Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nỗi khiếp sợ còn chưa nguôi thì ngay sau đó ông ta lại thấy Đường Tuấn dùng một ngón tay chọc chết Kiyoshi Miyano.
Ba người Long Vương, Giao Thức đại thánh và Giao Đông Thanh đồng loạt sửng sốt, bọn họ cũng đoán được Đường Tuấn sẽ thắng, chỉ là không nghĩ tới sẽ thắng như vậy.
"Có cái gì mà bất ngờ, xử lí loại rác rưởi này chủ nhân chỉ cần một ngón tay là đủ." Ngân Thiên liếc mắt một cái, tùy ý nói.
Advertisement
"Bình thường." Thủy Dị gật đầu.
Advertisement
Lần này không ai phản bác hai người, mấy người Long Vương lặng lẽ nuốt nước miếng. Một ngón tay đã giết chết Kiyoshi Miyano và Ichiro Oku. Đừng bảo tên Ngân Thiên này nói đúng đó chứ, Đường Tuấn dùng một tay là có thể lật đổ giới võ đạo Nhật Bản.
"Watanabe Sei sắp ra tay rồi, người này đi theo Tanabe Yaro tu hành, e là thực lực của anh ta còn mạnh hơn Sato Hida nhiều." Long Vương đang nói xong, bỗng nhiên dừng lại, thất thanh nói: "Tanabe Yaro, ông ta sẽ đích thân ra tay ư.”
Trong màn hình, Tanabe Yaro từ xa bay đến tựa như một thiên thần cứu thế.
"Người này rất mạnh." Thủy Dị nhìn thoáng qua, ngữ khí mang theo vài phần nghiêm túc.
"Vô nghĩa. Đương nhiên là ông ta rất mạnh. Tanabe Yaro năm mươi năm trước đã vô địch Nhật Bản, để lại rất nhiều lời đồn, hiện tại xem ra những lời đồn kia đều là sự thật.” Giao Thức đại thánh nhíu nhíu mày: "Không ngờ thực lực của ông ta lại tăng lên rồi, có lẽ lại gần hơn một bước trên con đường tiến tới cảnh giới đại thần thông.”
"Chỉ e Đường Tuấn sẽ gặp nguy hiểm, anh ta không nên khiêu chiến Nhật Bản." Long Vương nói.
Ai biết Thủy Dị nói tiếp: "Hẳn là có thể đỡ nổi ba chiêu của Đường Tuấn.”
Đám người Giao Thức đại thánh thiếu chút nữa té xỉu.
Đỡ nổi ba chiêu của Đường Tuấn? Đường Tuấn có thể đỡ nổi ba chiêu của ông ta đã là may rồi ấy. Ai cho cậu sự tự tin để nói ra những câu như vậy.
Bên ngoài đạo tràng Sato, trận chiến giữa Đường Tuấn và Tanabe Yaro cũng vừa xảy ra.
"Quý ngài Tanabe, xin chờ một chút." Đúng lúc này lại một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
Mọi người lần theo giọng nói ấy mà nhìn thì thấy một người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, mặc đồng phục bó sát bước tới. Ở phía sau cô ta là một đám nam nữ có vẻ chính là nhân viên cơ quan chính phủ.
"Con nhóc nhà Kitagawa, cháu tới làm cái gì?" Nhìn thấy người tới, trên mặt Tanabe Yaro hiếm khi lộ ra một chút dịu dàng.
Người phụ nữ này chính là Kitagawa Keiko, người phụ trách tổ xử lý khủng hoảng lần này.
"Ông Kitagawa, vừa rồi đại nhân kia đã truyền lời tới xin ông kéo dài một ngày rồi lại đấu tiếp." Kitagawa Keiko hơi khom lưng hành lễ, thân hình mềm mại và quyến rũ nhờ đó được phô bày trọn vẹn.
"Trì hoãn một ngày." Tanabe Yaro trầm giọng nói: "Cho tôi một lý do.”
Mặc dù biết vị đại nhân trong miệng cô Kitagawa là lãnh đạo tối cao của Nhật Bản, nhưng Tanabe Yaro không hề sợ hãi chút nào.