Hàng nghìn tỉnh anh đều đắc ý bước vào Lạc Việt, rất nhiều ánh mắt còn khiêu khích nhìn Diệp Lâm Quân.
Sắc mặt nhóm người Tiêu Phong rất khó nhìn.
Sự việc đã phát triển đến mức bọn họ không muốn nhìn thấy.
Lần này không dễ khống chế chỉ có thể trơ mắt ra nhìn. Phương pháp hòa bình cũng đều không được nữa, chứ đừng nói đến phương thức bạo lực.
“Ai cho các người xuống đây?”
Lúc này, giọng nói của Diệp Lâm Quân vang lên.
“Hả?⁄”
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Lâm Quân.
Chỉ nhìn thấy Diệp Lâm Quân đi từng bước về phía nhóm người, sau đó dừng trước mặt bọn họ.
Diệp Lâm Quân giãm lên vạch kẻ, lạnh giọng nói: “Tôi xem ai dám bước về phía trước một bước." “Ai dám bước qua vạch kẻ này, tôi sẽ không lưu tình”
Đám người Tiêu Phong nhìn thấy Diệp Lâm Quân tức giận, trong lòng lo lắng không yên.
“Sư phụ, cái này không hợp lắm đâu? Chuyện này không thể làm lớn được?”
Tiêu Phong nói nhỏ bên tai Diệp Lâm Quân.
“Xảy ra chuyện gì, một mình tôi sẽ tự gánh vác”
Thái độ của Diệp Lâm Quân rất kiên quyết.
“Sao anh lại bá đạo như vậy chứ? Anh cho rằng anh là ai chứ?”
“Đám fan hâm mộ bắt đầu không đồng ý.
Cao Triệu Minh cười nói: “Tôi ngược lại muốn xem nếu như bước lên vạch này thì sẽ thế nào?”
Cao Triệu Minh kiêu ngạo nhìn Diệp Lâm Quân, giâm qua vạch mà Diệp Lâm Quân chỉ định.
“Bây giò thì sao? Anh làm gì được tôi?
Cao Triệu Minh nhìn Diệp Lâm Quân cười lạnh nói.
Diệp Lâm Quân nhíu mày nhìn Cao Triệu Minh.
"Ầm? Giây tiếp theo, Diệp Lâm Quân gio chân lên, đạp Cao Triệu Minh bay đi.
Cả người Cao Triệu Minh vẽ một hình parabol trên không trung, rồi đập mạnh vào boong tàu.
Lúc này, mọi người đều sững sờ.
Ai cũng không ngờ sẽ ra tay.
“Lần này phiền phức lớn rồi” Tiêu Phong trâm giọng nói. “Anh điên rồi sao? Sao anh dám đánh người?”
“Anh là ai chứ? Dám đánh người sao?”
Mọi người phản ứng lại, aï cũng tức giận, lần lượt chỉ trích Diệp Lâm Quân.
“Tôi tên Diệp Lâm Quân, mệnh lệnh đó là do tôi hạ xuống” Diệp Lâm Quân nói.
“Vậy anh cũng không được đánh người. Anh ta là ngôi sao. lớn có hai mươi triệu fan hâm mộ đấy, sao anh dám đánh chứ?”
“Đúng vậy, anh dựa vào cái gì chứ? Mau xin lỗi đi”
Mọi người đều tức giận.
Diệp Lâm Quân cười nhạt, đung đưa nắm đấm: “Các người nói xem tôi dựa vào cái gì? Dựa vào cái này”
Rầm”