Bạc Hà đưa mắt nhìn Gia Đường đi ra cửa, nhìn thấy hắn đi mà lòng nàng như bị ai bóp chặt lại, đau đớn, thống khổ … Nhưng không có cách nào, là chính nàng đẩy hắn đi , dĩ nhiên, nàng cũng không cho chính mình làm một nữ nhân ích kỷ. Cho tới bây giờ, nàng chỉ có thể lựa chọn sự tin tưởng, mong hắn sớm tìm được Đái Tình, thuyết phục nàng ra mặt nói chuyện … Bạc Hà trong lòng tự đánh mình một cái, chẳng phải bây giờ là nàng đang lợi dụng người khác hay sao ?
Đái Tình nằm trên ghế salon, nhìn số điện thoại cứ nháy lên trên màn hình. Thật ra lúc đầu nàng không tiếp Giơ Cao Vũ là vì đang đi trên đường ầm ỹ không nghe được. Cho đến khi hắn đổi thành tin nhắn cho nàng, muốn nhờ nàng ra mặt nói chuyện với Trình tổng tài trợ … Tuy rằng Trình tổng không tài trợ nữa thì đài truyền hình sẽ đóng cửa … Nhưng cũng là một đả kích không nhỏ, nàng tin Gia Đường sẽ đến van xin nàng
Quả nhiên lần này con số xuất hiện trên màn hình là số của Gia Đường, khoé môi nàng giơ lên, không nghĩ tới cái tên Trình tổng nhiều chuyện kia giờ cũng có chút tác dụng. Nàng ném điện thoại sang một bên , bước tới gần tủ rượu lấy một chai rượu tây ra, vừa định đổ ra ly, nhưng chợt nghĩ tới tại sao nàng không giả say ? Nàng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh đổ gần nửa chai vào bồn cầu, sau đó đi lại ghế salon. Đổ rượu đầy ly, lẳng lặng chờ Gia Đường đi vào …
Nàng đúng là liệu sự như thần, thanh âm Gia Đường nhanh chóng vang lên từ ngoài cửa. “Đái Tình, ngươi ở đâu ?” Đái Tình khống chế chính mình, tiếp tục ngồi trên ghế giả vờ như đang say. Nghe thấy thanh âm của Gia Đường ngày càng gần, lòng nàng khẽ mừng thầm …
“Ngươi làm gì vậy ? Uống nhiều như vậy làm gì ?” Gia Đường bước nhanh tới đỡ Đái Tình “đang say” , đặt nàng xuống ghế salon. Sau đó hắn chạy vào nhà vệ sinh tìm cho nàng một cái khăn
Gia Đường tràn đầy bất đắc dĩ đem khăn lông lại cho nàng, do dự một chút rồi ôm lấy đưa nàng vào phòng ngủ, dù sao để nàng nằm trên ghế salon như thế, sớm muộn cũng bị té xuống đất. Huống chi chân nàng đang không tốt. Gia Đường đắp mềm cho nàng, sau đó rót một ly nước âm để đầu giường nàng, xong rồi xoay người rời khỏi . Tâm Đái Tình bắt đầu căng thẳng, nàng thật không muốn cho hắn rời đi, nhưng là nàng đang đóng kịch, làm sao có thể nói chuyện với hắn. Lúc Gia Đường đang định mở cửa ra, hắn nghe được trong miệng Đái Tình lẩm bẩm hai chữ “Bạc Hà”, thu hút mọi sự chú ý của hắn, hắn bỗng nhiên muốn nghe được nàng nói gì nên dừng lại, xoay người bước lại gần Đái Tình
“Bạc Hà, ngươi tha thứ cho ta nha ? Ta thừa nhận ta rất yêu rất yêu Gia Đường, nhưng ta biết là cho dù có như thế nào, hắn cũng sẽ không để ý tới ta, ta mệt mỏi… Bây giờ rốt cuộc ngươi cũng trở lại, ngươi có thể lại là bạn tốt của ta chứ ? Ta thật sự không muốn lại mất đi ngươi lần nữa ! Ta sẽ không bao giờ … làm tổn thương ngươi nữa …” Thanh âm càng ngày càng nhỏ, nàng đóng kịch quả là hay như thần, vừa biểu bạch với Gia Đường một lần nữa, đồng thời cũng đối với hắn khẳng định một điều sẽ không làm Bạc Hà tổn thương. Tâm của Gia Đường lại bắt đầu rối loạn, mặc dù trong lòng hắn chỉ có mình Bạc Hà nhưng hắn không phải là người có tâm địa sắt đá. Đái Tình như thế nào chẳng lẽ hắn không biết ? Giờ phút này nổi thống khổ của nàng hắn có thể lý giải, chẳng qua là bất đắc dĩ, có lẽ đối với nàng, hắn chỉ có thể nói hai từ “cám ơn” cùng “xin lỗi ” thôi
