Chập 3:
Quang Long không hiểu tại sao anh lại lái xe đến đây, lại vô tình chứng kiến cảnh người con gái ấy đang thân mật cùng một người đàn ông mà người đàn ông đó lại là Teren Tinh Quân.
Hơn hai năm trước Tinh Quân đã bại dưới tay anh, người con gái Tinh Quân yêu Dương Lưu Linh; cô trong buổi tiệc sinh nhật của anh đã gặp mặt Tinh Quân vậy mà cô lại giới thiệu với Tinh Quân, anh là bạn trai của cô.
Do thấy thái độ khác lạ của hai người nên sau buổi tiệc anh đã hỏi em trai mình - Quang Thắng (bạn của Tinh Quân), anh mới biết cô đang là bạn gái của Tinh Quân; cảm giác lúc đó của anh vẫn bình thường bởi anh có tất cả, con gái lại tự nguyện vì anh rất nhiều, anh không nghĩ sẽ đặt tình cảm vào người con gái nào?
Sau buổi tiệc sinh nhật, Lưu Linh lại bay sang Mỹ du học, anh mới biết được rằng người cô yêu là Tinh Quân nhưng tại sao cô lại chọn anh; thì ra là lúc đó cô không biết Tinh Quân là ai, đứng giữa tình yêu và tiền bạc không người con gái nào mà ngu xuẩn đi chọn tình yêu cả.
"Chẳng phải Lưu Linh trở về rồi sao?".
Anh cũng không hiểu vì sao lại muốn đến đây để gặp cô gái ấy, có lẽ ở bên cô anh thấy được sự chân thật của một cô gái.
Lúc gặp cô trên đường thật đáng thương, lúc anh dọa bắt cóc cô cô sợ đến bối rối; lúc nhìn cô thở phào nhẹ nhởm khi biết anh vốn muốn đưa cô đi ăn cơm, lúc nhìn cô ngượng ngùng khi anh dìu cô vào nhà hàng. Tuy cô không đẹp bằng những cô gái anh đã gặp nhưng những cử chỉ hành động của cô rất đáng yêu.
Hơn tuần qua anh gọi rủ cô đi chơi cô đều từ chối, không phải tất cả những cô gái gặp anh đều quay quanh anh sao? hay vì cô không biết anh là ai.
Nhìn đồng hồ chưa đầy 9 giờ, anh lấy điện thoại ra gọi cho cô:
- Alô.
- Em chưa ngủ à, đang làm gì vậy?
- Ai đấy?
- Em quên anh rồi sao, nhanh thật.
- A... xin lỗi anh, giờ em mới nhìn tên.
- Tên anh khó nhớ vậy sao? Anh đang ở đầu hẻm nhà em, em ra đi.
- Nhưng giờ khuya rồi không tiện lắm để hôm khác đi.
- Chỉ là uống cốc nước thôi, anh cũng có chuyện muốn nói với em.
- Thôi được! cạnh con hẻm có quán cafe Lữ Khách, anh vào đó đợi em tí.
Quán Lữ Khách tuy không sang trọng nhưng lịch sự trang nhã, không gian thoáng rất phù hợp để bàn chuyện công việc.
Cô bước vào quán nhìn khắp lượt cũng dừng mắt tại người đàn ông mặc quần jean với áo sơ mi xanh lịch lãm, cô đến gần ngồi xuống phía đối diện anh.
- Em uống gì?
Cô nhìn anh rồi quay qua nói với người phục vụ đang đứng đó:
- Cô cho tôi một ly nước cam không đường không đá.
- Cách uống của em thật đặc biệt "anh nhìn cô mỉm cười".
- Em nghĩ những gì thuộc về tự nhiên sẽ tốt hơn là nhân tạo.
- Nhưng cuộc sống con người toàn dùng đồ nhân tạo như tình yêu cũng vậy có tiền là có thể mua được.
- Vậy thì đó không còn gọi là tình yêu nữa rồi... anh nói có chuyện muốn nói là chuyện gì.
- Em cứ thoải mái đi không cần phải gấp gáp.
- Anh Long, em rất biết ơn anh đã giúp em trong tai nạn lần trước nhưng giờ đã khuya rồi em không thể ở lâu được.
- Vậy được, anh thích em, chúng ta có thể... "anh chưa kịp nói hết câu cô đã cắt ngang".
- Xin lỗi anh, em đã có người yêu rồi.
- Thật sao... sao anh chưa nghe em nói qua.
- Bởi em và anh ấy mới nhận thức được mà dù chưa có người yêu em cũng sẽ từ chối anh.
- Tại sao? Em có biết anh là chủ nhân của Tập Đoàn đá qúy Plus, có bao nhiêu cô gái mơ ước không? Lấy anh vừa có tiền vừa có địa vị mà nhìn anh cũng đâu đến nỗi tệ.
- Anh sai rồi, cái họ cần là tiền và địa vị của anh còn cái em cần là tình yêu; tuy bạn trai em không giàu có như anh, không có địa vị như anh nhưng em yêu anh ấy. Em biết tiền là thứ thiết yếu cho cuộc sống này nhưng tiền có thể kiếm còn tình yêu thì không dễ.
- Em có biết bạn trai em làm gì không? "bởi vì anh biết tập đoàn Teren ngang ngửa với tập đoàn anh trên thương trường thế giới".
