Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Tuấn mà cũng dám làm trò ra tay trước mặt mình, Tôn Vân Hoa thực sự tức điên lên rồi. Theo cách nhìn của ông ta, Đường Tuấn hẳn là phải giống như ngài Tô ấy, cong lưng uốn gối thừa nhận sai lầm với ông ta, cầu xin ông ta tha thứ mới đúng!
<
Advertisement
Lời nói của Tôn Vân Hoa vừa mới vang lên, năm sáu tên cung phụng đồng thời ra tay, bóng ảnh lập lòe, tấn công Đường Tuấn từ mọi hướng. Có thể giữ chức cung phụng của Dược Y Cốc, hầu như mỗi người đều là cao thủ cấp tông sư, tu vi võ đạo đều đạt tới cảnh giới Chân Khí trung kì.
Năm sáu cao thủ cấp tông sư đồng thời ra tay, ngay lập tức giữa sân nổi lên một trận cuồng phong, thổi cho hầu hết các học trò của Dược Y Cốc ngã trái ngã phải, hoàn toàn không thể nào đứng thẳng được.
“Nhóc con, có thể để nhiều cung phụng của chúng ta đồng thời ra tay như thế, mày cũng xứng đáng được kiêu ngạo đó!”
Mấy người cung phụng cười lạnh, ra tay không hề nể tình chút nào, vô cùng tàn nhẫn. Trong mắt bọn họ, Đường Tuấn không khác gì người đã chết. Dưới sự liên thủ của năm, sáu cung phụng hơn nữa còn là đại cung phụng và nhị cung phụng, hai người này là những người có sức chiến đấu mạnh nhất Dược Y Cốc, là người rất được xem trọng!
“Hừ!” Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh nhảy ra từ trong mũi Đường Tuấn, cơ thể anh hơi dao động, không khí trong phạm vi đường kính mét đột nhiên phát ra từng tiếng sấm vang rền, cùng nhau tung hô cho anh.
Dường như trong tiếng sấm có mang theo ma lực kỳ dị, cơ thể năm sáu cung phụng của Dược Y Cốc chuẩn bị bắt Đường Tuấn đột nhiên run lên, sau đó là vẻ mặt không thể nào tin được, toàn thân mấy người đó đều xụi lơ ngã xuống mặt đất, còn không được như những người bình thường.
“Sinh sấm trong không khí! Cảnh giới Chân Khí hậu kỳ!” Sắc mặt Tôn Vân Hoa khẽ biến, thất thanh nói.
Cao thủ cảnh giới Chân Khí hậu kỳ chân chính tiếp cận Thần Hải, có thể sinh ra rất nhiều công năng đặc dị, sinh sấm trong không khí là một trong số đó. Chỉ cần cảnh giới thấp hơn Đường Tuấn, nghe thấy tiếng sấm như thế này toàn thân sẽ cảm thấy như bị sét đánh, mất đi sức chiến đấu.
Đường Tuấn đích thực đã là cao thủ cảnh giới Chân Khí hậu kỳ, dưới sự trợ giúp của Chung Khê San và ở hồ nguyên khí, cuối cùng anh cũng đã đột phá.
Vẻ mặt của Tôn Vân Hoa có hơi không thể đoán được, chính bản thân ông ta cũng là cao thủ cảnh giới Chân Khí hậu kỳ, đáng tiếc bởi vì nguyên nhân phải phân tâm dành cho y học nên ông ta ít nghiên cứu về võ học. Đến bây giờ ông ta vẫn chưa lĩnh hội được sự ảo diệu của sinh sấm trong không khí.
“Người này là kẻ địch đáng gờm! Nếu Dược Y Cốc của tôi đã có mâu thuẫn với cậu ta, vậy thì buộc phải giết cậu ta, nhổ cỏ tận gốc!” Suy nghĩ trong lòng Tôn Vân Hoa nhanh chóng chuyển động. Sắc mặt của mấy người cung phụng của Dược Y Cốc ngã trên đất tựa như tro tàn, trong lòng cảm thấy thật nhục nhã. Sau khi được các học trò của Dược Y Cốc nâng dậy, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn chằm chằm Đường Tuấn nhưng lại không dám ra tay lần nữa. Cảnh giới Chân Khí hậu kì và cảnh giới Chân Khí trung kì chỉ kém nhau một cảnh giới nhỏ nhưng thực lực chân chính lại chênh lệch nhau gấp mười lần. Cao thủ cảnh giới Chân Khí hậu kỳ có thể lĩnh hội ra một vài chiêu thức thần thông như Sinh sấm trong không khí.
“Người này tuổi còn trẻ như thế mà đã có bản lĩnh tới mức này, nhất định không thể giữ lại! Cần phải để cho đại cung phụng và nhị cung phụng cùng nhau tiến lên, tiêu giệt cậu ta ngay tại đây. Trước khi bọn họ tới, tôi phải kéo dài thời gian thêm chút.” Tròng mắt Tôn Vân Hoa chuyển động, đã có biện pháp đối phó.
Mà Hà Đan Thông, Hà Lung Linh cùng với mấy tên vệ sĩ đứng một bên xem đã sớm chết lặng. Đường Tuấn này cũng quá mạnh mẽ rồi.