Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hủy diệt, giết chóc. Hy vọng cậu có thể để cho tôi cảm nhận được khái cảm thật lâu.” Đầu lưỡi mềm mại Vân Anh Thư khẽ liếm đôi môi.
Vân Anh Thư nắm chặt Kiếm Huyết Xà, hóa thành một tia sáng. Tia sáng hơi lóe, cùng với đó là một ánh kiếm đỏ như máu.
Advertisement
Xoẹt xoẹt.
Đường Tuấn mới vừa giơ tay lên thì đã bị ánh kiếm đáng sợ kia bổ lên trên người. Cơ thể của anh có thể so được với tầng cao nhất của cảnh giới Nguyên Anh, nhưng mà lại bị nhát kiếm đó đánh rách một vết dài bằng hai ngón tay, vết thương sâu đến mức có thể nhìn thấy xương. Cả người của anh liên tục lùi về phía sau.
Advertisement
Trong lòng không khỏi chấn động, Trùng Vụ và Vạn Độc Kích vang lên một tiếng “ầm” rồi tan nát.
Mất đi khống chết, ba người Cố Quân, A La Nạp và Chu Kính lập tức chạy ra ngoài, đứng ở phía sau hai người Cố Quân, ánh mắt đầy u oán.
“Nhìn cho nghiêm túc. Tuy rằng thủ đoạn tàn khốc Vân Anh Thư, nhưng lĩnh ngộ về kiếm pháp và đạo thuật gần như đã đạt tới cực hạn của cảnh giới Nguyên Anh, cho dù chỉ lĩnh ngộ được một chút trong đó, thì cũng có lợi cho mấy người rất nhiều.” Cố Quân nhắc nhở nói.
Ba người khẽ gật đầu.
“Bảy phần lực.” Vân Anh Thư cười lạnh nói.
Đường Tuấn lau đi vết máu ở khóe miệng, ánh mắt hơi rung lên. Trên miệng vết thương có một luồng sức mạnh kỳ lạ không cho nó khép lại.
“Bà già này đúng là mạnh thật.”
Trong lòng Đường Tuấn trầm xuống, nếu không phải vừa rồi điều động năng lượng trong Nguyên Đan, thì có lẽ nhát kiếm kia đã chém anh thành hai nửa.
“Giãy giụa đi, kêu rên đi.” Vân Anh Thư cười dữ tợn nói.
Kiếm Huyết Xà trong tay bà ta bỗng nhiên xoay tròn, ngưng tụ nguyên khí trong đất trời, hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ quấn quanh thân kiếm Kiếm Huyết Xà. Ảo ảnh của một con rắn cả người toàn màu hồng xuất hiện bên trong luồng sáng.
“Xà Linh.” Thiết Chí Cương nói thất thanh.
Xà Linh, đó là trạng thái khí linh vừa ra đời được một nửa trong Kiếm Huyết Xà. Một khi Xà Linh hiện hình, Kiếm Huyết Xà sẽ có thể hoàn toàn đột phá Linh Khí. Mà Linh Khí, vậy chính là pháp bảo thần binh xứng đôi với cảnh giới Hóa Thần.
“Xem ra Vân Anh Thư thật sự có hứng thú giết người, đến Xà Linh đã thả ra. Chẳng lẽ bà ta không sợ Xà Linh tổn thương, Kiếm Huyết Xà không còn hy vọng thăng cấp thành Linh Khí sao?” Thiết Chí Cương nói.
Cố Quân cười, nói: “Tuy thằng oắt kia có chút thủ đoạn, nhưng muốn làm Xà Linh bị hao tổn, hẳn là không thể đạt được đâu. Ít nhất thì cần phải lập tức bộc phát ra Hai Ngàn Nguyên lực trở lên mới có khả năng tổn thương Xà Linh, thằng quỷ con kia cùng lắm chỉ được mấy trăm nguyên, còn xa mới đạt được tiêu chuẩn này. Vân Anh Thư nhìn như điên cuồng, nhưng suy nghĩ thật ra rất tỉ mỉ.”
Thiết Chí Cương gật đầu.
Xà Linh rống giận, sóng âm vô hình chói tai khuếch tán bốn kia, không biết màng nhĩ của bao nhiêu người đã chảy ra máu tươi. Chỉ cần là tiếng động đã đủ làm tổn thương những tu sĩ cảnh giới Nguyên Đan viên mãn.