Đường Tuấn đứng trong đình nói: "Ý chí của điện hạ hơn hẳn người bình thường, nên mới có thể kiên trì đến bây giờ."
Trong quá trình cải tạo thể chất, những đau đớn và rủi ro mà một người phải chịu đựng không dễ dàng như việc tẩy tủy thay máu. Cho dù có thể kiên trì, sợ là tâm tính cũng sẽ bị biến đổi. Cơ mà Ly Thanh Trần vẫn giống như trước đây, khiến Đường Tuấn vô cùng ngưỡng mộ.
Ly Thanh Trần mỉm cười sảng khoái, nói: "Tài năng của anh Dược, dù có cho tôi mười tên Công Dương Tú tôi cũng không đổi."
Nếu để cho các anh chị em của mình biết anh ta có được người giống như Đường Tuấn, chắc chắn sẽ dùng đủ loại báu vật để đến tranh giành cướp đoạt. Ly Thanh Trần cảm thấy bản thân chẳng có lợi thế gì trong những cuộc tranh giành kiểu này.
Đường Tuấn lắc đầu, ở chung với Ly Thanh Trần gần hai tháng, anh gần như hiểu được tính khí của thập tam điện hạ này.
Ly Thanh Trần đột nhiên hỏi: "Vết thương của anh đã lành chưa?"
Đường Tuấn nói: "Hai ngày trước đã khỏi rồi."
Nhờ có dược liệu do Ly Thanh Trần cung cấp, vết thương của Đường Tuấn không những được chữa khỏi, thậm chí sức mạnh còn tăng lên rất nhiều. Ngay cả linh hồn cũng hồi phục không ít.
Ly Thanh Trần nói: "Vậy thì tốt."
Anh ta khẽ cau mày nói: "Anh Dược, có tin từ Phi Tinh Viện truyền đến, nói anh là Kiếm Linh Thể, là thật sao?"
Đường Tuấn lắc đầu nói: "Không phải."
Ly Thanh Trần nói: "Tôi cũng cảm thấy không phải. Nếu anh là Kiếm Linh Thể, tu vi chắc chắn sẽ hơn hẳn Thanh Trần. Nhưng mà anh Dược, trong lúc anh nghiên cứu y thuật, tốt nhất cũng nên tốn chút tinh lực để tu luyện. Tôi từng nghe phụ hoàng nói, y sĩ có y thuật càng cao, tu vi cũng càng cao. Tương lai sau này nếu anh muốn leo lên đỉnh cao y thuật thì tu vi tuyệt đối không được thua kém. Đương nhiên, nếu anh Dược không giỏi tu hành cũng không sao, sau này anh Dược gặp phải vấn đề gì không thể giải quyết, cứ nói với tôi một tiếng là được."
Đường Tuấn nghe vậy, không khỏi lặng lẽ lắc đầu.
Dường như thập tam điện hạ này cảm thấy cảnh giới của anh còn quá thấp, đang nhắc nhở anh đừng lãng phí việc tu luyện.
Đúng lúc này, ngoài sân truyền đến giọng nói của thị vệ: "Điện hạ, hoàng triều phái người tới rồi."
Ly Thanh Trần nghiêm mặt, nó: "Tôi biết rồi."
Anh ta nhìn Đường Tuấn, nói: "Anh Dược, tôi phải đi xử lý một chút."
Đường Tuấn gật đầu.
Sau khi Ly Thanh Trần rời đi, sắc mặt Đường Tuấn cũng hơi đanh lại, anh lẩm bẩm: "Rốt cuộc có nên kích động huyết mạch Chu Tước trong người anh ta không?"
Trong quá trình biến đổi thể chất của Ly Thanh Trần, Đường Tuấn vô tình phát hiện ra trong huyết mạch của Ly Thanh Trần có một chút huyết mạch của Chu Tước Thần Thể. Nếu nó được kích hoạt thành công, thể chất của Ly Thanh Trần tuy không thể đạt đến trình độ của Chu Tước Thần Thể hoàn chỉnh, nhưng cũng vượt qua Hỏa Linh Thể. Đồng thời, quá trình kích hoạt này cũng có tính nguy hiểm cực lớn, một khi không cẩn thận có thể ảnh hưởng đến tính mạng.
Đường Tuấn thở dài, quyết định đợi đến khi Ly Thanh Trần tiếp khách xong sẽ đi hỏi anh ta.
Sắc mặt của anh đột nhiên thay đổi, khoanh chân ngồi xuống, chìm vào trong linh hồn.
Trong linh hồn vẫn còn những vết nứt mảnh giống như sợi chỉ, nhưng so với trước đây thì những vết nứt này đã nhỏ hơn rất nhiều. Lúc này, Đường Tuấn cũng chẳng để tâm đến những vết nứt linh hồn đó, mà anh chăm chú nhìn vào vị trí ấn đường của linh hồn.
Ở đó, một tia sáng xanh dần dần hiện lên.