Vò đầu bứt tai đi ra ngoài, Dịch Tử Hiên lặng lẽ thở dài đi đến bên giường. Ôm mĩ nhân từ dưới đất lên, cô làm sao biết được bộ dáng ốm bệnh của cô mê người như thế nào, nhìn chằm chằm vào Mạch Nham một lúc, Dịch Tử Hiên không tự chủ được mà cúi người hôn đôi môi đỏ mọng của người trong lòng.
"Ưm..."
Mạch Nham rên nhẹ một tiếng, thân hình nóng bỏng cựa quậy, bàn tay mềm mại không xương vòng qua cổ anh, đầu lưỡi theo đó mà đáp lại anh. Dịch Tử Hiên nặng nề thở dốc, nhanh chóng xông vào xâm chiếm vùng