Hắn xoay người rời đi, nghe được thanh âm cửa khoá lại. Đái Tình ngồi dậy, cầm lấy ly nước đầu giường uống một ngụm nhỏ,lộ ra vẻ nụ cười thỏa mãn, hắn quả nhiên đối với mình vẫn là rất thể thiếp ! Có thể làm hắn ôn nhu với nàng như vậy quả thật là rất khó khăn, ngày mai nhất định phải tiếp tục giúp hắn, nàng suy nghĩ đến khi chính mình nằm trong lòng hắn, hai người cùng ngồi tâm sự với nhau mới bắt đầu đi vào giấc ngủ
“A di (người giúp việc) , Bạc Hà đâu ?” Gia Đường hoả tốc về nhà, xoay một vòng trong phòng khách với phòng ngủ cũng không thấy được thân ảnh của Bạc Hà, hắn bây giờ khó chịu nhất là không thể thấy Bạc Hà, bốn năm hành hạ hắn là quá đủ rồi …
A di chỉ chỉ phòng bếp, còn dùng miệng xuỵt một chút, “Nàng nói không thể để cho ngươi biết mấy món ăn là do nàng làm. Nói xong tiếp tục cầm lấy khăn lau ở trên thang lầu cẩn thận lau chùi phía trên tro bụi, đây đúng là chủ tử nàng thích, một chút kiêu ngạo cũng không có, nhất là bạc hà, kia thiếp tâm sức lực rồi cùng nữ nhi giống nhau, không có thì ra là đã làm những người đó nhà như vậy ỷ vào mình có tiền tựu một bộ người nào thiếu hắn tiền bộ dạng, đang là như vậy, nàng mới chịu hơn cố gắng vì bọn họ phục vụ.
Gia Đường suy nghĩ một chút, lặng lẽ tiêu sái đến cửa phòng bếp, nhìn xuyên qua cánh cửa bộ dáng bận rộn kia, đây không phải là hắn thích ăn nhất làm tạc tiểu đứng hàng sao? Bạc hà từ trước sợ nhất du, nàng rất thích ăn tạc xuyến : chuỗi, nhưng mỗi lần mua thời điểm cũng lẫn mất thật xa, nói là sợ bị du tiên đến, không nghĩ tới bây giờ nàng lại dám hướng về phía một bát tô bùm bùm du, bỗng nhiên nàng nâng tay lên thổi hai cái, khẽ nhíu mày, chắc chắn là bị văng trúng dầu. Gia Đường không chần chừ bước lại gần nàng, nắm tay nàng lên, cẩn thận nhìn một chút về phía đỏ ửng, hắn nhẹ nhàng thổi cho nàng, bạc hà vội vàng muốn kéo tay về, “Muốn tạc hồ ! Ngươi đi ra ngoài chờ ta, một lát nữa là không có gì!”
Gia Đường không có chú ý nàng gào thét, lôi nàng đi ra ngoài, thuận tiện gọi một tiếng, “A di, món ăn trong phòng bếp nhờ ngươi làm tiếp”
“Ta không sao!” Bạc Hà cố gắng, không muốn làm cho hắn lo lắng. Thật ra đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng làm món ăn này, đối với những chuyện như thế này đã sớm thành thói quen, không có đáng sợ như vậy, cũng không giống thì ra là trong tưởng tượng như vậy thương.
“Sau này đừng nữa cho ta xem gặp làm du tạc món ăn.” Vẻ nghiêm trang, nàng tại sao nhất định phải như vậy ủy khuất mình? Chẳng lẽ nàng không làm món hắn thích thì hắn sẽ không yêu nàng nữa sao ?
Bạc hà cúi đầu, “Ta biết mình rất vô dụng, ngay cả món ăn cũng không thể làm cho ngươi hài lòng, thật xin lỗi.”
Kháo… Gia Đường bây giờ thật sự phát hoả, trong óc nữ nhân này thật sự là chứa cái gì a ? Rốt cuộc như thế nào mới làm cho nàng tự tin lại được ?
“Thật xin lỗi, ta không phải là ý tứ kia, phải.. Ta bây giờ không thích ăn du tạc đồ, hơn nữa chúng ta cũng đã có a di, chính là để sau này ngươi không phải vất vả nữa, vậy nên sau này ngươi không làm những chuyện này nữa, được không ? Nếu ngươi thật sự muốn tự tay làm thì gọi ta, ngươi nói gì ta làm đó, được không ?”
