Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Những đội ngũ tham gia thí luyện khác chắc là đã tới rồi, chúng ta chuẩn bị qua đi tập hợp thôi. Trong những người đó có không ít người mạnh hơn Đỗ Ca Ngọc, cậu đừng nhắc lại những lời như vừa rồi nữa, nếu không tôi cũng chẳng cứu nổi cậu.”
Trưởng lão Giang đi về phía trước.
Đường Tuấn lắc đầu, thời buổi này nói thật mà cũng chẳng có ai muốn tin sao?
Advertisement
Đi theo đội ngũ, rất nhanh Đường Tuấn đã đi vào sân của một tòa nhà, Trong khoảng sân rộng có chừng mấy trăm nam nữ tuổi trẻ tụ tập. Lúc này phần lớn mọi người đều đang tập trung trước tấm bia đá.
“Đó là bảng Sơn Hà, bên trên ghi xếp hạng tổng hợp của mọi người tham gia thí luyện lần này bao gồm cảnh giới, thực lực thiên phú và các mặt khác, cậu có thể đi xem một chút để biết vị trí của mình ở đâu. Còn nữa tôi nhắc cậu một tiếng, nếu cậu gặp năm mươi người phía trước tốt nhất thì cứ đi đường vòng, những người đó là sự tồn tại mà cậu không thể trêu vào.”
Advertisement
Trưởng lão Giang nhắc nhở một tiếng, rồi biến mất ở trong sân.
Đường Tuấn đi lên phía trước, chỉ thấy trên bảng Sơn Hà ghi đầy tên của ba trăm bảy mươi tám người, dưới tên mỗi người có viết một vài lời giới thiệu ngắn gọn.
Rất nhanh anh đã tìm được xếp hạng của mình.
Số ba trăm sáu mươi Đường Tuấn, Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, tư chất bình thường, thực lực bình thường, tiếp được hai chiêu của Tu La môn Vân Anh Thư không thua.
Đường Tuấn nhìn thoáng qua, không khỏi bật cười. Không ngờ rằng trận chiến của anh và Vân Anh Thư lại trở thành tiêu chuẩn đánh giá thực lực của anh.
Anh nhìn về phía trước, một vài cái tên lướt qua, xếp hạng càng cao, kích thước của tên càng to.
Ở vị trí thứ mười tám, anh nhìn thấy tên Đỗ Ca Ngọc.
Số mười tám, Đỗ Ca Ngọc, Cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, thực lực trên mức trung bình, tư chất rất tốt, từng chiến đấu ba ngày ba đêm với một vị Cảnh giới Nguyên Anh Đỉnh Cao mà không bại.
Tiếp tục nhìn lên trên.
Tên thứ tư là Liễu Ngọc Quy của Lưu Quang Điền, cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tư chất rất tốt, thực lực rất tốt, từng giết một vị Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
Tên thứ ba là An Thi của Tương Tư quan, cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tư chất rất tốt, thực lực rất tốt, từng giết người tu hành Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
Tên thứ hai là Mạc Lăng Thiên của Cung Thái Hư, cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tư chất rất tốt, thực lực rất tốt, từng giết Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
Người đầu tiên, Hồng Nhật Linh, cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tư chất tuyệt hảo, thực lực tuyệt hảo, trong vòng mười chiêu đã giết một vị Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
“Trong vòng mười chiêu mà có thể chém giết một vị Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, thực lực của tên Hồng Nhật Linh này thật là mạnh.” Trong đám người vang lên tiếng trầm trồ đầy ngạc nhiên.
Cảnh giới Nguyên Anh Đỉnh Cao, pháp lực có lẽ khoảng từ một ngàn nguyên đến ba ngàn nguyên chi. Mà như Nguyên Anh trung kỳ, pháp lực chỉ có mấy trăm nguyên. Nói cách khác cái tên Hồng Nhật Linh này có pháp lực ít nhất gấp mười lần những người cùng cảnh! Đây chính là thiên phú vô cùng ghê gớm, khó trách đứng trên hơn ba trăm người, Hồng Nhật Linh cũng là người duy nhất đạt được cả thiên phú và thực lực tuyệt hảo.
Đường Tuấn tự so sánh với bản thân.
Pháp lực khổng lồ trong cơ thể anh đang xao động mãnh liệt, cảnh giới Nguyên Đan viên mãn, ở cảnh giới này, có thể đạt tới trình độ mười nguyên đã xem như thiên tài trong thiên tài. Mà bây giờ anh đã có pháp lực bốn ngàn nguyên. Đường Tuấn phỏng đoán chờ tất cả Thần Văn thăng cấp, có lẽ sẽ đạt tới hơn năm ngàn nguyên, vậy chính là thực lực của Bán Bộ Hóa Thần rồi.