Tiêu Khuynh Thành cười khẽ một tiếng, "Hoàng hậu nương nương nói lời này, cũng là muốn nhắc nhở chính mình sao?"
Bỗng dưng tròng mắt Hoàng hậu chuyển động, ánh mắt sắc bén dừng lại trên người nàng. Đương kim Hoàng hậu vốn là vũ nữ nhất đẳng tại phủ Đại Công chúa, xuất thân từ thường dân, nhưng một lần trùng hợp được Hoàng Thượng nhìn trúng, sau đó bởi vì Đại Công chúa hỗ trợ, mới leo lên được vị trí Hoàng hậu.
Hôm nay bà đã có Thái tử, thân ở địa vị cao. Nhiều năm qua lại với Đại Công chúa, vốn muốn Tiêu Quân Nhi làm Thái Tử Phi, để đền đáp ân tình năm đó, sau đó liền xóa bỏ tất cả.
Ai ngờ ý trời trêu người, cộng thêm sự xuất hiện của Tiêu Khuynh Thành, khiến cho Đại Công chúa xuống dốc, bà thì lại càng cách xa Đại Công chúa.
Tiêu Khuynh Thành nhìn ánh mắt giết người của Hoàng hậu, không chút sợ hãi, ngược lại lớn mật bước lên phía trước, ghé vào bên tai của bà, khẽ nói: "Hoàng hậu, chúng ta là người chung một đường. Bởi vì chúng ta có chung kẻ thù là Đại Công chúa, sự lạnh nhạt của người, đã khiến cho trong lòng Đại Công chúa sinh ra ác cảm".
Hoàng hậu không nể tình đẩy Tiêu Khuynh Thành ra, buồn cười nói: "Tiêu Khuynh Thành, đó là suy tính của ngươi. Nhưng Bổn cung căn bản khinh thường hợp tác với ngươi, bởi vì ngươi không xứng!"
"Vậy sao? Khuynh Thành xứng hay không, sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh hết thảy. Bởi vì có một việc sẽ liên quan trực tiếp đến huyết mạch của Hoàng hậu nương nương!" Thực ra nàng không nắm chắc Hạ Hầu Lưu rốt cuộc có bí mật gì, nhưng nàng biết rõ bí mật này không nhỏ, quan hệ trọng đại, cho nên nàng quyết định đánh cuộc một lần.
Con ngươi Hoàng hậu co lại, hơi hoảng sợ nhìn Tiêu Khuynh Thành, nắm chặt tay, đồi mồi gần như khảm vào trong thịt, "Ngươi đang uy hiếp Bổn cung!" Bà thế nào cũng không ngờ, Lưu nhi lại có thể ngu xuẩn đến mức như thế, đem bí mật động trời nói cho nữ nhân này.
Xem ra, nàng đã đoán đúng rồi, trên người bọn họ thật sự có bí mật. Lúc ấy nàng cảm giác mình rất hèn hạ, lại có thể lợi dụng Hạ Hầu Lưu, chẳng qua đó là chuyện không còn cách nào khác.
Nếu Hoàng hậu trở thành kẻ địch của nàng, như vậy nàng mới đúng là mất nhiều hơn được. Hạ Hầu Lưu ở giữa sẽ càng khó xử hơn, thế thì nàng sẽ đánh cuộc một lần vậy.
"Khuynh Thành tuyệt đối không có ý tứ uy hiếp. Bởi vì Khuynh Thành và Thái tử là bạn tốt, dĩ nhiên cũng muốn cùng Hoàng hậu nương nương chung một đường, như vậy, sức mạnh của chúng ta mới có thể càng cường đại hơn."
Hoàng hậu tức cười nhếch miệng, sau đó chậm rãi buông tay ra. Nữ tử này vẫn còn có tình nghĩa, mặc dù không có ý với Lưu nhi, nhưng lại có nghĩa với nó, nàng sẽ không nói bí mật kia ra, bà có thể chắc chắc là như vậy.
"Ngươi muốn lợi dụng Bổn cung xử lý một số việc cho ngươi, đúng không? Đáng tiếc, ngươi sai lầm rồi, Bổn cung sẽ không giúp ngươi đối phó Đại Công chúa, cho dù chúng ta không phải là người cùng một đường, nhưng nước giếng không phạm nước sông." Hoàng hậu chậm rãi nói, mưu tính thủ tiêu hoàn toàn ý nghĩ của Tiêu Khuynh Thành.
"Ha ha, thời giờ không còn sớm, Khuynh Thành phải đi Nội Vụ phủ học tập lễ nghi rồi, không ở chỗ này quấy rầy Hoàng hậu nương nương nữa. Buổi tối sẽ trở lại thỉnh an nương nương." Tiêu Khuynh Thành không muốn giải thích thêm.
Bởi vì nàng vô tâm...
Hoàng hậu ngồi ở trên bảo tọa nhìn bóng lưng Tiêu Khuynh Thành, khóe miệng thoáng hiện một nét không cam lòng, quả nhiên là ma nữ Đại Tấn, thủ đoạn và âm mưu đều không giống người thường. Nếu nàng thật làm Thái Tử Phi, tuyệt đối như hổ thêm cánh, đáng tiếc, đã định trước không phải là người chung một đường.
... Phân cách tuyến...
Lúc Tiêu Khuynh Thành đi ra từ Thượng Nghi cục, đã tới giờ Dậu, tiểu thái giám Tiểu Hoàn Tử bên tiểu viện của Thái tử điện hạ đứng chờ ở đó, thấy nàng đi ra, lập tức nịnh nọt nói: "Quận chúa, điện hạ lệnh cho nô tài đón người đi dùng bữa tối ạ."
