Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quách Long Đằng thấy Lý Tử Nhiễm lúng túng, lập tức biết ý rời đi.
Anh ta rất thông minh.
Biết nắm bắt có chừng mực.
Mọi người cười cười, đều lộ ra vẻ mặt đã hiểu.
“Huống chí bây giờ bệnh tình của ông nội còn đang trong tình trạng nguy kịch.
Sư phụ Lan cũng đã tính được, chỉ cần tôi cưới người phụ nữ này, là có thể xua đuổi bớt bệnh của ông nội, khi đó bệnh tình của ông nội mới có thể có chuyển biến tốt lên, cũng sẽ mang đến vận thế cho nhà họ Quách!”
Quách Long Đằng cười cười: “Nói trắng ra là, cô ta chính là công cụ để giúp đỡ chữa bệnh cho ông nội, vừa lúc tôi cũng muốn chinh phục cô ta, không hơn.
Nếu không thì tôi làm sao sẽ lại đi cưới một người phụ nữ đã từng kết hôn cơ chứ?”
Tất cả mọi người đều hiểu, cưới Lý Tử Nhiễm, quan trọng nhất chính là dùng để xung hỷ.
Buổi tối.
Sau khi Lý Tử Nhiễm trở về nhà họ Trịnh.
Trên mặt tất cả mọi người đều mang theo nụ cười.
Khiến cho Lý Tử Nhiễm cảm thấy nghi ngờ.
“Lê Nguyên à, bà ngoại đã chọn cho cháu một vị hôn phu thật tốt!”
Ngô Thị Lan cười nói.
“Hả?”
Lý Tử Nhiễm sửng sốt.
“Lê Nguyên, cái vị hôn phu này thật sự rất khủng khiếp! Ông nội của cậu ấy là hội trưởng của hội thương mại và công nghiệp Hoa Hải, ba là người nằm cổ phần lớn nhất của ngân hàng Hắc Kỳ Việt Nam, mẹ là chủ tịch hiệp hội doanh nghiệp Hoa kiều, ông ngoại là quý tộc của nước Anh! Hơn trăm ngân hàng đều là của nhà họ! Ai mà muốn kinh doanh ở nước ngoài thì cũng đều phải có sự đồng ý của gia đình bọn họ.”
Trịnh Quân Nga bắt đầu nói.
Mặc dù có hơi khoa trương, nhưng đây cũng đều là sự thật.
“Theo lý mà nói, gia đình lợi hại như vậy, cậu ấy có dáng vẻ như nào cũng không quan trọng.
Nhưng bà nói cho cháu biết này Lê Nguyên, cậu ấy cũng là một người vô cùng tài giỏi đó! Có mười mấy câu lạc bộ đua xe thể thao, còn có khoảng hơn mười công ty thiết bị gia dụng, năng lực vô cùng mạnh mẽ!”
Mọi người đều khen Quách Long Đằng lên đến tận trời cao.
Lý Tử Nhiễm dần dần hiểu ra chút gì đó.
Người mà bọn họ nói không phải là Quách Long Đằng đi.
“Đúng rồi, người này còn có quen biết với cháu đó Lê Nguyên.”
Trịnh Quân Nga cười nói..