Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Các người là ai vậy?” Bộ dạng của Đường Tuấn nghiêm trọng, không nghĩ tới vừa mới tới thành Long An, đã bị cuốn vào trong một trận chiến không biết đúng sai.
“Tổ chức của chúng tôi gọi là Diệt Thần. Chúng tôi cần cậu tham gia tuyển chọn lần này của Thần Đình, giúp tôi lấy một món đồ. Đương nhiên, trong thời gian này cậu cần những tài nguyên gì để có thể tu luyện, chúng tôi đều có thể cung cấp, thực lực của cậu sẽ trở nên càng mạnh hơn, đối với kế hoạch của chúng tôi cũng có chỗ tốt. Cậu cũng có thể không đồng ý, nhưng sợ rằng hôm nay không ra khỏi nơi nay được.” Lúc này, Ngô Nhất Chương nhanh chóng giải thích.
Diệt Thần, chẳng lẽ là kẻ thù của Thần Địch sao?
Trong lòng Đường Tuấn hơi trùng xuống. Một người Ngô Nhất Chuong, thêm một người phụ nữ thực lực mạnh mẽ như thế này, đối với anh quả thực rất uy hiếp.
Advertisement
“Được. Tôi đồng ý.” Đường Tuấn gật đầu nói,
“Rất tốt. Đây là lựa chọn rất thông minh, đây là lệnh bài của cậu.” Ngô Nhất Chương cười nói.
Ông ta lấy ra một cái lệnh bài đỏ sẫm đưa cho Đường Tuấn. Trên lệnh bài tản ra chút chấn động, là một bảo vật.
Advertisement
“Cậu nhỏ lên một giọt máu, có thể huấn luyện lệnh bài.” Ngô Nhất Chương nói.
Đường Tuấn làm theo, thuận lợi thu hồi lại lệnh bài.
“Vừa rồi các người nói có thể cung cấp tài nguyên cho tôi tu luyện, là thật sao?” Đường Tuấn đột nhiên hỏi.
Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất để anh thỏa hiệp. Cho dù là tám đại môn phái, hay là người phụ nữ mạnh mẽ đến đáng sợ trước mặt này, chỉ cần anh có thể đột phá Nguyên Anh, đều có thể thuận lợi giải quyết.
“Cậu muốn cái gì?” Người phụ nữ lên tiếng hỏi.
“Tôi muốn bí kíp Đại Thừa viên man cấp bậc thần thông, càng nhiều càng tốt, tôi muốn nghiên cứu pháp thuật.” Đường Tuấn trả lời.
“Đúng là lòng tham, Đại Thừa viên mãn cấp bậc thần thông kể cả ở Thượng Ba Tông cũng không có bao nhiêu. Có điều tổ chức Diệt Thần chúng ta không có, nhưng bí kíp thần thông cũng không ít, đợi lát nữa bảo Ngô Nhất Chương dẫn cậu phòng Động Thiên tìm kiếm. Có điều tôi khuyên cậu một câu, cảnh giới Nguyên Anh, sức mạnh thuần khiết mới là quan trọng nhất, kể cả cậu học được nhiều pháp thuật hơn nữa không không có tác dụng gì. Được rồi, bây giờ cậu ra ngoài trước đi.”
Bàn tay cô ta nhẹ nhàng thả xuống.
Đường Tuấn chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, một giây sau đã bay ra ngoài vườn.
“Cô chủ, cô hoàn toàn tin tưởng cậu ta sao?” Trong vườn, Ngô Nhất Chương hỏi lại, giọng điệu có chút kỳ quặc, nghe trong đó còn có cảm giác hâm mộ.
Cô chủ lắc đầu, nói: “Lòng tin đó có phần hơi rẻ mạt.”
“Vậy sao cô lại cho phép cậu ta sử dụng phòng Động Thiên? Bên trong đó cất giữ những thứ có thể so với Thần Đình, có rất nhiều pháp thuật là độc nhất vô nhị đó.” Ngô Nhất Chương nói.
“Haha, muốn để cậu ta làm việc cho chúng ta, đầu tiên phải cho cậu ta chút ngon ngọt. Phòng Động Thiên cất giữ rất nhiều, nhưng một cảnh giới Nguyên Anh cao cấp bình thường như cậu ta, thì có thể tu luyện được bao nhiêu loại. Có thể tu luyện mười mấy hai mươi loại đã là giỏi lắm rồi. Nếu như cậu ta muốn ham hố nhiều hơn, người chết là cậu ta thôi.”
Ngô Nhất Chương nhẹ nhàng gật đầu, kể cả với tư chất của cô chủ, cũng chỉ có thể tu luyện nhiều nhất ba mươi sáu loại pháp thuật.
Cô chủ nói: “Ông không nên suy nghĩ quá nhiều. Lợi dụng tên này tốt, không chừng còn là một quân cờ tốt. Mặt khác, mấy ngày nữa bọn người Vương Nhất Trung của Thần Đình sẽ tới thành Long An, đến lúc đó tìm cơ hội để tiếp cận bọn họ một chút. Về thân phận bên trong, trong hai ngày điều tra thật kỹ cho tôi, tôi muốn toàn bộ thông tin.”
Ngô Nhất Chương gật đầu: “Vâng!”
“Phòng Động Thiên trong nhà là chỗ cất chứa bảo vật với bí kíp, chỉ có người có công lao to lớn trong nhà mới có tư cách đi vào. Cậu vừa gia nhập Diệt Thần đã có thể có đãi ngộ này, có thể thấy được cô chủ tín nhiệm với coi trong cậu như thế nào.” Trên đường đi đến phòng Động Thiên, Ngô Nhất Chương nói với Đường Tuấn.
“Có thể hỏi một câu, thủ lĩnh của Diệt Thần là ai không? Có phải vị cô chủ vừa nãy không?” Đường Tuấn đột nhiên hỏi.
Ngô Nhất Chương biến sắc, lắc đầu nói: “Cô chủ không phải thủ lĩnh của Diệt Thần, nhưng thân phận của cô ấy không hề tầm thường. Tất nhất cậu đừng hỏi nhiều. Nhưng tôi có thể nói cho cậu biệt, gia nhập Diệt Thần, là lựa chọn tốt nhất của những tán tu như cậu.”
Trong lúc nói chuyện, một tòa lầu nhỏ xuất hiện trước mắt hai người.
“Đây chính là phòng Động Thiên.” Ngô Nhất Chương nói.
Đường Tuấn nhìn lại.
Tòa lầu tổng cộng có ba tầng, diện tích hơn hai trăm mét vuông, so với cả tòa nhà, thì lầu này rất nhỏ. Phía trước tòa lầu có mấy hộ vệ tinh thần sung mãn, đôi mắt trong vắt. Từ khí tức mà nhìn ra, những hộ vệ này đều là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh, trong đó có một người đàn ông trung niên to con lực lưỡng, đại khái đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ.
Cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, nếu ở bên ngoài, cũng là nhân vật cùng cấp bậc với tông chủ một môn phái, nhưng ở đây, lại chỉ có thể làm một hộ vệ.