Sau khi tan học, hắn cùng nó về biệt thự ngoại thành thu dọn đồ đạc và đến biệt thự nhà họ Trần. Mama hắn đã đích thân vào bếp chuẩn bị một bữa ăn vô cùng thịnh soạn.
-Dạ mama con mới về!-Hắn cất xe xong chạy vào ôm trầm lấy bà Hiền
-Con chào bác ạ.-Nó mỉm cười rồi liếc hắn, một cái liếc cháy áo. Ra là hắn vào trc để nó xách đồ
-Chào 2 con!-Bà Hiền vui vẻ đáp nhưng rồi:-Ế, sao con lại để Linh xách đồ thế kia?-Bà cốc cho hắn cái rồi ra chỗ nó bóp tay cho nó , ra lệnh cho hắn:
-Xách vali của cả 2 lên lầu và xếp vào tủ đi!
-Dạ?-Hắn ngờ nghệch
-Con ko nghe rõ ak?
-Mama thiên vị thế? Sao mama lại bênh người ngoài z? Con và cô ấy đã oẳn tù tì để phân xử công bằng mà.
-Vậy mama hỏi con là con trai để làm j? Con trai thì phải ga lăng chứ. Sao lại để cho công chúa nhỏ của mama chịu nặng z? Con có phải là con trai của pa con ko z mà sao tính con chẳng bằng 1/10 ổng. Ngày xưa á, ổng chẳng bao h để cho mama con phải vất vả như z! (Uầy vất vả quá!!!)……Bla….bla…-Bà Hiền tuôn một tràng giáo huấn hắn mà làm nó cũng phải choáng váng.
-Dạ thôi để con mang lên cũng đc.-Nó mở lòng thương muốn giúp đỡ hắn nhưng ko thành
-Ai lại để cho khách quý đến nhà phảo xách đồ. VA ak con có coi lời ta nói ra j ko z?
-Vâng con mang lên đc chưa?-Hắn mếu máo
-Vậy mới là con trai ngoan của ta chứ! Thôi nhanh đi còn xuống ăn cơm.
Thế là hắn phải vác khuôn mặt bí sị cùng 2 cái vali nặng trĩu lên phòng. “Mama đúng là quý cô ấy hơn cả mk. Hjhj nhưng như vầy cũng tốt, khỏi xảy ra đại chiến mẹ ck nàng dâu, mk cũng đỡ mệt” Hắn vừa làm vừa nghĩ. (Trời đất ơi, sao lại có người tự tin đến z cơ chứ? Lo xa vừa thôi anh ơi, cái j mà đại chiến mẹ ck nàng dâu cơ chứ?!! Anh thoát mộng cho t/g nhờ)
Trong bữa ăn, bà Hiền và hắn cứ gắp cho nó lia lịa
-Dạ thôi để con tự nhiên ạ!-Nó nhận miếng thịt từ bà Hiền rồi ái ngại nói
-Em ở đây cứ thoải mái như ở nhà ko cần khách sáo đâu.-Hắn cười tười
-Đúng vậy, dù j sau này cũng người 1 nhà cả.-Bà Hiền cười gian
-Sao ạ?-Nó ngơ ngác (Chị đang giả nai hay nai thật z?)
-Ak ko có j!-Bà xua tay
-Mà tối nay con ngủ vs ta nha Linh.-Bà nói tiếp
-Vâng ạ.-Nó vui vẻ nhận lời làm bà rất vui
Ăn xong nó xin phép đi tắm, hắn đến phòng bà Hiền gõ cửa
“Cốc………cốc………….cốc”
-Mời vào.
-Mama
-Có chuyện j z?
-Con muốn đến công ti cho đến sn Linh
-Hả?-Ngạc nhiên
-Con định sẽ thiết kế và dám sát sản xuất cho Linh 1 bộ trang sức. Dù j thì quà tự tay làm vẫn ý nghĩa hơn.
-Kịp ko. Từ h đến đó còn chưa đến 1 tháng mà.
-Dạ con sẽ cố gắng.
