Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chỉ là một người vệ sĩ mà thôi không cần làm phiền đến ông nội." Trong đầu hiện ra hình dáng của Hoa Tiểu Nam, trong lòng Ngô Tiểu Quỳnh nóng lên.
"Tốt, không hổ là cháu trai của Ngô Hà ta, nếu như sự phụ nhìn thấy cháu nhất định sẽ rất thích." Ngô Hà cười ha ha, cảm thấy cuộc sống tràn đầy mong đợi, tương lai nhà họ Ngô rất có triển vọng.
Advertisement
Ngô Tiểu Quỳnh ngượng ngùng cười, nói: "Ông nội người nghỉ ngơi trước đi, cháu đi ra làm việc."
Anh ta sợ đợi tiếp nữa chính anh ta cũng bị rối loạn.
Advertisement
Ngô Tiểu Quỳnh đi ra khỏi văn phòng, đúng lúc nhìn thấy Đường Tuấn đang cùng Hoa Tiểu Nam và Thanh Liên đang đứng nói chuyện cách đó không xa.
Nắm chặt quả đấm, Ngô Tiểu Quỳnh có chút tức giận nói thầm: "Cái tên đào hoa, anh không xứng với cô Hoa. Đợi tôi trở thành viện sĩ Viện hàn lâm khoa học sau đó sẽ theo đuổi Tiểu Nam để xem anh sẽ ngăn cản thế nào."
Nói xong, anh ta không nhìn nữa xoay người rời đi.
Hội nghị giao lưu sắp bắt đầu, trước hết anh ta phải đi chuẩn bị.
"Anh Đường, không ngờ tới khoa học vũ trụ là từ nước Mỹ lưu truyền tới, tôi sợ rằng có chút không dễ xử lý. Dù sao hiện nay nước Mỹ cũng là cường quốc đứng đầu và có lực lượng quân sự hùng mạnh nhất trên thế giới. Một năm qua tất cả các quốc gia đều xuất hiện người tu luyện, Nhưng nước Mỹ hoàn toàn chưa nghe nói qua về chuyện người tu luyện gặp nạn và chuyện rắc rối." Sắc mặt Thanh Loan ngưng trọng nói.
Đường Tuấn gật đầu cũng hiểu được có chút khó làm.
Dù sao cũng là quốc gia cường đại nhất trên tinh cầu này.
"Anh Đường, mười phút nữa hội nghị giao lưu sẽ bắt đầu. Nếu như lát nữa đụng phải đoàn đại biểu Châu Âu, tôi vẫn mong anh cố gắng không động thủ, dù sao thì Châu Âu cũng không thể so sánh với Nhật Bản." Thanh Liên nhắc nhở lần nữa.
Đường Tuấn tùy ý "Ừ" một tiếng, nếu quả thật là Billy Ađam thực sự đang dẫn dắt đội thì mọi chuyện sẽ dễ dàng.
Thấy bộ dạng của Đường Tuấn, Thanh Loan khẽ nhíu mày cũng không tiện nói gì thêm. Sau khi kiểm tra thời gian Thanh Liên nói: "Hội nghị giao lưu sắp bắt đầu, chúng ta cũng có thể đi vào rồi, đoàn đại biểu của các quốc gia ít nhiều cũng đã đến đông đủ rồi."
Mà lúc này, Ngô Tiểu Quỳnh đang thay ông nội tiếp đón các đoàn đại biểu của các quốc gia.
"Anh Billy, chào mừng tới Việt Nam." Ngô Tiểu Quỳnh hướng về phía người trước mặt hơi khom lưng.
Đứng trước mặt anh ta chính là Billy Ađam.
Ở phía sau Ađam, chính là đoàn đại biểu Châu Âu.
Đối mặt với sự lễ phép ân cần của Ngô Tiểu Quỳnh, Billy Ađam lại không quan tâm liếc nhìn khóe miệng anh ta nói: "Ngô Tiểu Quỳnh, tôi có nghe nói đến cậu, đạt được hai bằng tiến sĩ của Harvard, có triển vọng trở thành viện sĩ trẻ tuổi nhất của Việt Nam, về phương diện nghiên cứu công nghệ vũ trụ cũng có kiến giải độc đáo. Thế nào? Có ý nghĩ muốn đến châu u công tác hay không, tôi sẽ trả cho cậu tiền lương gấp mười lần, đồng thời thành lập cho cậu một phòng nghiên cứu chuyên môn để cậu chuyên tâm nghiên cứu."
"Thật sao?" Ngô Tiểu Quỳnh vừa nghe vậy thân thể khẽ run lên, trong lòng không khỏi kích động.