Một dòng nước ấm chảy vào lòng nàng, thật ra nàng chỉ đơn thuần là muốn tự tay làm món ăn hắn thích thôi, không có cái gì gọi là uỷ khuất, nàng cũng biêt lúc nãy hắn nói không thích ăn cũng là để an ủi nàng, bởi vì bọn họ ngày hôm qua mới vừa ăn xong, “Ta đây có thể làm khác món ăn sao? Không du tạc.”
“Cũng có thể được ! Nhưng không được làm thường xuyên. Cẩn thận biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng! Ngươi tương lai là một người chủ trì a! Phải hảo hảo bảo dưỡng biết không?” Lý do này chính là làm hắn hài lòng nhất
Bạc hà rất hạnh phúc gật đầu, “Ta biết rồi! Ngươi tại sao trở về sớm như vậy? Chuyện đã xong xuôi rồi sao ?” Quả thật là Đái Tình dễ dãi mà, chỉ cần một câu nói của hắn đã gật đầu, chẳng lẽ đó gọi là tiếng gọi của tình yêu sao ? … Nàng không khỏi có chút khó chịu, nhưng lại tự cấm chính mình biểu lộ trước mặt của Gia Đường , nhất định phải khống chế tốt, nàng tin tưởng một ngày nào đó không cần khống chế, chính mình sẽ không lại vì chuyện kia mà khổ sở, dù sao nàng cũng tin tưởng Gia Đường đối với mình là thật lòng, khôn hề có nửa điểm giả dối
Gia Đường lắc đầu, hắn không muốn giấu diếm bạc hà chuyện gì, cũng không cho phép chính mình lừa gạt nàng
“Tại sao? Đái Tình không đồng ý? Có phải hay không bởi vì ta trở về…”
Gia Đường lấy tay ngăn lại lời nàng nói, sau đó nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, “Đứa ngốc, không quan hệ gì tới ngươi, lúc ta đi tìm thì nàng đã say khướt, ta không có cách nào nói chuyện với nàng, đợi nàng thanh tĩnh rồi hãy nói sau”
“Nàng có nặng lắm không? Chúng ta đi qua chiếu cố nàng sao.” Bạc hà nói xong lời này, mình đột nhiên kịp phản ứng, không nghĩ tới đến hôm nay, mình vẫn là rất quan tâm nàng, mới vừa nghe nói nàng say khướt, nàng rất lo lắng, bởi vì Đái Tình đi học thời điểm sẽ thắng tửu lực, gặp phải trường hợp hơn phân nửa vẫn là mình thay nàng ngăn chặn đâu… Giờ phút này nàng cảm thấy rất phức tạp, nếu cảm thấy chính mình không mâu thuẫn như trong tưởng tượng, nàng thấy làm bằng hữu với Đái Tình vẫn là tốt hơn …
Gia Đường cười yếu ớt không nói, thì ra là nàng cũng không hẳn là chán ghét Đái Tình. Mà là sợ nữa bởi vì nàng bị thương tổn… Yên tâm đi, bạc hà, người duy nhất ta mãi mãi không thương tổn —- Chính là ngươi !
Bạc Hà đưa mắt nhìn Gia Đường đi ra cửa, nhìn thấy hắn đi mà lòng nàng như bị ai bóp chặt lại, đau đớn, thống khổ … Nhưng không có cách nào, là chính nàng đẩy hắn đi , dĩ nhiên, nàng cũng không cho chính mình làm một nữ nhân ích kỷ. Cho tới bây giờ, nàng chỉ có thể lựa chọn sự tin tưởng, mong hắn sớm tìm được Đái Tình, thuyết phục nàng ra mặt nói chuyện … Bạc Hà trong lòng tự đánh mình một cái, chẳng phải bây giờ là nàng đang lợi dụng người khác hay sao ?
