Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba!
Bàn tay Đường Tuấn đè ép ở phía dưới, Lão Yến giống như chó chết nằm rạp trên mặt đất, xếp thành hình chữ "Lớn", dưới tác động kịch liệt ông ta phun ra một ngụm máu tươi.
Advertisement
Sự thay đổi này diễn ra quá nhanh, khuôn mặt cha con Trang Long Sinh vẫn còn đang giữ nụ cười đắc thắng.
Chỉ trong chớp mắt, Lão Yến mà bọn họ nghĩ là vô địch thế mà lại bị chỉ cần dùng một bàn tay là có thể khiến nằm sấp xuống mặt đất.
"Cái này, cái này!" Môi Trang Long Sinh run rẩy, nói không thành câu.
"Không có sao chứ béo ú." Sau khi khống chế lão Yến lại, lúc này Đường Tuấn mới nhìn về phía Ninh Đình Trung và u Dương Hồng Phượng.
Da mặt Thành Đại Hải run lên, thầm nghĩ: "Tại sao anh Đường không nghe lời khuyên bảo vậy chứ, đã nói với anh ấy là vị tổng giám đốc Ninh này rất ghét người khác gọi mình là béo ú. Lần trước vì có người gọi anh ta là béo ú, đã bị anh ta đánh một trận, một tháng sau vẫn không xuống giường được."
Trong ánh mắt kinh ngạc không nói nên lời của Thành Đại Hải, Ninh Đình Trung nói khẽ: "Tại sao lại ở đây?"
Đường Tuấn nhún vai, nói: "Tiện đường đi ngang qua."
Ninh Đình Trung liếc mắt qua Đường Tuấn một cái.
Thành Đại Hải ngây ngẩn cả người, nhìn cách hai người nói chuyện giống như là bạn cũ của nhau vậy. Tổng giám đốc Ninh không phải ghét nhất người khác gọi anh là béo ú sao?
u Dương Hồng Phượng mắc cỡ đỏ mặt thoát ra khỏi vòng tay của Ninh Đình Trung, xinh đẹp động lòng người nói: "Đường Tuấn, đã lâu không gặp."
Đường Tuấn khẽ gật đầu, nói: "Chờ chút nữa rồi ôn lại chuyện cũ. Trước tiên phải xử lý xong chuyện ở chỗ này đã."
Ninh Đình Trung gật đầu, nhìn về phía cha con Trang Long Sinh, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo.
Trang Long Sinh gần như không thể duy trì được vẻ bình tĩnh, giọng nói khẽ run lên: "Tổng giám đốc Ninh, anh sao vậy, Long Đức chúng tôi có ý muốn hợp tác với các anh, thế mà anh lại để cho người này sử dụng vũ lưng, đã vậy còn để lão Yến bị thương. Những chuyện này mà truyền ra ngoài, thì không biết sẽ để cho bao nhiêu đồng nghiệp phải thất vọng đây?"
Anh từ khách trở thành chủ, muốn gán cho Ninh Đình Trung tội giết người và hành hung người khác.
Ninh Đình Trung cười lạnh một tiếng, nói: "Không phải anh mới vừa muốn biết chủ tịch chúng tôi là ai sao? Bây giờ chủ tịch của chúng tôi đang đứng ngay trước mắt cha con hai người, mà hai người lại không nhận ra sao?"
Trang Long Sinh và Trang Khiết Nhuần rõ ràng sững sờ, nói: "Anh, anh là chủ tịch của tập đoàn Mân Thanh sao?"
"Chẳng lẽ là giả!" Ninh Đình Trung hừ lạnh một tiếng: "Cho nên anh còn dám gọi là người ngoài sao?"
Ngay cả Thành Đại Hải cũng phải ngẩn người ngay tại chỗ, đầu óc như muốn nổ tung. Tất cả nghi vấn đều đã được hóa giải, hóa ra Đường Tuấn chính là chủ tịch của tập đoàn Mân Thanh, khó trách lại dám gọi Ninh Đình Trung là béo ú, khó trách nhà họ Phạm lại khuất phục trước nhà họ Mộc!