“Ta biết rồi, sau này sẽ không sao ” Nàng có chút làm nũng quơ thân thể. Bỗng nhiên nghĩ tới Gia Đường đứng ở chỗ này hẳn là thấy được người đưa nàng về không phải là Chúc Hạo, “Mới vừa rồi, không phải là Chúc Hạo đưa ta về”
“Ừm” Gia Đường chỉ ôm nàng, không có chút nào thể hiện vẻ không vui
Bạc hà có chút nghi hoặc nhìn hắn, “Ngươi tại sao không hỏi ta là ai?”
“Ta thấy được !”
“Thật ra thì ta vốn là đi ra ngoài với Chúc Hạo, kết quả là gặp phải hắn … Cho nên … Hắn nói muốn đưa ta về …” Bạc hà có chút chột dạ, đúng rồi, lúc mới bắt đầu hắn nói rõ ràng là muốn tới tìm Gia Đường ôn chuyện, nhưng đoạn đường này nói chuyện nhưng cùng Gia Đường không có quan hệ…
Gia Đường để đầu nàng tựa vào vai hắn, “Nha đầu ngốc, ta biết các ngươi chẳng qua là ngẫu nhiên gặp phải, nhà hắn cùng chúng ta nhà coi như là thế giao , huống chi đã biết ngươi, đưa ngươi về chẳng qua là chuyện rất bình thường , không nên quá khẩn trương. Lão công ngươi cũng không phải là loại người thị phi cũng không phân được …” Nói xong, hắn luồn tay vào những sợi tóc mềm mại của nàng, “Nữu nhi ngốc”
“Cám ơn!”
“Ân?” Gia Đường nhíu mày, ánh đèn chiếu sáng hiện rõ không thiếu chút gì, Bạc Hà nghịch ngợm le lưỡi, “Ta đã quên”
Nàng biết Gia Đường yêu mình, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ tin tưởng đến cái trình độ này… Nàng cảm thấy mình đã ghen tuông chỉ vì chuyện chưa từng có giữa Gia Đường thật là hèn mọn …
Thật ra thì trong lòng của Gia Đường cũng không thư thái như vậy, vốn là nàng đi tìm Chúc Hạo đã chứng minh nàng bị uỷ khuất. Nhưng hắn cũng yên tâm với Chúc Hạo, vốn là huynh đệ nhiều năm,hắn biết rõ ý nghĩ của hắn, nhưng hơn tin tưởng cách làm người của hắn, dĩ nhiên càng tin tưởng Bạc Hà sẽ không phản bội hắn, điểm này Gia Đường vốn rất tự tin … Nhưng hôm nay đối với Lê Mặc Thân lại khác, bây giờ đã rất rõ ràng sự khác biệt, Lê Mặc Thân đã trở về tiếp quản xí nghiệp của hắn, mặc dù gia tộc của hăn tương đương thế lực với Lê Mặc Thân nhưng … Kể từ năm 11 tuổi, hắn đã tự nhủ sẽ không dựa vào gia tộc của mình, tự thân vận động tạo nên sự nghiệp. Tất cả hôm nay đều là do hai bàn tay trắng làm nên, không nhờ gia đình một chút nào. Ngay cả mẫu thân muốn tài trợ cũng bị hắn không do dự cự tuyệt, nguyên nhân chính hắn rất rõ ràng, chẳng qua là chẳng bao giờ cùng bất luận kẻ nào nhắc tới quá, hắn luôn luôn điệu thấp, thậm chí trừ Lê Mặc Thân ra, hầu như không có ai biết được thân thế của hắn …
Hai người ôm nhau đi vào phòng ngủ, Gia Đường không chút khách khí đẩy Bạc Hà nằm xuống giường, môi dao động lên cổ nàng, “Nói cho ngươi một tin tức tốt”
“Cái gì tin tức tốt?”
