Mỗi quyền Diệp Lâm Quân đánh ra đều long trời lở đất. Mặt đất rung chấn, khói bốc cưồn cuộn, sóng xung kích lan tràn ra xung quanh. “Aaaaaal”
“Aaaaaal”
Cường giả nước Chiến Ưng xung quanh bị vạ lây, thương vong vô số. "Rầm râm rầm.”
Diệp Lâm Quân vẫn còn tiếp tục. Dùng nắm đấm mạnh mẽ nện thẳng vào sét điện. Anh không hề bị thương chút nào! “Đến lượt tôi!”
Diệp Lâm Quân rống lên một tiếng dài. Đánh ra hai quyên bá đạo, giống như pháo ra khỏi nòng.
Một quyền này kéo theo dải khói màu trắng dài, tựa như khói phía sau đuôi máy bay. Một quyên này có vận tốc. khủng khiếp, phá tan mọi chướng ngại vật! Lôi Thần Chiến Ưng hoàn toàn chưa đủ thời gian phản ứng, đã bị nằm đấm ác liệt của Diệp Lâm Quân nện thẳng vào ngực. Trong mắt gã phản chiếu chiếc mặt nạ kia, đôi mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Sao người này có thể chạy thoát từ sét điện ra?
“Rầm”Giây tiếp theo, thân thể Lôi Thần Chiến Ưng nổ tung, hóa thành sương máu.
Cảnh này khiến tất cả mọi người đều kinh hãi hốt hoảng! Lôi Thần Chiến Ưng nổ tung ngay trước mắt bọn họ...
Bị một quyền hạ gục trong nháy mắt, biến thành sương máu!
Diệp Lâm Quân vô địch!
Nước Chiến Ưng, thậm chí là toàn thế giới đều yên lặng trong khoảnh khắc này...
Mạnh!
Quá mạnh!
Chiêu nào của cường giả thất trọng thiên cũng không thể làm tổn thương đến anh ta!
Anh ta còn có thể giết ngược lại?
Rốt cuộc anh ta mạnh đến mức nào?
Người Lạc Việt lại thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bọn họ cũng sôi nổi nghĩ tới một ngườ Mọi người đều nín thở tập trung, căng thẳng tới tột độ. Sau khi Diệp Lâm Quân giết chết Lôi Thần Chiến Ưng, anh kéo theo hai cành cây, tiếp tục đi tới.
“Kẻ dám ngáng đường tôi, giết không tha, giết không tha...”
Diệp Lâm Quân khí thế tựa máu.
Giết kẻ địch không còn một manh giáp.
Giờ phút này vậy mà không còn ai dám tiến lên nữa. Bọn họ hoảng hốt sợ hãi nhìn Diệp Lâm Quân như quái vật.
Không thể thắng được anh ta.
Bọn họ tiến lên chính là chịu chết...
Ngay cả Richard cũng bị hạ gục.
Trước có Diệp Lâm Quân một chiêu phá hủy Liên minh Chúa tể.
Sau có nhân vật thần bí này đại náo khuấy đảo nước Chiến Ưng, có ai dám không nề hà anh ta?
Rất nhanh sau đó, Diệp Lâm Quân băng qua Hồ Thành, đi về phía biên cảnh phía nam nước Chiến Ưng.
“Ngăn gã ta lại, phải ngăn gã ta lại! Không tiếc trả giá bất cứ thứ gì”