Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giọng nói vừa phát ra, ông ta đột nhiên đứng lên, mùi hương trong không khí ngày càng nồng nặc.
<
Mọi người tức khắc cảm thấy đầu óc quay cuồng, căn bản không thể đứng vững.
Advertisement
“Thằng nhóc thối, làm hỏng việc tốt của tôi. Đáng chết!” Người đàn ông nghiến răng, giọng điệu đầy oán giận. Khí thế trên người tỏa ra, một luồng khí tức mạnh mẽ lập tức bao phủ tất cả mọi người.
Người đàn ông này vậy mà là một cao thủ cảnh giới Chân Khí!
Ngay cả sắc mặt Đường Tuấn cũng biến đổi, vừa rồi anh không để ý đến hành động của người trước mặt, phải biết rằng tinh thần lực của ông ta đã nhập thần rồi!
“Đi chết đi!” Người đàn ông hít một hơi hét lên, bàn tay đưa ra từ ống tay áo choàng rộng.
Lòng bàn tay ông ta hiện ra một loại ánh sáng màu đen, nhưng mà làn da có phần nhẵn bóng, rõ ràng đều mang cùng kịch độc.
Ánh mắt người đàn ông hiện lên tia điên cuồng, chỉ cần trúng lên người Đường Tuấn thì thân thể gầy yếu của anh sẽ hoá thành nước, sống không bằng chết!
Đùng!
Đáng tiếc là ông ta đã đánh giá sai thực lực của Đường Tuấn.
Chỉ thấy Đường Tuấn vỗ vỗ vài cái, lực quá mạnh khiến người đàn ông văng ra ngoài và trượt ra trên nền gạch nhẵn bóng.
“Cậu!” Người đàn ông cuối cùng cũng suy tàn, ánh mắt đầy kinh ngạc và sợ hãi nhìn Đường Tuấn.
Dưới lòng bàn tay của đối phương, khiến ông ta cảm thấy một loại chân khí bùng nổ. Tu vi của đối phương tuyệt đối ở trên ông ta, mà hơn nữa còn mạnh hơn gấp bội.
Ông ta chưa kịp nói xong, yết hầu vừa động đậy, một ngụm máu tanh phun ra, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Đường Tuấn vỗ tay, cứ như vậy tùy tiện đập chết một con ruồi.
Đúng vậy, người đàn ông mới chỉ tu luyện ở giai đoạn đầu của Chân Khí, nhìn có vẻ như mạnh mẽ, nhưng ở trước mặt anh không hề khác con ruồi nhặng.
Nhìn thấy người đàn ông hôn mê bất tỉnh, Đường Tuấn không có ý định tiếp tục ra tay, quay người lại, trong tay cầm một cây ngân châm, chỉ với một cái lướt nhẹ, những cây ngân châm đó dường như có mắt, xuyên qua ngực của tất cả mọi người ở đây.
"Đây không phải kỹ thuật châm cứu Thiên Nữ Tán Hoa sao? Ngay cả người tu luyện mạnh nhất Việt Nam cũng chỉ có thể sử dụng cùng một lúc năm đến sáu cây ngân châm, làm sao có thể bắn ra hơn chục cây ngân châm cùng một lúc mà không thèm nhìn. Như này là y thuật sao?” Nhìn thấy động tác của Đường Tuấn, cả đám người đều sững sờ, như thể bị nhìn thấy ma quỷ.
Nhưng lập tức, bọn họ không còn có chút nào hoài nghi.
Ngân châm của Đường Tuấn đâm thẳng, một luồng khí lạnh tỏa ra từ ngân châm. Bọn họ ngay lập tức trở nên tỉnh táo, sự tức giận của bọn họ biến mất.