Nhẹ hôn lên đôi môi mềm mại của nàng, Gia Đường chậm rãi phun ra mấy chữ, “Ta đem Đái Tình khái trừ rồi”
Bạc hà sửng sốt một chút, “Ngươi… Thật làm như vậy … Nhưng là… Nhưng là đài truyền hình làm sao bây giờ? Các ngươi không phải là có hợp đồng sao? Bội ước vẫn thế nào coi là?” Này đối với nàng mà nói có lẽ là tin tức tốt nhưng lại là bất hạnh của đài truyền hình
“LÃo công ngươi bồi thường rất tốt, về phần đài truyền hình ngươi không cần lo lắng” Hắn đã định liệu trước, bạc hà cũng là không hỏi nữa, Gia Đường vì nàng làm nhiều như vậy, lý nên phần thưởng hắn hạ xuống, cho nên nàng đem miệng hướng Gia Đường trên mặt một thấu, xoạch một tiếng, để cho Gia Đường rất là hưởng thụ, vẻ mặt hạnh phúc đầy cả khuôn mặt …
Hắn lập tức chế trụ ót nàng, đặt lên môi, tham lam hưởng thụ hết ngọt ngào … Bạc Hà bất ngờ bị hăn hôn cố gắng đẩy ra, trong miệng không cẩn thân phát ra một thanh âm yêu kiều, kích thích Gia Đường, cách nhau bốn phần quần áo nhưng nàng vẫn cảm được cứng rắn của hắn …
Gia Đường dần dần đem môi chuyển qua vành tai của nàng, một tia điện giật cả người Bạc Hà, nàng nhanh chóng bị hạ gục nằm xuống, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm …
Từng hột nút trước ngực áo của Bạc Hà lần lượt bị giải khai, hắn nhanh chóng hôn lên nơi cao vút của nàng, để lại một dấu ấn màu hồng trên đó, Gia Đường lộ ra nụ cười thoả mãn, Bạc Hà cũng không khác gì hắn …
“Vĩnh viễn cũng đừng rời đi ta, có được hay không ?” Gia Đường dừng động tác lại, nhìn chăm chú vào nữ nhân đang xấu hổ phía dưới, giờ khắc này Bạc Hà là đẹp nhất, đẹp đến khiến hắn muốn thời gian ngừng trôi, muốn nhìn nàng nhu tình như thế mãi …
Bạc Hà gật đầu, cho dù Gia Đường không nói, nàng cũng sẽ không rời đi hắn …
“Cho dù ta không có gì hết, ngươi cũng nguyện ý cùng ta ở một chỗ sao ?”
“Chỉ cần cùng ngươi một chỗ, những cái khác đều là thứ yếu, thứ ta muôn chính là con người của ngươi”
Gia Đường lần nữa hôn lên môi của nàng, cảm giác chính mình hỏi như thế thật thừa thãi, cho tới bây giờ hắn cũng biết bạc hà đối với hắn toàn tâm toàn ý, nhưng là luôn luôn muốn cho bạc hà khôi phục tự tin hắn, giờ phút này thế nhưng trở nên như vậy không tự tin, sự thật tựa như cùng bọn họ mở ra một cười giỡn giống nhau, rõ ràng trong kế hoạch không phải là như vậy, nhưng kết quả nhưng thường thường cũng là dương phụng âm vi…
Hắn nhận chân hôn phía dưới đã có chút ít tình mê nữ nhân, đem đầy đủ mọi thứ tình cảm cùng cảm tạ cũng hóa thành hành động để diễn tả, bên trong phòng không khí không ngừng bành trướng, hắn ôn nhu và cuồng dã tiến hành , trên chiếc giường lớn không ngừng chập chờn, bạc hà lần lượt bị đưa đến tầng mây này đến tầng mây khac, cho đên khi hai người không còn sức lực nữa, ôm nhau cùng nằm … Đêm nay quả thật … Rất đẹp
“Gia Đường…”
“Ân?” Mỗi lần Gia Đường nói chuyện đều vuốt mũi nàng, giống hệt như đang nói chuyện cùng một tiểu nha đầu chưa hiểu biết vậy
“Ngươi nói… Chúng ta có vẫn như vậy hạnh phúc sao?” Mặc dù cố gắng đổi chính tự mình có chút tự ti vấn đề, nhưng nàng ở hạnh phúc sau khi vẫn sẽ cảm thấy không thành thật, tựa như đang ở trong mộng vậy. Nàng sợ khi tỉnh mộng sẽ trơ về khoảng thời gian như bôn năm trước — một sơ túc giá cô đơn, cùng những người bạn bình thường, Bất quá nàng chợt nhớ tới mình đeo bốn năm bọn nhỏ, bọn họ là chân chính khả ái thuần phác, không biết hiện tại ở trôi qua cũng thế nào, hắn mới của họ lão sư có thể hay không cũng giống như mình thương hắn cửa…
Nghĩ tới những điều này, Bạc Hà đem cả nụ cười rạng rỡ vào giấc ngủ say ….
