Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Vũ thở dài, không vui nói: "Ba trăm năm trước Hàn Nhật Long cũng không làm được việc đó, con nghĩ cậu ta có thể làm được sao?"
Advertisement
"Nhưng dù sao cậu ta cũng là."
Từ Đông mới nói được nửa câu đã bị Từ Vũ ngắt lời: "Không nhưng nhị gì cả. Đám hòa thượng của Chùa Bái Đính tự mình ẩn núp ở giữa núi sâu, cũng không có cách nào để liên lạc. Nếu như con thực sự lo lắng thì cử người đến Chùa Bái Đính hỏi đi."
Advertisement
Từ Đông vội vàng nói: "Nếu như cha đã có quyết định thì không cần cử người đi nữa."
Giờ đây ông ta đã là người quản lý nhà họ Từ nhưng vẫn không dám cãi lời Từ Vũ.
Lúc này vẻ mặt Từ Vũ mới bớt khó chịu một chút.
"Cha, thật ra cha không cần lo lắng. Giới hạn cơ thể Đạo Thể tạo ra không dễ phá như vậy đâu. Ngày trước Hàn Nhật Long tốn mấy chục năm, đến tận lúc chết cũng không làm được. Bây giờ Đường Tuấn mới mấy tuổi đầu, cứ cho là cậu ta có tố chất hơn người nhưng cũng cần thời gian để tích lũy, ít nhất cũng phải mười mấy hai mươi năm nữa mới có hy vọng đột phá." Từ Nhật thản nhiên nói, ngay cả anh ta cũng cảm thấy sự lo lắng của Từ Đông là dư thừa.
Từ Vũ đồng tình với Từ Nhật, gật đầu nói: "Từ Nhật nói đúng."
Lão đứng dậy, nhìn chân trời phía xa, lộ ra vẻ uy nghiêm, lạnh lùng nói: "Kể cả cậu ta có gia nhập Thần Hải thì sao chứ? Đại hội võ thuật lần này không thể so với những lần trước. Không chỉ Cổ Sáng, nhà họ Vũ chắc là cũng sắp đến rồi, còn có Phạm Nam Thiên, nghe nói hắn ta cũng đã đột phá Thần Hải, rất có thể sẽ xuất hiện. Hắn ta cũng là bậc thầy hạng nhất, vừa vào Thần Hải đương nhiên sẽ như thuồng luồng hóa rồng, nhất định là không tầm thường."
Từ Đông nghiêm mặt hỏi: "Nhiều võ giả của Thần Hải cảnh tham gia như vậy, chúng ta có nên nhờ Nghịch Luân giúp đỡ?"
"Đúng là nực cười!" Từ Vũ cười lớn rồi nói: "Nhà họ Từ ta chủ trì đại hội võ thuật, cần gì phải nhờ người ngoài giúp đỡ. Kể cả có bao nhiêu người tới cũng phải đảm bảo sắp xếp ổn thỏa. Không phải nhà họ Từ chúng ta không có Thần Hải cảnh trấn giữ!"
Lời này vừa nói ra, bỗng có tiếng sấm nổ trên bầu trời, từng tầng mây như bị một bàn tay vô hình khổng lồ khuấy đảo, toàn bộ đều tan biến, hiện ra khoảng trời quang đãng! Một luồng khí thế sâu như biển tỏa ra từ người Từ Vũ, giống như một con dã thú hồng hoang đang thức tỉnh!
Từ Đông và Từ Nhật đều là những võ giả chân chính, Từ Đông chỉ thiếu một bước là trở thành Thần Hải, nhưng vẫn phải kinh ngạc trước khí thế này, trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ!
Ánh mắt Từ Đông run rẩy hỏi: "Cha, cha đã đột phá rồi sao?"
Từ Vũ bình thản nói: "Đã đột phá từ nửa tháng trước."
Từ Đông và Từ Nhật nghe vậy vui mừng khôn xiết.
Hai người họ hiểu rõ hơn ai hết, không phải Từ Vũ đột phá từ tông sư đến Thần Hải cảnh mà là từ Thần Hải cảnh sơ kỳ lên trung kỳ!