-Mẹ rất vui vì con đã tìm đc con dâu cho mẹ, lại còn rất vừa ý mẹ nữa chứ!-Bà Hiền đổi giọng ngọt ngào
-Mẹ lại trêu con. Hình như Linh chứ có t/c j đặc biệt vs con.-Hắn ngại ngùng thưa
-Cố gắng lên con trai. Mẹ tin con sẽ làm đc mà!
-Yes madam. Thôi con đi đây. Tạm biệt mama. Nhắn vs Linh hộ con và đừng có nói xấu con đó!
-Hjhj con cứ yên tâm. Tạm bietj con.
Hắn hôn lên má mama mk rồi đi đến công ti V&A. Nó tắm xong thì vào phòng bà Hiền và nằm nói chuyện vs bà đến tận khuya. Bà kể cho nó nghe rất nhìu chuyện trên trời dưới bể nhưng toàn về hắn ko ak. Hết ngày xưa rồi lại đến ngày nay. Kể chán kể chê. Rồi nhớ ra điều j bà hỏi:
-Con vào phòng VA chưa?
-Dạ chưa ạ.
-Tiếc nhỉ. Cái bức nó vẽ con ở cánh đồng bồ công anh đc nó treo giữa phòng đấy. Mà công nhận nó vẽ giống thật, bác còn tưởng nó thuê người mẫu ảnh cơ đấy.
-Dạ?-Nó ko tin vào tai mk
-Làm j mà con phải ngạc nhiên giữ z?
-Hắn mà lại btreo hình con giữa phòng sao?
Bà Hiền xoa cằm ngẫm nghĩ "Vậy là con bé vẫn chưa biết t/c con mk dành cho nó sao? Biểu lộ rõ thế mà vẫn ko thấm vào đâu thì hơi khó đó. Kiểu này thì hành trình chinh phục công chúa của con tôi còn dài dài"
-Bác nghĩ j z ạ?-Nó lay lay bà Hiền
-Ak ko có j. Thôi con ngủ đi mai còn đi học.
-Vâng bác ngủ ngon.
-Ukm con cũng z.
Sau khi tan học, hắn cùng nó về biệt thự ngoại thành thu dọn đồ đạc và đến biệt thự nhà họ Trần. Mama hắn đã đích thân vào bếp chuẩn bị một bữa ăn vô cùng thịnh soạn.
-Dạ mama con mới về!-Hắn cất xe xong chạy vào ôm trầm lấy bà Hiền
-Con chào bác ạ.-Nó mỉm cười rồi liếc hắn, một cái liếc cháy áo. Ra là hắn vào trc để nó xách đồ
-Chào 2 con!-Bà Hiền vui vẻ đáp nhưng rồi:-Ế, sao con lại để Linh xách đồ thế kia?-Bà cốc cho hắn cái rồi ra chỗ nó bóp tay cho nó , ra lệnh cho hắn:
-Xách vali của cả 2 lên lầu và xếp vào tủ đi!
-Dạ?-Hắn ngờ nghệch
-Con ko nghe rõ ak?
-Mama thiên vị thế? Sao mama lại bênh người ngoài z? Con và cô ấy đã oẳn tù tì để phân xử công bằng mà.
-Vậy mama hỏi con là con trai để làm j? Con trai thì phải ga lăng chứ. Sao lại để cho công chúa nhỏ của mama chịu nặng z? Con có phải là con trai của pa con ko z mà sao tính con chẳng bằng 1/10 ổng. Ngày xưa á, ổng chẳng bao h để cho mama con phải vất vả như z! (Uầy vất vả quá!!!)……Bla….bla…-Bà Hiền tuôn một tràng giáo huấn hắn mà làm nó cũng phải choáng váng.
-Dạ thôi để con mang lên cũng đc.-Nó mở lòng thương muốn giúp đỡ hắn nhưng ko thành
-Ai lại để cho khách quý đến nhà phảo xách đồ. VA ak con có coi lời ta nói ra j ko z?
-Vâng con mang lên đc chưa?-Hắn mếu máo
-Vậy mới là con trai ngoan của ta chứ! Thôi nhanh đi còn xuống ăn cơm.