“Ta biết rồi, sau này sẽ không sao ” Nàng có chút làm nũng quơ thân thể. Bỗng nhiên nghĩ tới Gia Đường đứng ở chỗ này hẳn là thấy được người đưa nàng về không phải là Chúc Hạo, “Mới vừa rồi, không phải là Chúc Hạo đưa ta về”
“Ừm” Gia Đường chỉ ôm nàng, không có chút nào thể hiện vẻ không vui
Bạc hà có chút nghi hoặc nhìn hắn, “Ngươi tại sao không hỏi ta là ai?”
“Ta thấy được !”
“Thật ra thì ta vốn là đi ra ngoài với Chúc Hạo, kết quả là gặp phải hắn … Cho nên … Hắn nói muốn đưa ta về …” Bạc hà có chút chột dạ, đúng rồi, lúc mới bắt đầu hắn nói rõ ràng là muốn tới tìm Gia Đường ôn chuyện, nhưng đoạn đường này nói chuyện nhưng cùng Gia Đường không có quan hệ…
Gia Đường để đầu nàng tựa vào vai hắn, “Nha đầu ngốc, ta biết các ngươi chẳng qua là ngẫu nhiên gặp phải, nhà hắn cùng chúng ta nhà coi như là thế giao , huống chi đã biết ngươi, đưa ngươi về chẳng qua là chuyện rất bình thường , không nên quá khẩn trương. Lão công ngươi cũng không phải là loại người thị phi cũng không phân được …” Nói xong, hắn luồn tay vào những sợi tóc mềm mại của nàng, “Nữu nhi ngốc”
“Cám ơn!”
“Ân?” Gia Đường nhíu mày, ánh đèn chiếu sáng hiện rõ không thiếu chút gì, Bạc Hà nghịch ngợm le lưỡi, “Ta đã quên”
Nàng biết Gia Đường yêu mình, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ tin tưởng đến cái trình độ này… Nàng cảm thấy mình đã ghen tuông chỉ vì chuyện chưa từng có giữa Gia Đường thật là hèn mọn …
Thật ra thì trong lòng của Gia Đường cũng không thư thái như vậy, vốn là nàng đi tìm Chúc Hạo đã chứng minh nàng bị uỷ khuất. Nhưng hắn cũng yên tâm với Chúc Hạo, vốn là huynh đệ nhiều năm,hắn biết rõ ý nghĩ của hắn, nhưng hơn tin tưởng cách làm người của hắn, dĩ nhiên càng tin tưởng Bạc Hà sẽ không phản bội hắn, điểm này Gia Đường vốn rất tự tin … Nhưng hôm nay đối với Lê Mặc Thân lại khác, bây giờ đã rất rõ ràng sự khác biệt, Lê Mặc Thân đã trở về tiếp quản xí nghiệp của hắn, mặc dù gia tộc của hăn tương đương thế lực với Lê Mặc Thân nhưng … Kể từ năm tuổi, hắn đã tự nhủ sẽ không dựa vào gia tộc của mình, tự thân vận động tạo nên sự nghiệp. Tất cả hôm nay đều là do hai bàn tay trắng làm nên, không nhờ gia đình một chút nào. Ngay cả mẫu thân muốn tài trợ cũng bị hắn không do dự cự tuyệt, nguyên nhân chính hắn rất rõ ràng, chẳng qua là chẳng bao giờ cùng bất luận kẻ nào nhắc tới quá, hắn luôn luôn điệu thấp, thậm chí trừ Lê Mặc Thân ra, hầu như không có ai biết được thân thế của hắn …
Hai người ôm nhau đi vào phòng ngủ, Gia Đường không chút khách khí đẩy Bạc Hà nằm xuống giường, môi dao động lên cổ nàng, “Nói cho ngươi một tin tức tốt”
“Cái gì tin tức tốt?”
