Chương :
“Nhưng nếu chúng ta không thể làm cho bọn họ hài lòng thì chúng ta cũng chẳng còn cái gì nữa!” Kim Phụng Thiên nghĩ nghĩ, trong đôi mắt của ông ta hiện lên sự độc ác.
“Tôi có cách!”
“Cách gì?”
“Nước Chiến Ưng có một loại thuốc đặc biệt, sử dụng trong thời điểm quan trọng có thể kích thích tiềm năng của cơ thể, để cho người ta mạnh lên: “Nhưng cái giá phải trả chính là thiêu đốt sinh mệnh, nói thẳng ra là dùng tuổi thọ để đổi!”
Kim Phụng Thiến lấy thuộc đó ra.
“Nếu như dùng hết một bình thuốc thì thực lực có thể tăng lên gấp mười trong nháy mắt, nhưng cái giá phải trả chính là chết ngay tại chỗ!”
Đại sư luyện thể thuật cũng sợ hãi mà hít vào một hơi.
“Cho nên ông định dùng thuốc để cho bọn học viên này tiến bộ trong thời gian ngắn? Để Lạc Việt nhìn thấy hiệu quả ư?”
Đại sư luyện thể thuật hỏi.
“Đúng thế, chúng ta dùng một ít thôi là có thể đạt được hiệu quả rồi, như thế thì Lạc Việt sẽ hài lòng” Kim Phụng Thiên gật đầu.
“Hiệu quả thì có đó, Lạc Việt cũng sẽ hài lòng nhưng làm thế thì đám nhóc này sẽ bị hủy hoại mất! Dù là ông dùng một ít nhưng thứ mất đi chính là tuổi thọ của bọn chúng!”
“Cả đời này của bọn-chúng đều sẽ bị hủy hoại.”
Đại sư luyện thể thuật lên tiếng chất vấn.
Lúc dừng thuốc thì bọn‹họ sẽ tiến bộ rất rõ ràng. Chỉ là khi thuốc mất tác dụng thì tuổi thọ của bọn họ sẽ giảm đi, tỉnh khí cũng sẽ bị xói mòn.
Đừng nói tới chuyện trở thành cường giả tuyệt thế, ngay cả chuyện có thể sống tiếp được hay không cũng là một vấn đề khó giải.
Biện pháp độc ác này không công bằng đối với bọn họ!
Nếu như bọn họ vì chuyện này mà bị hủy hoại thì đại sư luyện thể thuật sẽ rất áy náy!
“Thế nhưng bây giờ chúng ta làm gì còn cách nào khác? Chỉ cho có ba ngày, nếu chúng ta không làm được thì chúng ta sẽ mất hết tất cả!”
Kim Phụng Thiên nhìn chằm chằm ông ta với vẻ điên cuồng. Điều này khiến cho ông ta im lặng.
“Nhưng lỡ đâu bị phát hiện thì sao?”
“Chờ đến khi bón họ phát hiệnđược thì chúng †a đã lấy được thứ chúng ta muốn rồi. Đến lúc đó chưa chắc đã là vấn đề của chúng ta, là vấn đề của chính bản thân học sinh mà thôi.”
Đại sư luyện thể thuật đã bị Kim Phụng Thiên thuyết phục.
Hôm sau.
Kim Phụng Thiên triệu tập tất cả mọi người lại, nói là ông ta đã phát hiện ra vấn đề.
Sau đó ông ta nói răng đổi một phương án khác, đảm bảo rằng sẽ có hiệu quả.
Đám người vùi đầu vào huấn luyện mà chẳng hề có chút nghi ngờ nào cả.
Quả nhiên lần này đã có hiệu quả.
Theo thời gian trôi qua thì tiến bộ càng thêm rõ rệt.
Sau bảy ñgày, đã đạt tới tốc độ tiến bô của giai đoạn thứ nhất.
Đồng thời vẫn không ngừng tiến bộ, càng ngày càng nhanh.
Các học viên rất hài lòng!
Vệ binh Viêm Long lại càng hài lòng hơn!
Bọn họ đều nhao nhao khen Kim Phụng Thiên.
cũng lộ ra sự nhiệt huyết.