Đái Tình nằm trên ghế salon, nhìn số điện thoại cứ nháy lên trên màn hình. Thật ra lúc đầu nàng không tiếp Giơ Cao Vũ là vì đang đi trên đường ầm ỹ không nghe được. Cho đến khi hắn đổi thành tin nhắn cho nàng, muốn nhờ nàng ra mặt nói chuyện với Trình tổng tài trợ … Tuy rằng Trình tổng không tài trợ nữa thì đài truyền hình sẽ đóng cửa … Nhưng cũng là một đả kích không nhỏ, nàng tin Gia Đường sẽ đến van xin nàng
Quả nhiên lần này con số xuất hiện trên màn hình là số của Gia Đường, khoé môi nàng giơ lên, không nghĩ tới cái tên Trình tổng nhiều chuyện kia giờ cũng có chút tác dụng. Nàng ném điện thoại sang một bên , bước tới gần tủ rượu lấy một chai rượu tây ra, vừa định đổ ra ly, nhưng chợt nghĩ tới tại sao nàng không giả say ? Nàng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh đổ gần nửa chai vào bồn cầu, sau đó đi lại ghế salon. Đổ rượu đầy ly, lẳng lặng chờ Gia Đường đi vào …
Nàng đúng là liệu sự như thần, thanh âm Gia Đường nhanh chóng vang lên từ ngoài cửa. “Đái Tình, ngươi ở đâu ?” Đái Tình khống chế chính mình, tiếp tục ngồi trên ghế giả vờ như đang say. Nghe thấy thanh âm của Gia Đường ngày càng gần, lòng nàng khẽ mừng thầm …
“Ngươi làm gì vậy ? Uống nhiều như vậy làm gì ?” Gia Đường bước nhanh tới đỡ Đái Tình “đang say” , đặt nàng xuống ghế salon. Sau đó hắn chạy vào nhà vệ sinh tìm cho nàng một cái khăn
Gia Đường tràn đầy bất đắc dĩ đem khăn lông lại cho nàng, do dự một chút rồi ôm lấy đưa nàng vào phòng ngủ, dù sao để nàng nằm trên ghế salon như thế, sớm muộn cũng bị té xuống đất. Huống chi chân nàng đang không tốt. Gia Đường đắp mềm cho nàng, sau đó rót một ly nước âm để đầu giường nàng, xong rồi xoay người rời khỏi . Tâm Đái Tình bắt đầu căng thẳng, nàng thật không muốn cho hắn rời đi, nhưng là nàng đang đóng kịch, làm sao có thể nói chuyện với hắn. Lúc Gia Đường đang định mở cửa ra, hắn nghe được trong miệng Đái Tình lẩm bẩm hai chữ “Bạc Hà”, thu hút mọi sự chú ý của hắn, hắn bỗng nhiên muốn nghe được nàng nói gì nên dừng lại, xoay người bước lại gần Đái Tình
“Bạc Hà, ngươi tha thứ cho ta nha ? Ta thừa nhận ta rất yêu rất yêu Gia Đường, nhưng ta biết là cho dù có như thế nào, hắn cũng sẽ không để ý tới ta, ta mệt mỏi… Bây giờ rốt cuộc ngươi cũng trở lại, ngươi có thể lại là bạn tốt của ta chứ ? Ta thật sự không muốn lại mất đi ngươi lần nữa ! Ta sẽ không bao giờ … làm tổn thương ngươi nữa …” Thanh âm càng ngày càng nhỏ, nàng đóng kịch quả là hay như thần, vừa biểu bạch với Gia Đường một lần nữa, đồng thời cũng đối với hắn khẳng định một điều sẽ không làm Bạc Hà tổn thương. Tâm của Gia Đường lại bắt đầu rối loạn, mặc dù trong lòng hắn chỉ có mình Bạc Hà nhưng hắn không phải là người có tâm địa sắt đá. Đái Tình như thế nào chẳng lẽ hắn không biết ? Giờ phút này nổi thống khổ của nàng hắn có thể lý giải, chẳng qua là bất đắc dĩ, có lẽ đối với nàng, hắn chỉ có thể nói hai từ “cám ơn” cùng “xin lỗi ” thôi
Hắn xoay người rời đi, nghe được thanh âm cửa khoá lại. Đái Tình ngồi dậy, cầm lấy ly nước đầu giường uống một ngụm nhỏ,lộ ra vẻ nụ cười thỏa mãn, hắn quả nhiên đối với mình vẫn là rất thể thiếp ! Có thể làm hắn ôn nhu với nàng như vậy quả thật là rất khó khăn, ngày mai nhất định phải tiếp tục giúp hắn, nàng suy nghĩ đến khi chính mình nằm trong lòng hắn, hai người cùng ngồi tâm sự với nhau mới bắt đầu đi vào giấc ngủ
“A di (người giúp việc) , Bạc Hà đâu ?” Gia Đường hoả tốc về nhà, xoay một vòng trong phòng khách với phòng ngủ cũng không thấy được thân ảnh của Bạc Hà, hắn bây giờ khó chịu nhất là không thể thấy Bạc Hà, bốn năm hành hạ hắn là quá đủ rồi …
A di chỉ chỉ phòng bếp, còn dùng miệng xuỵt một chút, “Nàng nói không thể để cho ngươi biết mấy món ăn là do nàng làm. Nói xong tiếp tục cầm lấy khăn lau ở trên thang lầu cẩn thận lau chùi phía trên tro bụi, đây đúng là chủ tử nàng thích, một chút kiêu ngạo cũng không có, nhất là bạc hà, kia thiếp tâm sức lực rồi cùng nữ nhi giống nhau, không có thì ra là đã làm những người đó nhà như vậy ỷ vào mình có tiền tựu một bộ người nào thiếu hắn tiền bộ dạng, đang là như vậy, nàng mới chịu hơn cố gắng vì bọn họ phục vụ.
