Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này quả thực Đường Tuấn không có cách nào phát huy toàn bộ thực lực. Cùng một lúc quá nhiều thần văn đồng thời thăng cấp, khiến anh không thể không chia ra phần lớn năng lượng để áp chế dị biến của Thần văn, nếu không để lộ khí tức ra bên ngoài, sẽ có người phát hiện nền tảng của anh một cách dễ dàng. Nhưng kể cả là như thế, anh chỉ cần sử dụng một phần mười thực lực, đã là hơn năm trăm.
“Hừ.” Ngô Nhất Chương không vui hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Hai người nhìn thấy đệ tử Thần Đình đang đứng ở Lầu Tiên Sơn, ở tầng chín cao nhất.
Đường Tuấn đi lên tầng chín, ngay lập tức nhìn thấy bảy tám người đang ngồi, khí tức lạnh lẽo mạnh mẽ từ trên người bọn họ tản ra xung quanh.
Advertisement
“Cậu chính là người sẽ tham gia thực tập của Thần Đình? Đinh Hàn, cậu thử cậu ta chút xem?”
Ngồi ở vị trí chính giữa là Vương Nhất Trung, cậu ta nhìn lướt qua Đường Tuấn, nhướng mày, dường như có chút tức giận với loại khí tức yếu ớt của Đường Tuần. Người như thế này cũng dám tham gia dự tuyển của Thần Đình, muốn chết à?
Nghe thấy Vương Nhất Trung nói thế, một người thanh niên cao giọng cười nói: “Xem ra đệ tử tham gia thực tập của Thần Đình càng ngày càng mai một. Để tôi cho cậu xem thế nào là biết khó mà lui.”
Advertisement
Người vừa nói chuyện là Đinh Hàn, là người lúc trước đã đánh trọng thương Thu Hải Sơn.
Đinh Hàn nói xong, cả người nhảy lên, đánh ra một chưởng chín Văn Nguyên Đan, sử dụng năng lượng vô cùng mạnh mẽ.
Tầng chín của Lầu Tiên Sơn, ầm ầm rung chuyển, giống như bị một chưởng này gây ra chấn động.
“Thật là một chưởng mạnh mẽ, không hổ là đệ tử Thần Đình, một chưởng này đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ rồi.” Ngô Nhất Chương mặt hơi biến sác, lách qua một bên.
“Một người cảnh giới Nguyên Đan cũng dám ra tay với tôi?” Sắc mặt Đường Tuấn hờ hững, tay áo hơi động đậy, đánh về phía Đinh Hàn. Tất nhiên anh đang bị coi như là cảnh giới Nguyên Anh, vậy anh cũng cứ tiếp tục giả bộ phải ra tay.
Bùm.
Đinh Hàn không kịp phản ứng, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Bóng người chớp nhoáng, Vương Nhất Chung đưa tay đón lấy Đinh Hàn. Chỉ thấy tai mắt mũi miệng của cậu ta đều tràn ra máu, xem ra bị thương không nhẹ.
“Cậu dám ra tay hiểm độc như thế này?” Tròng mắt Vương Nhất Chung hơi híp lại, sắc mặt âm trầm.
“Cậu ta quá yếu.” Đường Tuấn liếc nhìn Vương Nhất Chung bằng nửa con mắt, nói: “Chẳng phải cậu muốn ra tay với tôi sao?”
“Tu vi người này rất mạnh, chỉ sợ mình không phải đối thủ của cậu tạ. Có điều mấy vị sư huynh cảnh giới Nguyên Anh sắp tới đậy rồi, đến lúc đó chắc chắn sẽ có người dạy dỗ cậu ta.” Trong lòng Vương Nhất Chung khẽ tính toán, không có ý định ra tay.
Mặc dù cậu ta ngông cuồng, nhưng không phải không biết trời cao đất dày.