Nhẹ hôn lên đôi môi mềm mại của nàng, Gia Đường chậm rãi phun ra mấy chữ, “Ta đem Đái Tình khái trừ rồi”
Bạc hà sửng sốt một chút, “Ngươi… Thật làm như vậy … Nhưng là… Nhưng là đài truyền hình làm sao bây giờ? Các ngươi không phải là có hợp đồng sao? Bội ước vẫn thế nào coi là?” Này đối với nàng mà nói có lẽ là tin tức tốt nhưng lại là bất hạnh của đài truyền hình
“LÃo công ngươi bồi thường rất tốt, về phần đài truyền hình ngươi không cần lo lắng” Hắn đã định liệu trước, bạc hà cũng là không hỏi nữa, Gia Đường vì nàng làm nhiều như vậy, lý nên phần thưởng hắn hạ xuống, cho nên nàng đem miệng hướng Gia Đường trên mặt một thấu, xoạch một tiếng, để cho Gia Đường rất là hưởng thụ, vẻ mặt hạnh phúc đầy cả khuôn mặt …
Hắn lập tức chế trụ ót nàng, đặt lên môi, tham lam hưởng thụ hết ngọt ngào … Bạc Hà bất ngờ bị hăn hôn cố gắng đẩy ra, trong miệng không cẩn thân phát ra một thanh âm yêu kiều, kích thích Gia Đường, cách nhau bốn phần quần áo nhưng nàng vẫn cảm được cứng rắn của hắn …
Gia Đường dần dần đem môi chuyển qua vành tai của nàng, một tia điện giật cả người Bạc Hà, nàng nhanh chóng bị hạ gục nằm xuống, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm …
Từng hột nút trước ngực áo của Bạc Hà lần lượt bị giải khai, hắn nhanh chóng hôn lên nơi cao vút của nàng, để lại một dấu ấn màu hồng trên đó, Gia Đường lộ ra nụ cười thoả mãn, Bạc Hà cũng không khác gì hắn …
“Vĩnh viễn cũng đừng rời đi ta, có được hay không ?” Gia Đường dừng động tác lại, nhìn chăm chú vào nữ nhân đang xấu hổ phía dưới, giờ khắc này Bạc Hà là đẹp nhất, đẹp đến khiến hắn muốn thời gian ngừng trôi, muốn nhìn nàng nhu tình như thế mãi …
Bạc Hà gật đầu, cho dù Gia Đường không nói, nàng cũng sẽ không rời đi hắn …
“Cho dù ta không có gì hết, ngươi cũng nguyện ý cùng ta ở một chỗ sao ?”
“Chỉ cần cùng ngươi một chỗ, những cái khác đều là thứ yếu, thứ ta muôn chính là con người của ngươi”
Gia Đường lần nữa hôn lên môi của nàng, cảm giác chính mình hỏi như thế thật thừa thãi, cho tới bây giờ hắn cũng biết bạc hà đối với hắn toàn tâm toàn ý, nhưng là luôn luôn muốn cho bạc hà khôi phục tự tin hắn, giờ phút này thế nhưng trở nên như vậy không tự tin, sự thật tựa như cùng bọn họ mở ra một cười giỡn giống nhau, rõ ràng trong kế hoạch không phải là như vậy, nhưng kết quả nhưng thường thường cũng là dương phụng âm vi…
Hắn nhận chân hôn phía dưới đã có chút ít tình mê nữ nhân, đem đầy đủ mọi thứ tình cảm cùng cảm tạ cũng hóa thành hành động để diễn tả, bên trong phòng không khí không ngừng bành trướng, hắn ôn nhu và cuồng dã tiến hành , trên chiếc giường lớn không ngừng chập chờn, bạc hà lần lượt bị đưa đến tầng mây này đến tầng mây khac, cho đên khi hai người không còn sức lực nữa, ôm nhau cùng nằm … Đêm nay quả thật … Rất đẹp
“Gia Đường…”
“Ân?” Mỗi lần Gia Đường nói chuyện đều vuốt mũi nàng, giống hệt như đang nói chuyện cùng một tiểu nha đầu chưa hiểu biết vậy
“Ngươi nói… Chúng ta có vẫn như vậy hạnh phúc sao?” Mặc dù cố gắng đổi chính tự mình có chút tự ti vấn đề, nhưng nàng ở hạnh phúc sau khi vẫn sẽ cảm thấy không thành thật, tựa như đang ở trong mộng vậy. Nàng sợ khi tỉnh mộng sẽ trơ về khoảng thời gian như bôn năm trước — một sơ túc giá cô đơn, cùng những người bạn bình thường, Bất quá nàng chợt nhớ tới mình đeo bốn năm bọn nhỏ, bọn họ là chân chính khả ái thuần phác, không biết hiện tại ở trôi qua cũng thế nào, hắn mới của họ lão sư có thể hay không cũng giống như mình thương hắn cửa…
Nghĩ tới những điều này, Bạc Hà đem cả nụ cười rạng rỡ vào giấc ngủ say ….