Tiêu Khuynh Thành cười khẽ một tiếng, "Hoàng hậu nương nương nói lời này, cũng là muốn nhắc nhở chính mình sao?"
Bỗng dưng tròng mắt Hoàng hậu chuyển động, ánh mắt sắc bén dừng lại trên người nàng. Đương kim Hoàng hậu vốn là vũ nữ nhất đẳng tại phủ Đại Công chúa, xuất thân từ thường dân, nhưng một lần trùng hợp được Hoàng Thượng nhìn trúng, sau đó bởi vì Đại Công chúa hỗ trợ, mới leo lên được vị trí Hoàng hậu.
Hôm nay bà đã có Thái tử, thân ở địa vị cao. Nhiều năm qua lại với Đại Công chúa, vốn muốn Tiêu Quân Nhi làm Thái Tử Phi, để đền đáp ân tình năm đó, sau đó liền xóa bỏ tất cả.
Ai ngờ ý trời trêu người, cộng thêm sự xuất hiện của Tiêu Khuynh Thành, khiến cho Đại Công chúa xuống dốc, bà thì lại càng cách xa Đại Công chúa.
Tiêu Khuynh Thành nhìn ánh mắt giết người của Hoàng hậu, không chút sợ hãi, ngược lại lớn mật bước lên phía trước, ghé vào bên tai của bà, khẽ nói: "Hoàng hậu, chúng ta là người chung một đường. Bởi vì chúng ta có chung kẻ thù là Đại Công chúa, sự lạnh nhạt của người, đã khiến cho trong lòng Đại Công chúa sinh ra ác cảm".
Hoàng hậu không nể tình đẩy Tiêu Khuynh Thành ra, buồn cười nói: "Tiêu Khuynh Thành, đó là suy tính của ngươi. Nhưng Bổn cung căn bản khinh thường hợp tác với ngươi, bởi vì ngươi không xứng!"
"Vậy sao? Khuynh Thành xứng hay không, sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh hết thảy. Bởi vì có một việc sẽ liên quan trực tiếp đến huyết mạch của Hoàng hậu nương nương!" Thực ra nàng không nắm chắc Hạ Hầu Lưu rốt cuộc có bí mật gì, nhưng nàng biết rõ bí mật này không nhỏ, quan hệ trọng đại, cho nên nàng quyết định đánh cuộc một lần.
Con ngươi Hoàng hậu co lại, hơi hoảng sợ nhìn Tiêu Khuynh Thành, nắm chặt tay, đồi mồi gần như khảm vào trong thịt, "Ngươi đang uy hiếp Bổn cung!" Bà thế nào cũng không ngờ, Lưu nhi lại có thể ngu xuẩn đến mức như thế, đem bí mật động trời nói cho nữ nhân này.
Xem ra, nàng đã đoán đúng rồi, trên người bọn họ thật sự có bí mật. Lúc ấy nàng cảm giác mình rất hèn hạ, lại có thể lợi dụng Hạ Hầu Lưu, chẳng qua đó là chuyện không còn cách nào khác.
Nếu Hoàng hậu trở thành kẻ địch của nàng, như vậy nàng mới đúng là mất nhiều hơn được. Hạ Hầu Lưu ở giữa sẽ càng khó xử hơn, thế thì nàng sẽ đánh cuộc một lần vậy.
"Khuynh Thành tuyệt đối không có ý tứ uy hiếp. Bởi vì Khuynh Thành và Thái tử là bạn tốt, dĩ nhiên cũng muốn cùng Hoàng hậu nương nương chung một đường, như vậy, sức mạnh của chúng ta mới có thể càng cường đại hơn."
Hoàng hậu tức cười nhếch miệng, sau đó chậm rãi buông tay ra. Nữ tử này vẫn còn có tình nghĩa, mặc dù không có ý với Lưu nhi, nhưng lại có nghĩa với nó, nàng sẽ không nói bí mật kia ra, bà có thể chắc chắc là như vậy.
"Ngươi muốn lợi dụng Bổn cung xử lý một số việc cho ngươi, đúng không? Đáng tiếc, ngươi sai lầm rồi, Bổn cung sẽ không giúp ngươi đối phó Đại Công chúa, cho dù chúng ta không phải là người cùng một đường, nhưng nước giếng không phạm nước sông." Hoàng hậu chậm rãi nói, mưu tính thủ tiêu hoàn toàn ý nghĩ của Tiêu Khuynh Thành.
"Ha ha, thời giờ không còn sớm, Khuynh Thành phải đi Nội Vụ phủ học tập lễ nghi rồi, không ở chỗ này quấy rầy Hoàng hậu nương nương nữa. Buổi tối sẽ trở lại thỉnh an nương nương." Tiêu Khuynh Thành không muốn giải thích thêm.
Bởi vì nàng vô tâm...
Hoàng hậu ngồi ở trên bảo tọa nhìn bóng lưng Tiêu Khuynh Thành, khóe miệng thoáng hiện một nét không cam lòng, quả nhiên là ma nữ Đại Tấn, thủ đoạn và âm mưu đều không giống người thường. Nếu nàng thật làm Thái Tử Phi, tuyệt đối như hổ thêm cánh, đáng tiếc, đã định trước không phải là người chung một đường.
... Phân cách tuyến...
Lúc Tiêu Khuynh Thành đi ra từ Thượng Nghi cục, đã tới giờ Dậu, tiểu thái giám Tiểu Hoàn Tử bên tiểu viện của Thái tử điện hạ đứng chờ ở đó, thấy nàng đi ra, lập tức nịnh nọt nói: "Quận chúa, điện hạ lệnh cho nô tài đón người đi dùng bữa tối ạ."