Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay lập tức người sói vô cùng đau đớn, thật quá là trùng hợp mà.
"Nơi này giao cho cô, người sói này tôi đem đi trước." Đường Tuấn quay đầu nói với Thanh Liên.
Thanh Liên đồng ý. Trong lòng cô lúc này vẫn còn sợ hãi, không nghĩ tới đại hội giao lưu khoa học sẽ dẫn dụ ra người sói ở trong truyền thuyết, nếu không phải hôm nay Đường Tuấn vừa vặn ở đây sợ là kết cục sẽ chẳng tốt lành gì.
Advertisement
Đường Tuấn đem theo Hoa Tiểu Nam thêm cả người sói kia rời đi, chỉ còn lại một đám nhà khoa học đang hôn mê trong sảnh cùng với một mình Ngô Hà.
"Hiện tại con đã tin chưa." Ngô Hà thoáng nhìn qua Ngô Tiểu Quỳnh rồi từ từ nói: "Con vẫn còn cảm giác mình không thua kém gì so với cậu ta sao?"
Advertisement
Ngô Tiểu Quỳnh miệng mở to cả khuôn mặt đều là dáng vẻ không thể tin đồng thời từ đáy lòng dấy lên một cảm giác vô lực. Loại chênh lệch này cho dù cậu ta là sinh viên giỏi giang trẻ tuổi nhất Viện sĩ Viện Hàn lâm khoa học của Havard hay kể cả là Viện trưởng Viện Hàn lâm khoa học hẳn cũng không thể sánh bằng.
Đường Tuấn rất nhanh đã đem theo người sói về đến nơi ở tại Hà Nội.
Oành.
Đường Tuấn vứt người sói ở trên mặt đất tiện tay phong ấn luôn tu vi của hắn. Một lúc sau người sói lại biến thành người đàn ông tóc vàng lúc trước báo cáo ở trong sảnh, chỉ là lúc này người đàn ông đã không còn dáng vẻ kiêu ngạo như trước kia. Một cánh tay anh ta bị thương rất nghiêm trọng, mạch máu dường như đều đã nổ tung.
"Anh tới Việt Nam làm gì? Tại sao phải giết chết Bỉ Lợi Á?" Đường Tuấn trực tiếp hỏi.
Vốn còn tưởng rằng người sói sẽ do dự không nghĩ tới anh ta trực tiếp nói: "Kỹ thuật Không Gian là tuyệt mật nó không phải là thứ mà con người các ngươi có thể nắm giữ."
"Nói như vậy, anh là người nước Mỹ phái tới?" Đường Tuấn khẽ cau mày.
Người sói nghe thấy vậy không khỏi giễu cợt một tiếng nói: "Nước Mỹ chẳng qua là đối tượng hợp tác phụ trợ chúng tôi, chứ chưa có tư cách ra lệnh cho tôi."
Anh ta ngẩng đầu nhìn Đường Tuấn rồi lạnh lùng nói: "Nhóm người đại trưởng lão đã đi đến lối vào Tinh Không, qua không bao lâu nữa cường giả bộ tộc người sói chúng tôi sẽ tới. Đến lúc đó đừng nói là nước Mỹ cho dù cả toàn thế giới cũng đều phải thần phục bộ tộc chúng tôi. Trên trái đất anh là thiên tài thế nhưng ở ngoại vực anh chẳng là cái thá gì. Nhiều người lợi hại hơn nhiều so với anh."
Oành.
Đường Tuấn hơi vung tay, một luồng sức mạnh đè xuống bả vai của người đàn ông làm cho anh ta nằm bò trên mặt đất.
"Bộ tộc người sói? Lối vào Tinh Không." Đường Tuấn âm thầm rùng mình, không nghĩ đến ngoại trừ vị khách Thủy Ma đến từ ngoại vực vẫn còn bộ tộc người sói cũng đến từ ngoại vực.
"Lối vào Tinh Không ở chỗ nào?" Đường Tuấn hỏi.
"Anh đừng hòng biết được!" Người đàn ông cười khẩy nói: "Chờ cường giả của bộ tộc của tôi đến thì trái đất nhất định sẽ bị tiêu diệt."
"Chỉ là tộc người sói Tinh Không, bộ tộc cấp thấp nhất trong vạn tộc mà cũng dám nói ra những lời này." Đang lúc này thì có một âm thanh từ bên ngoài truyền vào.
Một bóng người xuất hiện ở trong phòng, chính là Thủy Ma.
"Mày dám sỉ nhục tộc người sói Tinh Không!" Người đàn ông phẫn nộ.
Thủy Ma không ngừng cười khẩy: "Tộc người sói Tinh Không đến cả tư cách làm vật cưỡi cho tộc của ta cũng không có, chủng tộc giống như giun dế không cần ta phải sỉ nhục."