dụng phương pháp châm cứu khống chế ngũ hành tuần hoàn trong đan điền của Long Vương, cố gắng tiêu hao ngũ hành tuần hoàn. Huyết chú dù sao cũng là vật ngoại lai, như nước không nguồn, với tu vi của Long Vương đủ để mài mòn chúng nó. Chỉ là...”
“Chỉ là cái gì?” Tâm trí Tàng Khánh vướng bận thương thế của Long Vương, nhịn không được truy hỏi.
Cổ Văn Hồng nói: “Trước khi diệt sạch ngũ hành tuần hoàn, Long Vương không thể động thủ. Một khi động thủ, ngũ hành tuần hoàn sẽ bộc phát lần nữa, hơn nữa sẽ càng nghiêm trọng hơn.”
“Quá trình này phải mất bao lâu?” Long Vương trầm giọng hỏi.
Cổ Văn Hồng trầm ngâm chốc lát, nói: “Nhanh nhất cũng phải hai năm.”
“Không được!” Anh ta vừa nói xong thì Long Vương đã gạt bỏ ngay.
Bây giờ các nơi trên thế giới đã xảy ra biến đổi nhanh chóng, loạn tượng đã xuất hiện. Ông thân là Long Vương, trấn thủ nước Việt Nam, chống đỡ ngoại địch. Giới võ đạo nước Việt Nam những năm này sở dĩ không xảy ra loạn lạc chủ yếu là bởi vì ông còn sống, ông còn có thể động thủ giết người!