Gia Đường suy nghĩ một chút, lặng lẽ tiêu sái đến cửa phòng bếp, nhìn xuyên qua cánh cửa bộ dáng bận rộn kia, đây không phải là hắn thích ăn nhất làm tạc tiểu đứng hàng sao? Bạc hà từ trước sợ nhất du, nàng rất thích ăn tạc xuyến : chuỗi, nhưng mỗi lần mua thời điểm cũng lẫn mất thật xa, nói là sợ bị du tiên đến, không nghĩ tới bây giờ nàng lại dám hướng về phía một bát tô bùm bùm du, bỗng nhiên nàng nâng tay lên thổi hai cái, khẽ nhíu mày, chắc chắn là bị văng trúng dầu. Gia Đường không chần chừ bước lại gần nàng, nắm tay nàng lên, cẩn thận nhìn một chút về phía đỏ ửng, hắn nhẹ nhàng thổi cho nàng, bạc hà vội vàng muốn kéo tay về, “Muốn tạc hồ ! Ngươi đi ra ngoài chờ ta, một lát nữa là không có gì!”
Gia Đường không có chú ý nàng gào thét, lôi nàng đi ra ngoài, thuận tiện gọi một tiếng, “A di, món ăn trong phòng bếp nhờ ngươi làm tiếp”
“Ta không sao!” Bạc Hà cố gắng, không muốn làm cho hắn lo lắng. Thật ra đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng làm món ăn này, đối với những chuyện như thế này đã sớm thành thói quen, không có đáng sợ như vậy, cũng không giống thì ra là trong tưởng tượng như vậy thương.
“Sau này đừng nữa cho ta xem gặp làm du tạc món ăn.” Vẻ nghiêm trang, nàng tại sao nhất định phải như vậy ủy khuất mình? Chẳng lẽ nàng không làm món hắn thích thì hắn sẽ không yêu nàng nữa sao ?
Bạc hà cúi đầu, “Ta biết mình rất vô dụng, ngay cả món ăn cũng không thể làm cho ngươi hài lòng, thật xin lỗi.”
Kháo… Gia Đường bây giờ thật sự phát hoả, trong óc nữ nhân này thật sự là chứa cái gì a ? Rốt cuộc như thế nào mới làm cho nàng tự tin lại được ?
“Thật xin lỗi, ta không phải là ý tứ kia, phải.. Ta bây giờ không thích ăn du tạc đồ, hơn nữa chúng ta cũng đã có a di, chính là để sau này ngươi không phải vất vả nữa, vậy nên sau này ngươi không làm những chuyện này nữa, được không ? Nếu ngươi thật sự muốn tự tay làm thì gọi ta, ngươi nói gì ta làm đó, được không ?”
Một dòng nước ấm chảy vào lòng nàng, thật ra nàng chỉ đơn thuần là muốn tự tay làm món ăn hắn thích thôi, không có cái gì gọi là uỷ khuất, nàng cũng biêt lúc nãy hắn nói không thích ăn cũng là để an ủi nàng, bởi vì bọn họ ngày hôm qua mới vừa ăn xong, “Ta đây có thể làm khác món ăn sao? Không du tạc.”