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
“Ta biết rồi, sau này sẽ không sao ” Nàng có chút làm nũng quơ thân thể. Bỗng nhiên nghĩ tới Gia Đường đứng ở chỗ này hẳn là thấy được người đưa nàng về không phải là Chúc Hạo, “Mới vừa rồi, không phải là Chúc Hạo đưa ta về”
“Ừm” Gia Đường chỉ ôm nàng, không có chút nào thể hiện vẻ không vui
Bạc hà có chút nghi hoặc nhìn hắn, “Ngươi tại sao không hỏi ta là ai?”
“Ta thấy được !”
“Thật ra thì ta vốn là đi ra ngoài với Chúc Hạo, kết quả là gặp phải hắn … Cho nên … Hắn nói muốn đưa ta về …” Bạc hà có chút chột dạ, đúng rồi, lúc mới bắt đầu hắn nói rõ ràng là muốn tới tìm Gia Đường ôn chuyện, nhưng đoạn đường này nói chuyện nhưng cùng Gia Đường không có quan hệ…
Gia Đường để đầu nàng tựa vào vai hắn, “Nha đầu ngốc, ta biết các ngươi chẳng qua là ngẫu nhiên gặp phải, nhà hắn cùng chúng ta nhà coi như là thế giao , huống chi đã biết ngươi, đưa ngươi về chẳng qua là chuyện rất bình thường , không nên quá khẩn trương. Lão công ngươi cũng không phải là loại người thị phi cũng không phân được …” Nói xong, hắn luồn tay vào những sợi tóc mềm mại của nàng, “Nữu nhi ngốc”
“Cám ơn!”
“Ân?” Gia Đường nhíu mày, ánh đèn chiếu sáng hiện rõ không thiếu chút gì, Bạc Hà nghịch ngợm le lưỡi, “Ta đã quên”
Nàng biết Gia Đường yêu mình, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ tin tưởng đến cái trình độ này… Nàng cảm thấy mình đã ghen tuông chỉ vì chuyện chưa từng có giữa Gia Đường thật là hèn mọn …
Thật ra thì trong lòng của Gia Đường cũng không thư thái như vậy, vốn là nàng đi tìm Chúc Hạo đã chứng minh nàng bị uỷ khuất. Nhưng hắn cũng yên tâm với Chúc Hạo, vốn là huynh đệ nhiều năm,hắn biết rõ ý nghĩ của hắn, nhưng hơn tin tưởng cách làm người của hắn, dĩ nhiên càng tin tưởng Bạc Hà sẽ không phản bội hắn, điểm này Gia Đường vốn rất tự tin … Nhưng hôm nay đối với Lê Mặc Thân lại khác, bây giờ đã rất rõ ràng sự khác biệt, Lê Mặc Thân đã trở về tiếp quản xí nghiệp của hắn, mặc dù gia tộc của hăn tương đương thế lực với Lê Mặc Thân nhưng … Kể từ năm 11 tuổi, hắn đã tự nhủ sẽ không dựa vào gia tộc của mình, tự thân vận động tạo nên sự nghiệp. Tất cả hôm nay đều là do hai bàn tay trắng làm nên, không nhờ gia đình một chút nào. Ngay cả mẫu thân muốn tài trợ cũng bị hắn không do dự cự tuyệt, nguyên nhân chính hắn rất rõ ràng, chẳng qua là chẳng bao giờ cùng bất luận kẻ nào nhắc tới quá, hắn luôn luôn điệu thấp, thậm chí trừ Lê Mặc Thân ra, hầu như không có ai biết được thân thế của hắn …
Hai người ôm nhau đi vào phòng ngủ, Gia Đường không chút khách khí đẩy Bạc Hà nằm xuống giường, môi dao động lên cổ nàng, “Nói cho ngươi một tin tức tốt”
“Cái gì tin tức tốt?”
