Sau khi bắt mạch cho thập tam điện hạ, Đường Tuấn nhận thấy khí huyết và huyệt đạo của Ly Thanh Trần khác với những tu hành giả bình thường, dường như ẩn chứa một sức mạnh rất khủng khiếp. Nguồn sức mạnh này nóng rực và cuồng bạo, giống như một trận cháy rừng.
“Điện hạ có thể chất đặc biệt sao?” Đường Tuấn hỏi.
Ly Thanh Trần lắc đầu cười khổ nói: "Nếu tôi có thể chất đặc biệt, thì sao lại bị đày tới thành Hỏa Nhai?"
Đường Tuấn hơi giật mình.
Ngay cả trong Chu Tước hoàng triều, thể chất đặc biệt cũng vô cùng hiếm thấy. Nếu Ly Thanh Trần có thể chất đặc biệt, chắc chắn anh ta sẽ được cả thành Chu Tước này xem như là báu vật, sao có thể bị đày đến một nơi xa xôi vắng vẻ như thành Hỏa Nhai này.
Nhưng thể chất của Ly Thanh Trần quả thực có chút kỳ lạ, thậm chí Đường Tuấn còn nhầm tưởng anh ta có thể chất đặc biệt.
Ly Thanh Trần giải thích: "Sau khi tôi đến thành Hỏa Nhai, tôi vô tình phát hiện ra một bí tịch tu luyện Hỏa Linh Thể chưa hoàn chỉnh. Tôi đã tu luyện theo những gì bên trong đó ghi, thể chất dần dần được cải thiện, vốn dĩ tôi tưởng rằng, cho dù không thể tu luyện thành Chu Tước Thần Thể, thì cũng có thể thành Hỏa Linh Thể thứ đẳng. Chỉ là không ngờ được phương pháp tu luyện trong cuốn bí tịch đó lại bá đạo như vậy, thể chất của tôi không thể chịu đựng nổi sức mạnh đó. Nếu không phải từ nhỏ tôi có nghiên cứu về y thuật, tự chữa bệnh cho mình, sợ là đã bị nguồn năng lượng đó thiêu chết rồi."
Đường Tuấn khẽ cau mày, trong lòng thở dài một hơi. Ly Thanh Trần không phải là người có thể chất đặc biệt, nhưng anh ta lại miễn cưỡng tu luyện công pháp chuyên dành cho thể chất đặc biệt, thân thể không xảy ra vấn đề mới lạ.
Ly Thanh Trần tiếp tục: "Sức mạnh đó đã bắt đầu ăn mòn linh hồn tôi, nếu không diệt trừ nó, hỏa độc sẽ càng lúc càng nhiều, một khi bạo phát, tôi sẽ triệt để thân tử đạo tiêu."
“Điện hạ muốn tôi làm gì?” Đường Tuấn hỏi.
Ly Thanh Trần nhìn anh chằm chằm và nói: "Dường như anh rất giỏi trong việc chữa trị cho linh hồn, tôi mong anh có thể truyền bí thuật đó lại cho tôi."
Đường Tuấn suy tư một hồi rồi nói: "Được."
Phương pháp anh dùng để chữa trị cho người Nam Hỏa khi nãy là do anh kết hợp từ phương pháp của Thiên Nguyên Phường và nghiên cứu về linh hồn của Cổ Thiên Thanh, vốn không phải là thuật châm cứu thần bí từ Nguyệt Cung. Cho nên truyền thụ cho Ly Thanh Trần cũng chẳng sao.
Anh lấy một miếng ngọc bài ra, đưa cho Ly Thanh Trần và nói: "Đây chính là pháp môn đó."
Ly Thanh Trần mừng rỡ.
Anh ta cầm lấy ngọc bài, dùng thần thức cảm nhận nội dung bên trong ngọc bài.
"Đúng là thủ pháp khi nãy anh ta sử dụng, tên Dược Đường này không hề giấu diếm mình."
Trong lòng Ly Thanh Trần cảm thấy có chút thiện cảm với Đường Tuấn. Anh ta không chần chừ, lập tức sử dụng pháp môn trên đó chữa trị vết thương linh hồn của mình.
Đường Tuấn yên lặng đứng một bên chờ đợi, sẵn tiện quan sát Ly Thanh Trần tu luyện thế nào.
Nửa canh giờ sau, Ly Thanh Trần mở mắt ra, trong đáy mắt lóe lên một ngọn lửa.
"Pháp môn của anh quả thực rất hiệu quả. Mặc dù nó không thể chữa khỏi hoàn toàn vết thương của tôi, nhưng có thể làm giảm cơn đau mà tôi phải chịu đựng. Thanh Trần ở đây cảm ơn anh rất nhiều." Ly Thanh Trần tỏ lòng cảm kích, nói.