Những người khác trong nhà họ Thẩm cũng vậy.
Danh tiếng của nhà họ Thẩm bọn họ rất quan trọng.
“Nói cho tôi biết, người đánh là ai? Thắm Mặc Sơn tôi sẽ phụ trách chuyện này!”
Thẩm Mặc Son tức giận nói.
Dù gì thì cách đây không lâu ông ta đã hứa sẽ chở che cho người ta.
Ông ta nhất định phải chứng minh được vị trí của mình!
“Ông Thẩm, người đánh tên là Diệp Quân Lâm!”
Phác Quốc Xương trả lời thành thật.
“Cái gì? Diệp Quân Lâm?”
Khi nghe đến cái tên quen thuộc này, sắc mặt của Thẳm Mặc Sơn và những người khác đều thay đồi.
Vẻ mặt Phác Quốc Xương kinh ngạc: “Sao vậy? Ông Thẩm, người đó khó đối phó sao?”
“Không, ngược lại người này là người mà nhà họ Thẩm chúng tôi rất ghét!”
Thảm Tâm Di kể những chuyện đã xảy ra với Phác Quốc Xương.
ị Phác Quốc Xương lạnh lùng nói: “Diệp Quân Lâm này chắc chắn không phải đồ tốt gì, ôm ấp với em vợ ở trong trường, vừa hay con trai tôi thích em vợ cậu ta, chỉ nói mấy câu đã bị đánh thành như thế.
Nhắc đến nhà họ Thảm cũng không nễ mặt!”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Được lắm, gan quá lớn? Vậy mà không để nhà họ Thẩm chúng tôi vào trong mắt!”
Thẩm Mặc Sơn tức giận: “Vậy mà cậu ta lại đánh người thành như thế này, tốt lắm, tôi nhất định sẽ xử lý chuyện này!”
Phác Quốc Xương đã rất vui mừng.
Không ngờ Diệp Quân Lâm lại xúc phạm người ta như vậy, chọc giận cả nhà họ Thẩm.
Hay lắm!
Có nhà họ Thẩm chống lưng.
Thù của con trai ông ta được báo rồi.
Đồng thời cũng có thể ngủ với Lý Tử Nhiễm!
“Bảo Thẩm Lãng tới!”
Thẩm Mặc Son lạnh lùng nói.
Không lâu sau Thẩm Lãng đội trưởng đội cận vệ nhà họ Thẳm đã đến.
Thảm Lãng này từng phục vụ trong trung đoàn lính đánh thuê của Pháp, là một siêu chiến binh thứ thiệt.
Có danh hiệu cao thủ số Tô Hàng!
Mạnh như thuộc hạ của tướng quân Trần Thiên Kiều, cũng không ai có thể đánh lại!
Là con át chủ bài của Thảm Mặc Sơn!
“Thẩm Lãng, cậu đi cùng cậu Phác đến gặp Diệp Quân Lâm, cảnh cáo cậu ta nên làm thế nào! Cứ nói là Thẫm Mặc Sơn tôi nói như vậy!”.
Đam Mỹ Hay
Thảm Mặc Son ra lệnh.
“Vâng, lão gia!”
Trong mắt Thắm Lãng xuất hiện một tia lạnh lẽo.
Buổi tối, Diệp Quân Lâm vừa trở về nhà đã bị Lý Tử Nhiễm mắng.
“Lần này vấn đề rất rắc rối, Phác Quốc Xương là người của Thảm Mặc Son, chúng ta lấy gì chống lại Thẳm Mặc Sơn?”
“Lại nói, anh đánh người làm gì? Anh bị bệnh à?”
Lý Tử Nhiễm hét lên.
“Chị họ, không phải đâu.
Là Phác Hưng Thái khiêu kích trước, hơn nữa anh ta nói tự do bàn luận, bị thương thì tính lên người anh ta! Hơn nữa, anh ta còn đánh đàn anh của eml”
Tiêu Thắm chạy đến giải thích cụ thể.
“Nói thì nói như vậy, nhưng xảy ra chuyện sẽ khác!”
Khuôn mặt Lý Tử Nhiễm tràn đầy tức giận.
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra nhìn, hóa ra là Phác Quốc Xương và Thâm Lãng cùng một nhóm người.
“Lý Tử Nhiễm và Diệp Quân Lâm, đúng không? Tôi là Thắm Lãng, tôi theo lệnh của ông Thẩm Mặc Sơn đến cảnh cáo các người! Trước mười hai giờ đêm nay, nếu hai người ngoan ngoãn đến biệt thự Lafite chấp nhận hình phạt, thì sẽ không truy cứu chuyện này nữa! Nếu không làm theo, nhà họ Thẳm sẽ dùng hết sức lực đối phó với các người!”
Thẩm Lãng cảnh cáo.
“Đúng thế, các người cần phải trả giá!”
Phác Quốc Xương hét lên.
“Các người hiểu lầm rồi phải không? Là con trai ông khiêu khích trước, còn nói là tự do bàn luận, bị thương cũng không saol”
Tiêu Thám biện hộ.
“Bốp bóp…”
Phác Quốc Xương vỗ tay.
Tiêu Thắm nhìn thấy mấy chục bạn học của mình xuất hiện sau lưng ông ta.
“Không phải! Là Diệp Quân Lâm và Tiêu Thắm ôm áp nhau trong trường học, bạn Phác Hưng Thái nhìn thấy rồi ngăn lại, mới bị Diệp Quân Lâm đánh như thế kial”
“Đúng vậy, rõ ràng là Diệp Quân Lâm khiêu khích trước!”
“Tôi cũng nghe nói là Diệp Quân Lâm xúc phạm người ta, nói Taekwondo là rác rưởi!”
“Oành!”
Tiêu Thắm sửng sốt đến cực điểm.
Vậy mà nhóm người này giúp người khác đổi trắng thay đen?.