Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Kiếm người thử cô ta một chút." Chẳng biết lúc nào, A La Nạp đã nắm chặt thanh đoản kiếm trong tay, giọng lạnh lùng nói.
Chu Kính và Cổ Minh liếc nhau một cái, âm thầm gật đầu.
Advertisement
"Tu vi của vị sư muội này thật thâm hậu, tôi đến thi đấu với cô một chút."Trong bầu không khí im lặng, một giọng nói vang lên.
Một cô gái mặc đồ đổ đạp không bay đến.
Advertisement
"Là Thủy Thiên Hoa của Vạn Đạo Tông. Đây là thánh tử cao thủ cấp cao pháp lực sắp đạt đến năm mươi Nguyên Đan, đứng thứ ba trong bảng thánh của Vạn Đạo Tông."
Cô gái mặc đồ đỏ vừa vào sân đấu, đột nhiên thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
"Vạn Đạo Tông trở thành người giám sát, không phải không thể thi đấu sao?"
Mọi người nghi ngờ, nhưng thấy ba vị tông gia giám sát không lên tiếng, liền hiểu rằng hành động của Thủy Thiên Hoa đã được sự đồng ý của ba tông gia.
Cho dù Nguyên Anh ngang Tử Phủ, Thủy Thiên Hoa cũng có thể cảm nhận sự áp chế sức mạnh Nguyên Anh đến từ đối phương, dưới loại áp chế này, thực lực của cô ta chỉ có thể phát huy một nửa. Nàng ta vốn tràn đầy tự tin, lúc này có hơi chần chừ.
"Sư muội, xin chỉ giáo." Thủy Thiên Thủy chắp tay, sắc mặt u ám, trong lúc vô tình đã coi Đồ Yên Nhi ngang bằng mình.
“Mời.” trong lúc nhất thời Đồ Yên Nhi trở thành đối tượng được mọi người nhìn chăm chú, khuôn mặt nhỏ của cô ta ửng đỏ, trong lòng cảm thấy có hơi mất tự nhiên, nhút nhát sợ sệt trả lời lại một câu.
Thủy Tử Kha dang rộng hai tay, các lực thủy nguyên trong đất trời lập tức ngưng tụ lại. Sau lưng cô ta, có một lực thủy nguyên hợp thành một con rồng dài mười mét. Vảy rồng trên thân rồng nước sinh động như thật, dưới ánh mặt trời hơi phản xạ tia sáng.
“Thần Thông Sóng Rồng Nước! Sư muội cẩn thận!” Thủy Tử Kha lên tiếng nhắc nhở.
Tuy rằng cô ta không phải là tộc Người Cá, không có cách nào chú tâm dung nhập nguyên lực trong thiên địa giống như Phỉ Ngọc, nhưng trời sinh cô ta có độ phù hợp cực kỳ cao với lực thủy nguyên, cộng thêm thiên phú xuất chúng giúp cô ta đạt được trình độ cao hơn các bạn đồng trang lứa trong Thần Thông hệ Thủy. Sóng Rồng Nước này chính là Thần Thông mà cô ta đắc ý nhất, có uy lực cực mạnh, cũng là thứ mà cô ta trông cậy để giúp mình có thể ngồi vững trên vị trí Thánh Tử thứ ba của Vạn Đạo Tông.
Đối phó với Sóng Rồng Nước chỉ có hai cách. Một cách là mạnh mẽ đánh tan nó ngay trước khi được ngưng tụ, chính là dùng năng lực né tránh cực mạnh để tránh đi một đòn tấn công của Sóng Rồng Nước, rồi đánh tiêu hao.
Nhưng lúc này Sóng Rồng Nước đã hình thành, rồng nước như là thùng nước đầy có thân hình cao hơn mười mét, chiếm hơn nửa sàn đấu, căn bản là không có đường để né tránh.
Ầm ầm ầm.
Rồng nước ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm đầy giận dữ, giống như là rồng thật, giương nanh múa vuốt nhào tới Đồ Yên Nhi. Thế lực này cho dù là đệ tử Vạn Đạo Tông cảnh Nguyên Anh cũng nhịn không được mà biến sắc.
“Sư muội Thủy đúng là không nương tay mà, vừa ra tay là dùng thần thông mạnh nhất. Tuy rằng nhóc con kia đã ngưng tụ thánh quan, nhưng dù sao tu vi vẫn còn yếu, chỉ sợ không tiếp được một chiêu này.” Chu Kính bật cười nói.