Nhẹ hôn lên đôi môi mềm mại của nàng, Gia Đường chậm rãi phun ra mấy chữ, “Ta đem Đái Tình khái trừ rồi”
Bạc hà sửng sốt một chút, “Ngươi… Thật làm như vậy … Nhưng là… Nhưng là đài truyền hình làm sao bây giờ? Các ngươi không phải là có hợp đồng sao? Bội ước vẫn thế nào coi là?” Này đối với nàng mà nói có lẽ là tin tức tốt nhưng lại là bất hạnh của đài truyền hình
“LÃo công ngươi bồi thường rất tốt, về phần đài truyền hình ngươi không cần lo lắng” Hắn đã định liệu trước, bạc hà cũng là không hỏi nữa, Gia Đường vì nàng làm nhiều như vậy, lý nên phần thưởng hắn hạ xuống, cho nên nàng đem miệng hướng Gia Đường trên mặt một thấu, xoạch một tiếng, để cho Gia Đường rất là hưởng thụ, vẻ mặt hạnh phúc đầy cả khuôn mặt …
Hắn lập tức chế trụ ót nàng, đặt lên môi, tham lam hưởng thụ hết ngọt ngào … Bạc Hà bất ngờ bị hăn hôn cố gắng đẩy ra, trong miệng không cẩn thân phát ra một thanh âm yêu kiều, kích thích Gia Đường, cách nhau bốn phần quần áo nhưng nàng vẫn cảm được cứng rắn của hắn …
Gia Đường dần dần đem môi chuyển qua vành tai của nàng, một tia điện giật cả người Bạc Hà, nàng nhanh chóng bị hạ gục nằm xuống, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm …
Từng hột nút trước ngực áo của Bạc Hà lần lượt bị giải khai, hắn nhanh chóng hôn lên nơi cao vút của nàng, để lại một dấu ấn màu hồng trên đó, Gia Đường lộ ra nụ cười thoả mãn, Bạc Hà cũng không khác gì hắn …
“Vĩnh viễn cũng đừng rời đi ta, có được hay không ?” Gia Đường dừng động tác lại, nhìn chăm chú vào nữ nhân đang xấu hổ phía dưới, giờ khắc này Bạc Hà là đẹp nhất, đẹp đến khiến hắn muốn thời gian ngừng trôi, muốn nhìn nàng nhu tình như thế mãi …
Bạc Hà gật đầu, cho dù Gia Đường không nói, nàng cũng sẽ không rời đi hắn …
“Cho dù ta không có gì hết, ngươi cũng nguyện ý cùng ta ở một chỗ sao ?”
“Chỉ cần cùng ngươi một chỗ, những cái khác đều là thứ yếu, thứ ta muôn chính là con người của ngươi”
Gia Đường lần nữa hôn lên môi của nàng, cảm giác chính mình hỏi như thế thật thừa thãi, cho tới bây giờ hắn cũng biết bạc hà đối với hắn toàn tâm toàn ý, nhưng là luôn luôn muốn cho bạc hà khôi phục tự tin hắn, giờ phút này thế nhưng trở nên như vậy không tự tin, sự thật tựa như cùng bọn họ mở ra một cười giỡn giống nhau, rõ ràng trong kế hoạch không phải là như vậy, nhưng kết quả nhưng thường thường cũng là dương phụng âm vi…
Hắn nhận chân hôn phía dưới đã có chút ít tình mê nữ nhân, đem đầy đủ mọi thứ tình cảm cùng cảm tạ cũng hóa thành hành động để diễn tả, bên trong phòng không khí không ngừng bành trướng, hắn ôn nhu và cuồng dã tiến hành , trên chiếc giường lớn không ngừng chập chờn, bạc hà lần lượt bị đưa đến tầng mây này đến tầng mây khac, cho đên khi hai người không còn sức lực nữa, ôm nhau cùng nằm … Đêm nay quả thật … Rất đẹp
“Gia Đường…”
“Ân?” Mỗi lần Gia Đường nói chuyện đều vuốt mũi nàng, giống hệt như đang nói chuyện cùng một tiểu nha đầu chưa hiểu biết vậy
“Ngươi nói… Chúng ta có vẫn như vậy hạnh phúc sao?” Mặc dù cố gắng đổi chính tự mình có chút tự ti vấn đề, nhưng nàng ở hạnh phúc sau khi vẫn sẽ cảm thấy không thành thật, tựa như đang ở trong mộng vậy. Nàng sợ khi tỉnh mộng sẽ trơ về khoảng thời gian như bôn năm trước — một sơ túc giá cô đơn, cùng những người bạn bình thường, Bất quá nàng chợt nhớ tới mình đeo bốn năm bọn nhỏ, bọn họ là chân chính khả ái thuần phác, không biết hiện tại ở trôi qua cũng thế nào, hắn mới của họ lão sư có thể hay không cũng giống như mình thương hắn cửa…
Nghĩ tới những điều này, Bạc Hà đem cả nụ cười rạng rỡ vào giấc ngủ say ….