Thế là hắn phải vác khuôn mặt bí sị cùng 2 cái vali nặng trĩu lên phòng. “Mama đúng là quý cô ấy hơn cả mk. Hjhj nhưng như vầy cũng tốt, khỏi xảy ra đại chiến mẹ ck nàng dâu, mk cũng đỡ mệt” Hắn vừa làm vừa nghĩ. (Trời đất ơi, sao lại có người tự tin đến z cơ chứ? Lo xa vừa thôi anh ơi, cái j mà đại chiến mẹ ck nàng dâu cơ chứ?!! Anh thoát mộng cho t/g nhờ)
Trong bữa ăn, bà Hiền và hắn cứ gắp cho nó lia lịa
-Dạ thôi để con tự nhiên ạ!-Nó nhận miếng thịt từ bà Hiền rồi ái ngại nói
-Em ở đây cứ thoải mái như ở nhà ko cần khách sáo đâu.-Hắn cười tười
-Đúng vậy, dù j sau này cũng người 1 nhà cả.-Bà Hiền cười gian
-Sao ạ?-Nó ngơ ngác (Chị đang giả nai hay nai thật z?)
-Ak ko có j!-Bà xua tay
-Mà tối nay con ngủ vs ta nha Linh.-Bà nói tiếp
-Vâng ạ.-Nó vui vẻ nhận lời làm bà rất vui
Ăn xong nó xin phép đi tắm, hắn đến phòng bà Hiền gõ cửa
“Cốc………cốc………….cốc”
-Mời vào.
-Mama
-Có chuyện j z?
-Con muốn đến công ti cho đến sn Linh
-Hả?-Ngạc nhiên
-Con định sẽ thiết kế và dám sát sản xuất cho Linh 1 bộ trang sức. Dù j thì quà tự tay làm vẫn ý nghĩa hơn.
-Kịp ko. Từ h đến đó còn chưa đến 1 tháng mà.
-Dạ con sẽ cố gắng.
-Mẹ rất vui vì con đã tìm đc con dâu cho mẹ, lại còn rất vừa ý mẹ nữa chứ!-Bà Hiền đổi giọng ngọt ngào
-Mẹ lại trêu con. Hình như Linh chứ có t/c j đặc biệt vs con.-Hắn ngại ngùng thưa
-Cố gắng lên con trai. Mẹ tin con sẽ làm đc mà!
-Yes madam. Thôi con đi đây. Tạm biệt mama. Nhắn vs Linh hộ con và đừng có nói xấu con đó!
-Hjhj con cứ yên tâm. Tạm bietj con.
Hắn hôn lên má mama mk rồi đi đến công ti V&A. Nó tắm xong thì vào phòng bà Hiền và nằm nói chuyện vs bà đến tận khuya. Bà kể cho nó nghe rất nhìu chuyện trên trời dưới bể nhưng toàn về hắn ko ak. Hết ngày xưa rồi lại đến ngày nay. Kể chán kể chê. Rồi nhớ ra điều j bà hỏi:
-Con vào phòng VA chưa?
-Dạ chưa ạ.
-Tiếc nhỉ. Cái bức nó vẽ con ở cánh đồng bồ công anh đc nó treo giữa phòng đấy. Mà công nhận nó vẽ giống thật, bác còn tưởng nó thuê người mẫu ảnh cơ đấy.
-Dạ?-Nó ko tin vào tai mk
-Làm j mà con phải ngạc nhiên giữ z?
-Hắn mà lại btreo hình con giữa phòng sao?
Bà Hiền xoa cằm ngẫm nghĩ "Vậy là con bé vẫn chưa biết t/c con mk dành cho nó sao? Biểu lộ rõ thế mà vẫn ko thấm vào đâu thì hơi khó đó. Kiểu này thì hành trình chinh phục công chúa của con tôi còn dài dài"
-Bác nghĩ j z ạ?-Nó lay lay bà Hiền
-Ak ko có j. Thôi con ngủ đi mai còn đi học.
-Vâng bác ngủ ngon.
-Ukm con cũng z.