Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một nam một nữ tất nhiên là Đường Tuấn và Vân Thiên.
<
Advertisement
Bởi vì lo lắng rằng Đường Tuấn sẽ bị kích động, mà ra tay quá nặng với nhà họ Phạm, Trình Tuấn Vũ mới cố tình để cháu gái Vân Thiên của mình đi theo Đường Tuấn.
Gia tộc lớn nhà họ Trình ở phía nam là một gia thế võ đạo, Trình Vân Thiên đã đi theo ông nội Trình Tuấn Vũ học tập võ đạo từ nhỏ, năm nay mặc dù mới hai mươi bảy tuổi, nhưng tu vi của bản thân đã đến Nội Kình Đỉnh Phong, chỉ cách cảnh giới Chân Khí một bước, là thiên chi kiều nữ nhà họ Trình!
Trình Vân Thiên nhìn thấy vẻ mặt không thể làm gì của Đường Tuấn, hé miệng cười khẽ. Vốn dĩ thời điểm Trình Tuấn Vũ muốn để cô đi theo Đường Tuấn một chuyến tới Hà Nội, nhà họ Trình cũng không phải là không lên tiếng phản đối. Nhưng khi biết được Đường Tuấn chính là tông sư đã giết Thần Hải ở dân tộc Mèo, người nhà họ Trình lập tức gật đầu đồng ý.
“Cái tên này xét về tuổi tác còn nhỏ hơn so với mình, thế mà võ đạo lại có thể mạnh đến như vậy, ngay cả ông nội của mình cũng không bằng, rốt cuộc là tu luyện như thế nào?” Trình Vân Thiên trong lòng không kìm nén nổi sự hiếu kỳ.
Đương Tuấn và Trình Vân Thiên vừa bước ra khỏi sân bay, lập tức có một nam thanh niên tướng mạo anh tuấn đến đón bọn họ, cung kính hét lên với Trình Vân Thiên: “Chị Trình.”
Nam thanh niên tướng mạo đẹp trai, chỉ là sắc mặt có hơi nhợt nhạt, khi đi hai chân loạng choạng, vừa nhìn đã biết kết quả của việc ngày thường anh ta mê gái gú rượu chè. Anh ta mặc một bộ vest Armani sang trọng, trên tay đeo chiếc đồng hồ có thể kết hợp linh hoạt, thoạt nhìn là một anh chàng đắt giá.
Trình Vân Thiên khẽ gật đầu, giới thiệu với Đường Tuấn: “Cậu ấy là Trình Dương. Nhà họ Trình chúng tôi ở Hà Nội cũng có chút sản nghiệp, là do cha cậu ấy phụ trách.”
Nhà họ Trình là một đại gia đình võ đạo ở phương Nam, được kế thừa qua hàng trăm năm. Mặc dù việc kinh doanh bề ngoài không đáng sợ như Dược Y Cốc, nhưng bên trong lại vô cùng thâm sâu, sản nghiệp liên quan đến đủ loại phương diện. Dòng chính nhà họ Trình là dòng dõi của ông cụ Trình Tuấn Vũ, nhà họ Trình dùng võ lập gia, nhà chính tất niên buộc phải tu luyện võ đạo! Còn các chi khác được phân đến công ty ở các tỉnh thành để vận hành kinh doanh phục vụ cho nhà chính.
Được sắp xếp đến Hà Nội, có thể thấy rằng dòng họ của Trình Dương này ở nhà họ Trình cũng khá có trọng lượng.
“Chị Trình, vị này là?” Trình Dương nghi hoặc nhìn Đường Tuấn.
Anh ta biết chị họ của mình là nhân vật kiêu hãnh như thế nào, ngay cả những chàng trai thiếu gia cấp tỉnh cô ta cũng chưa từng để vào mắt, thậm chí trong gia tộc còn có dự định để cô ta trở thành người kế vị tiếp theo của nhà họ Trình, có thể nói là một nhân vật thần nữ trên trời. Nhưng hôm nay Trình Vân Thiên vậy mà lại đi cùng cười nói với một vị nam thanh niên trước mặt anh ta, điều này khiến anh ta không khỏi kinh ngạc.
Đường Vân Thiên cười như không cười nói: “Anh ấy là Đường Tuấn, là một học trò ông chị đã thu nhận cách đây không lâu. Lần này chị đến Hà Nội, chủ yếu là đi cùng anh ấy đến làm việc.”
Lúc này Trình Dương mới gật đầu, chỉ là nhìn thấy mặt mũi Đường Tuấn bình thường, quần áo lại càng không có gì đặc sắc, đáy mắt không khỏi lóe lên một tia khinh thường.