Sau đó, Diệp Quân Lâm và Thanh Long đi tới một chỗ trang viên, đó là nơi ở của mấy người Thanh Long.
“Tướng quân, bốn người phụ nữa kia đã đến rồi.”
Thanh Long nhỏ giọng nói.
“Được, đưa tới!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Ngồi trên ghế sa lon, Diệp Quân Lâm nhìn qua tư liệu của bốn người kia.
Trên danh nghĩa các cô đều là nhân viên của bốn công ty lớn, trong số họ là giám độc điều hành.
Nhưng trên thực tế những người phụ nữ này đều là tình nhân chuyên trách Như thế nào tình nhân chuyên trách?
Công việc chính của họ là quyền rũ tổng tài của các công ty lớn hoặc là một số nhân vật lớn, trở thành tình nhân của bọn họ, sau đó để lại chứng cứ, tạo thành tin tức, gián tiếp phỉ báng người này Cũng giống như sự kiện của Lục Vân Đình.
Những chuyện trước đó đã xảy ra, các cô đã từng dùng qua thủ đoạn đồng thời xuất hiện cùng Lục Vân Đình, như cùng đồng thời vào khách sạn, làm cho bọn chó săn quay chụp được.
Lúc xảy ra chuyện, cái này cũng thành chứng cứ, các cô được Lục Vân Đình dùng ngân sách công ty bao dưỡng thành tình nhân.
Công việc chính của bọn họ là làm những loại việc này, từ đó kiếm được một khoản thủ lao rất lớn.
Rất nhanh, bốn người phụ nữ đã đến.
Họ khác với những cô gái phong trần ở hộp đêm.
Dù là khí chất, trang phục, ăn nói của các cô, đều có cảm giác là thành phần tri thức cao cấp.
Bốn người phụ nữa lạnh nhạt, kiêu ngạo nhìn Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm cầm tư liệu đối diện nói: “Hoàng Phi Phi, Tạ Mạn Dung, Trịnh Tuyết Trúc, Vương Tuyết Nhi.”
“Anh là ai Dẫn chúng tôi tới nơi này có chuyện gì?”.
Kiếm Hiệp Hay
Hoàng Phi Phỉ Tứ nlạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.
E rằng các cô không biết tôi, tự giới thiệu mình một chút, tôi là Diệp Quân Lâm.”
“Cái gì? Diệp Quân Lâm?”
Sau khi nghe xong, bốn người quá sợ hãi.
“Không vội, tôi tới là muốn cùng các cô giải thích một chút về chuyện của sáu năm trước liên quan tới chuyện người anh em của tôi là Lục Vân Đình…”
Nói đến đây, Diệp Quân Lâm đột nhiên đề cao âm điệu, làm bốn người kia hoảng sợ.
“Chỉ cần các cô đem sự mọi chuyện nói ra rõ ràng cho tôi biết, tôi sẽ để các cô đi!”
Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm bọn họ.
Hoàng Phi Phỉ bốn người liếc nhau sau nói: “Những chuyện đó? Chuyện Lục Vân Đình truyền thông cũng đã đưa tin đầy đủ công khai rồi sao? Mọi việc đều đúng như vậy! Hết thảy đều là anh ấy gieo gió gặt bão! Chúng tôi không có liên hệ gì cả? Anh mau thả chung tôi ra, bằng không đừng trách chúng tôi khôngkhách khí!”
Diệp Quân Lâm cười cười: “Nhưng tôi tra được tư liệu công việc chính của các co là làm gì?”
“Ngươi ngậm máu phun người! Chúng tôi không có? Chúng tôi đều được Lục Vân Đình chu cấp! Huống chi anh ấy độc thân, chúng tôi ở cùng một chỗ cũng không có gì!? Tất cả đều do tên phế vật Lục Vân Đình gieo gió gặt bão! Chúng tôi không làm gì cả?”
“Được rồi! Nhanh lên thả chúng tôi đi! Bằng không Diệp Quân Lâm anh không có kết quả hay ho đâu!”
Mấy người Hoàng Phi Phï uy hiếp nói.
Các nàng cũng có hậu thuẫn, căn bản không sợ.
“Không nói?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Không nói! Cũng không có gì để nói?”
Hoàng Phi Phi lạnh lùng cao ngạo nói.
“Lạch cạch……”
Diệp Quân Lâm không nói gì, chỉ là đem một khẩu súng đặt lên bàn.
Bên cạnh còn bày đặt mấy viên đạn vàng xanh.
Thoáng chốc, sắc mặt Hoàng Phi Phi Tứ thay đổi.
“Nhớ kỹ, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn!”
Ánh mặt Diệp Quân Lâm lạnh như băng nhìn về phía mấy người Hoàng Phỉ Phi.
Hoàng Phi Phi hai tay ôm ngực, cười lạnh nói: “Hù dọa ai Anh còn có thể giết chết tôi à”
Cả bốn người các cô đều có hậu thuẫn.
Cảnh tượng nào còn chưa thấy qua?
Các cô nghĩ răng Diệp Quân Lâm chỉ đe dọa bọn họ, cho nên căn bản không sợ.
Diệp Quân Lâm không nói gì, anh yên lặng cầm lên một viên đạn, mở ra, đỗ súng trên bàn rồi châm que diêm.
“Đánh!”
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội hướng về phía bốn người.
“AI”
Bến người Hoàng Phỉ Phi sợ đến mức lui về phía sau chạy trốn, rất sợ ngọn lửa kia thiêu chính mình..