“Cũng có thể được ! Nhưng không được làm thường xuyên. Cẩn thận biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng! Ngươi tương lai là một người chủ trì a! Phải hảo hảo bảo dưỡng biết không?” Lý do này chính là làm hắn hài lòng nhất
Bạc hà rất hạnh phúc gật đầu, “Ta biết rồi! Ngươi tại sao trở về sớm như vậy? Chuyện đã xong xuôi rồi sao ?” Quả thật là Đái Tình dễ dãi mà, chỉ cần một câu nói của hắn đã gật đầu, chẳng lẽ đó gọi là tiếng gọi của tình yêu sao ? … Nàng không khỏi có chút khó chịu, nhưng lại tự cấm chính mình biểu lộ trước mặt của Gia Đường , nhất định phải khống chế tốt, nàng tin tưởng một ngày nào đó không cần khống chế, chính mình sẽ không lại vì chuyện kia mà khổ sở, dù sao nàng cũng tin tưởng Gia Đường đối với mình là thật lòng, khôn hề có nửa điểm giả dối
Gia Đường lắc đầu, hắn không muốn giấu diếm bạc hà chuyện gì, cũng không cho phép chính mình lừa gạt nàng
“Tại sao? Đái Tình không đồng ý? Có phải hay không bởi vì ta trở về…”
Gia Đường lấy tay ngăn lại lời nàng nói, sau đó nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, “Đứa ngốc, không quan hệ gì tới ngươi, lúc ta đi tìm thì nàng đã say khướt, ta không có cách nào nói chuyện với nàng, đợi nàng thanh tĩnh rồi hãy nói sau”
“Nàng có nặng lắm không? Chúng ta đi qua chiếu cố nàng sao.” Bạc hà nói xong lời này, mình đột nhiên kịp phản ứng, không nghĩ tới đến hôm nay, mình vẫn là rất quan tâm nàng, mới vừa nghe nói nàng say khướt, nàng rất lo lắng, bởi vì Đái Tình đi học thời điểm sẽ thắng tửu lực, gặp phải trường hợp hơn phân nửa vẫn là mình thay nàng ngăn chặn đâu… Giờ phút này nàng cảm thấy rất phức tạp, nếu cảm thấy chính mình không mâu thuẫn như trong tưởng tượng, nàng thấy làm bằng hữu với Đái Tình vẫn là tốt hơn …
Gia Đường cười yếu ớt không nói, thì ra là nàng cũng không hẳn là chán ghét Đái Tình. Mà là sợ nữa bởi vì nàng bị thương tổn… Yên tâm đi, bạc hà, người duy nhất ta mãi mãi không thương tổn —- Chính là ngươi !
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bạc Hà đưa mắt nhìn Gia Đường đi ra cửa, nhìn thấy hắn đi mà lòng nàng như bị ai bóp chặt lại, đau đớn, thống khổ … Nhưng không có cách nào, là chính nàng đẩy hắn đi , dĩ nhiên, nàng cũng không cho chính mình làm một nữ nhân ích kỷ. Cho tới bây giờ, nàng chỉ có thể lựa chọn sự tin tưởng, mong hắn sớm tìm được Đái Tình, thuyết phục nàng ra mặt nói chuyện … Bạc Hà trong lòng tự đánh mình một cái, chẳng phải bây giờ là nàng đang lợi dụng người khác hay sao ?
Đái Tình nằm trên ghế salon, nhìn số điện thoại cứ nháy lên trên màn hình. Thật ra lúc đầu nàng không tiếp Giơ Cao Vũ là vì đang đi trên đường ầm ỹ không nghe được. Cho đến khi hắn đổi thành tin nhắn cho nàng, muốn nhờ nàng ra mặt nói chuyện với Trình tổng tài trợ … Tuy rằng Trình tổng không tài trợ nữa thì đài truyền hình sẽ đóng cửa … Nhưng cũng là một đả kích không nhỏ, nàng tin Gia Đường sẽ đến van xin nàng
Quả nhiên lần này con số xuất hiện trên màn hình là số của Gia Đường, khoé môi nàng giơ lên, không nghĩ tới cái tên Trình tổng nhiều chuyện kia giờ cũng có chút tác dụng. Nàng ném điện thoại sang một bên , bước tới gần tủ rượu lấy một chai rượu tây ra, vừa định đổ ra ly, nhưng chợt nghĩ tới tại sao nàng không giả say ? Nàng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh đổ gần nửa chai vào bồn cầu, sau đó đi lại ghế salon. Đổ rượu đầy ly, lẳng lặng chờ Gia Đường đi vào …
Nàng đúng là liệu sự như thần, thanh âm Gia Đường nhanh chóng vang lên từ ngoài cửa. “Đái Tình, ngươi ở đâu ?” Đái Tình khống chế chính mình, tiếp tục ngồi trên ghế giả vờ như đang say. Nghe thấy thanh âm của Gia Đường ngày càng gần, lòng nàng khẽ mừng thầm …