“Được rồi, được rồi, dĩ hòa vi quý. Nếu như đã qua kiểm tra, vậy cậu bạn này của tôi chắc có tư cách tham gia tuyển chọn rồi đúng không?” Ngô Nhất Chương đứng ra nói, đồng thời liếc mắt nhìn Đường Tuấn, đang trong bị thương mà còn có thể mạnh đến mức này, xem ra người này còn ẩn giấu không ít năng lực.
Vương Nhất Chung lạnh lùng đáp một tiếng, nói: “Miễn cưỡng có thể có tư cách tham gia tuyển chọn thực tập, có điều tôi nói cho ông biết, năng lực của người này đặt ở trong chỗ Nguyên Anh thì chỉ là bình thường, lần này tham gia tuyển chọn thí luyện, đệ tử của Thượng Ba Tông cũng tham gia, bọn họ mới là hạt giống tuyển thủ.”
"Tuyển thủ hạt giống của ba tông môn đứng đầu sao?" Đường Tuấn khẽ nhíu mày.
Ba tông môn đứng đầu, chính là ba tông môn lớn mạnh nhất thế giới Man Hoang, cũng chính là ba thế lực siêu cấp, theo thứ tự là Tương Tư Quan, điện Lưu Quang và cung Thái Hư.
Đường Tuấn chắc chắn chịu thiệt thòi khi đối đầu với ba tông môn này. Nhìn dáng vẻ của đám người Vương Nhất Trung, dường như biết không ít chuyện của ba tông môn này.
"Đúng vậy. Ba tông tham gia thí luyện lần này là chuyện người tán tu như cậu có thể tưởng tượng được."
Vẻ mặt Vương Nhất Trung lộ rõ vẻ châm chọc, giống như muốn kiêu kích Đường Tuấn, anh ta cố ý nói ra: "Không nói đến những thứ khác, chỉ nói Mạc Thanh Hưng của cung Thái Hư, mặc dù tu vi chỉ mới cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng nghe người ta nói pháp lực hùng mạnh trình độ không hề kém cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, còn đạt được cả Thiên Nguyên chi lực, thậm chí cao hơn. Thần Đình đã nhắm anh ta, có vài vi Thần Đình ở tầng cao muốn thu nhận anh ta làm học trò, vốn anh ta có thể không cần tham gia thí luyện. Nhưng anh ta muốn thể hiện rằng Thần Đinh rất công bằng, nên từ bỏ cơ hội này. Lòng dạ và thực lực của anh ta, không phải là thứ người bình thường có thể so sánh được."
"Còn chưa nói đến người của hai tông môn khác. Tên nhóc như ngươi, so ra với bọn họ, không phải chỉ là kém một chút thôi đâu." Vương Nhất Trung ngạo nghễ nói.
Vẻ mặt Đường Tuấn hơi lạnh lùng. Nhìn từ thế hệ trẻ tuổi cũng có thể thấy được nhìn tổng thể thì thực lực của ba tông môn đứng đầu hơn những tông môn khác rất nhiều, không hổ là siêu cấp thế lực Hóa Thần Bất Tuyệt.
"Tôi sẽ tìm cơ hội giao chiến với bọn họ, để xem rốt cuộc họ mạnh đến mức nào, hay là ta mạnh hơn." Ý chí chiến đấu trong lòng Đường Tuấn dạt dào. Chín mươi chín loại Thần Văn, khiến thực lực của hắn ta đạt đến mức trước nay chưa từng có, nhưng học trò của ba tông môn đứng đầu có vô số bảo vật, anh cũng không dám nói chắc chắn rằng bản thân là người mạnh nhất.
Thấy Đường Tuấn giống như bị dọa sợ, Vương Nhất Trung cười lạnh lùng: "Sau hai tháng nữa sẽ bắt đầu thí luyện, sau khi đại học tăng cấp kết thúc những Thần Đình là anh của tôi cũng sẽ đến. Đến lúc đó cậu và những tuyển thủ tham gia thí luyện khác sẽ ở cùng một chỗ."