“Ngươi làm gì vậy ? Uống nhiều như vậy làm gì ?” Gia Đường bước nhanh tới đỡ Đái Tình “đang say” , đặt nàng xuống ghế salon. Sau đó hắn chạy vào nhà vệ sinh tìm cho nàng một cái khăn
Gia Đường tràn đầy bất đắc dĩ đem khăn lông lại cho nàng, do dự một chút rồi ôm lấy đưa nàng vào phòng ngủ, dù sao để nàng nằm trên ghế salon như thế, sớm muộn cũng bị té xuống đất. Huống chi chân nàng đang không tốt. Gia Đường đắp mềm cho nàng, sau đó rót một ly nước âm để đầu giường nàng, xong rồi xoay người rời khỏi . Tâm Đái Tình bắt đầu căng thẳng, nàng thật không muốn cho hắn rời đi, nhưng là nàng đang đóng kịch, làm sao có thể nói chuyện với hắn. Lúc Gia Đường đang định mở cửa ra, hắn nghe được trong miệng Đái Tình lẩm bẩm hai chữ “Bạc Hà”, thu hút mọi sự chú ý của hắn, hắn bỗng nhiên muốn nghe được nàng nói gì nên dừng lại, xoay người bước lại gần Đái Tình
“Bạc Hà, ngươi tha thứ cho ta nha ? Ta thừa nhận ta rất yêu rất yêu Gia Đường, nhưng ta biết là cho dù có như thế nào, hắn cũng sẽ không để ý tới ta, ta mệt mỏi… Bây giờ rốt cuộc ngươi cũng trở lại, ngươi có thể lại là bạn tốt của ta chứ ? Ta thật sự không muốn lại mất đi ngươi lần nữa ! Ta sẽ không bao giờ … làm tổn thương ngươi nữa …” Thanh âm càng ngày càng nhỏ, nàng đóng kịch quả là hay như thần, vừa biểu bạch với Gia Đường một lần nữa, đồng thời cũng đối với hắn khẳng định một điều sẽ không làm Bạc Hà tổn thương. Tâm của Gia Đường lại bắt đầu rối loạn, mặc dù trong lòng hắn chỉ có mình Bạc Hà nhưng hắn không phải là người có tâm địa sắt đá. Đái Tình như thế nào chẳng lẽ hắn không biết ? Giờ phút này nổi thống khổ của nàng hắn có thể lý giải, chẳng qua là bất đắc dĩ, có lẽ đối với nàng, hắn chỉ có thể nói hai từ “cám ơn” cùng “xin lỗi ” thôi
Hắn xoay người rời đi, nghe được thanh âm cửa khoá lại. Đái Tình ngồi dậy, cầm lấy ly nước đầu giường uống một ngụm nhỏ,lộ ra vẻ nụ cười thỏa mãn, hắn quả nhiên đối với mình vẫn là rất thể thiếp ! Có thể làm hắn ôn nhu với nàng như vậy quả thật là rất khó khăn, ngày mai nhất định phải tiếp tục giúp hắn, nàng suy nghĩ đến khi chính mình nằm trong lòng hắn, hai người cùng ngồi tâm sự với nhau mới bắt đầu đi vào giấc ngủ
“A di (người giúp việc) , Bạc Hà đâu ?” Gia Đường hoả tốc về nhà, xoay một vòng trong phòng khách với phòng ngủ cũng không thấy được thân ảnh của Bạc Hà, hắn bây giờ khó chịu nhất là không thể thấy Bạc Hà, bốn năm hành hạ hắn là quá đủ rồi …
A di chỉ chỉ phòng bếp, còn dùng miệng xuỵt một chút, “Nàng nói không thể để cho ngươi biết mấy món ăn là do nàng làm. Nói xong tiếp tục cầm lấy khăn lau ở trên thang lầu cẩn thận lau chùi phía trên tro bụi, đây đúng là chủ tử nàng thích, một chút kiêu ngạo cũng không có, nhất là bạc hà, kia thiếp tâm sức lực rồi cùng nữ nhi giống nhau, không có thì ra là đã làm những người đó nhà như vậy ỷ vào mình có tiền tựu một bộ người nào thiếu hắn tiền bộ dạng, đang là như vậy, nàng mới chịu hơn cố gắng vì bọn họ phục vụ.
Gia Đường suy nghĩ một chút, lặng lẽ tiêu sái đến cửa phòng bếp, nhìn xuyên qua cánh cửa bộ dáng bận rộn kia, đây không phải là hắn thích ăn nhất làm tạc tiểu đứng hàng sao? Bạc hà từ trước sợ nhất du, nàng rất thích ăn tạc xuyến : chuỗi, nhưng mỗi lần mua thời điểm cũng lẫn mất thật xa, nói là sợ bị du tiên đến, không nghĩ tới bây giờ nàng lại dám hướng về phía một bát tô bùm bùm du, bỗng nhiên nàng nâng tay lên thổi hai cái, khẽ nhíu mày, chắc chắn là bị văng trúng dầu. Gia Đường không chần chừ bước lại gần nàng, nắm tay nàng lên, cẩn thận nhìn một chút về phía đỏ ửng, hắn nhẹ nhàng thổi cho nàng, bạc hà vội vàng muốn kéo tay về, “Muốn tạc hồ ! Ngươi đi ra ngoài chờ ta, một lát nữa là không có gì!”
Gia Đường không có chú ý nàng gào thét, lôi nàng đi ra ngoài, thuận tiện gọi một tiếng, “A di, món ăn trong phòng bếp nhờ ngươi làm tiếp”
“Ta không sao!” Bạc Hà cố gắng, không muốn làm cho hắn lo lắng. Thật ra đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng làm món ăn này, đối với những chuyện như thế này đã sớm thành thói quen, không có đáng sợ như vậy, cũng không giống thì ra là trong tưởng tượng như vậy thương.
“Sau này đừng nữa cho ta xem gặp làm du tạc món ăn.” Vẻ nghiêm trang, nàng tại sao nhất định phải như vậy ủy khuất mình? Chẳng lẽ nàng không làm món hắn thích thì hắn sẽ không yêu nàng nữa sao ?
Bạc hà cúi đầu, “Ta biết mình rất vô dụng, ngay cả món ăn cũng không thể làm cho ngươi hài lòng, thật xin lỗi.”
Kháo… Gia Đường bây giờ thật sự phát hoả, trong óc nữ nhân này thật sự là chứa cái gì a ? Rốt cuộc như thế nào mới làm cho nàng tự tin lại được ?
“Thật xin lỗi, ta không phải là ý tứ kia, phải.. Ta bây giờ không thích ăn du tạc đồ, hơn nữa chúng ta cũng đã có a di, chính là để sau này ngươi không phải vất vả nữa, vậy nên sau này ngươi không làm những chuyện này nữa, được không ? Nếu ngươi thật sự muốn tự tay làm thì gọi ta, ngươi nói gì ta làm đó, được không ?”
Một dòng nước ấm chảy vào lòng nàng, thật ra nàng chỉ đơn thuần là muốn tự tay làm món ăn hắn thích thôi, không có cái gì gọi là uỷ khuất, nàng cũng biêt lúc nãy hắn nói không thích ăn cũng là để an ủi nàng, bởi vì bọn họ ngày hôm qua mới vừa ăn xong, “Ta đây có thể làm khác món ăn sao? Không du tạc.”
“Cũng có thể được ! Nhưng không được làm thường xuyên. Cẩn thận biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng! Ngươi tương lai là một người chủ trì a! Phải hảo hảo bảo dưỡng biết không?” Lý do này chính là làm hắn hài lòng nhất
Bạc hà rất hạnh phúc gật đầu, “Ta biết rồi! Ngươi tại sao trở về sớm như vậy? Chuyện đã xong xuôi rồi sao ?” Quả thật là Đái Tình dễ dãi mà, chỉ cần một câu nói của hắn đã gật đầu, chẳng lẽ đó gọi là tiếng gọi của tình yêu sao ? … Nàng không khỏi có chút khó chịu, nhưng lại tự cấm chính mình biểu lộ trước mặt của Gia Đường , nhất định phải khống chế tốt, nàng tin tưởng một ngày nào đó không cần khống chế, chính mình sẽ không lại vì chuyện kia mà khổ sở, dù sao nàng cũng tin tưởng Gia Đường đối với mình là thật lòng, khôn hề có nửa điểm giả dối
Gia Đường lắc đầu, hắn không muốn giấu diếm bạc hà chuyện gì, cũng không cho phép chính mình lừa gạt nàng
“Tại sao? Đái Tình không đồng ý? Có phải hay không bởi vì ta trở về…”
Gia Đường lấy tay ngăn lại lời nàng nói, sau đó nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, “Đứa ngốc, không quan hệ gì tới ngươi, lúc ta đi tìm thì nàng đã say khướt, ta không có cách nào nói chuyện với nàng, đợi nàng thanh tĩnh rồi hãy nói sau”
“Nàng có nặng lắm không? Chúng ta đi qua chiếu cố nàng sao.” Bạc hà nói xong lời này, mình đột nhiên kịp phản ứng, không nghĩ tới đến hôm nay, mình vẫn là rất quan tâm nàng, mới vừa nghe nói nàng say khướt, nàng rất lo lắng, bởi vì Đái Tình đi học thời điểm sẽ thắng tửu lực, gặp phải trường hợp hơn phân nửa vẫn là mình thay nàng ngăn chặn đâu… Giờ phút này nàng cảm thấy rất phức tạp, nếu cảm thấy chính mình không mâu thuẫn như trong tưởng tượng, nàng thấy làm bằng hữu với Đái Tình vẫn là tốt hơn …
Gia Đường cười yếu ớt không nói, thì ra là nàng cũng không hẳn là chán ghét Đái Tình. Mà là sợ nữa bởi vì nàng bị thương tổn… Yên tâm đi, bạc hà, người duy nhất ta mãi mãi không thương tổn —- Chính là ngươi !