- Em... em chưa có hỏi anh ấy, nếu như em hỏi: anh ấy có cho rằng là em đang điều tra về tiền lương anh ấy không?
- Em có biết em đáng yêu lắm không... haha...
"Có lẽ tôi sẽ nhớ em, nhớ em người con gái đầu tiên từ chối tôi hay là người con gái đầu tiên nói với tôi không cần tiền và địa vị mà chỉ cần tình yêu... Và có lẽ cũng có chút tiếc nuối vì là người đến sau nhưng có một câu tôi muốn nói với em đó là: chúc em hạnh phúc".
Liệu có một ngày anh cũng may mắm gặp được người con gái như cô không, yêu anh không phải vì tiền hay địa vị của anh mà là con người anh.(nếu các bạn muốn biết Quang Long có gặp được người con gái như Hoàng Ly Ly không hãy tiếp tục theo dõi vào câu chuyện mình sẽ gửi lần sau nhé: "Tìm một hạnh phúc")
Quang Long không hiểu tại sao anh lại lái xe đến đây, lại vô tình chứng kiến cảnh người con gái ấy đang thân mật cùng một người đàn ông mà người đàn ông đó lại là Teren Tinh Quân.
Hơn hai năm trước Tinh Quân đã bại dưới tay anh, người con gái Tinh Quân yêu Dương Lưu Linh; cô trong buổi tiệc sinh nhật của anh đã gặp mặt Tinh Quân vậy mà cô lại giới thiệu với Tinh Quân, anh là bạn trai của cô.
Do thấy thái độ khác lạ của hai người nên sau buổi tiệc anh đã hỏi em trai mình - Quang Thắng (bạn của Tinh Quân), anh mới biết cô đang là bạn gái của Tinh Quân; cảm giác lúc đó của anh vẫn bình thường bởi anh có tất cả, con gái lại tự nguyện vì anh rất nhiều, anh không nghĩ sẽ đặt tình cảm vào người con gái nào?
Sau buổi tiệc sinh nhật, Lưu Linh lại bay sang Mỹ du học, anh mới biết được rằng người cô yêu là Tinh Quân nhưng tại sao cô lại chọn anh; thì ra là lúc đó cô không biết Tinh Quân là ai, đứng giữa tình yêu và tiền bạc không người con gái nào mà ngu xuẩn đi chọn tình yêu cả.
"Chẳng phải Lưu Linh trở về rồi sao?".
Anh cũng không hiểu vì sao lại muốn đến đây để gặp cô gái ấy, có lẽ ở bên cô anh thấy được sự chân thật của một cô gái.
Lúc gặp cô trên đường thật đáng thương, lúc anh dọa bắt cóc cô cô sợ đến bối rối; lúc nhìn cô thở phào nhẹ nhởm khi biết anh vốn muốn đưa cô đi ăn cơm, lúc nhìn cô ngượng ngùng khi anh dìu cô vào nhà hàng. Tuy cô không đẹp bằng những cô gái anh đã gặp nhưng những cử chỉ hành động của cô rất đáng yêu.
Hơn tuần qua anh gọi rủ cô đi chơi cô đều từ chối, không phải tất cả những cô gái gặp anh đều quay quanh anh sao? hay vì cô không biết anh là ai.
Nhìn đồng hồ chưa đầy 9 giờ, anh lấy điện thoại ra gọi cho cô:
- Alô.
- Em chưa ngủ à, đang làm gì vậy?
- Ai đấy?
- Em quên anh rồi sao, nhanh thật.
- A... xin lỗi anh, giờ em mới nhìn tên.
- Tên anh khó nhớ vậy sao? Anh đang ở đầu hẻm nhà em, em ra đi.
- Nhưng giờ khuya rồi không tiện lắm để hôm khác đi.
- Chỉ là uống cốc nước thôi, anh cũng có chuyện muốn nói với em.
- Thôi được! cạnh con hẻm có quán cafe Lữ Khách, anh vào đó đợi em tí.
Quán Lữ Khách tuy không sang trọng nhưng lịch sự trang nhã, không gian thoáng rất phù hợp để bàn chuyện công việc.
Cô bước vào quán nhìn khắp lượt cũng dừng mắt tại người đàn ông mặc quần jean với áo sơ mi xanh lịch lãm, cô đến gần ngồi xuống phía đối diện anh.
- Em uống gì?
Cô nhìn anh rồi quay qua nói với người phục vụ đang đứng đó:
- Cô cho tôi một ly nước cam không đường không đá.
- Cách uống của em thật đặc biệt "anh nhìn cô mỉm cười".
- Em nghĩ những gì thuộc về tự nhiên sẽ tốt hơn là nhân tạo.
- Nhưng cuộc sống con người toàn dùng đồ nhân tạo như tình yêu cũng vậy có tiền là có thể mua được.
- Vậy thì đó không còn gọi là tình yêu nữa rồi... anh nói có chuyện muốn nói là chuyện gì.
- Em cứ thoải mái đi không cần phải gấp gáp.
- Anh Long, em rất biết ơn anh đã giúp em trong tai nạn lần trước nhưng giờ đã khuya rồi em không thể ở lâu được.
- Vậy được, anh thích em, chúng ta có thể... "anh chưa kịp nói hết câu cô đã cắt ngang".
- Xin lỗi anh, em đã có người yêu rồi.
- Thật sao... sao anh chưa nghe em nói qua.
- Bởi em và anh ấy mới nhận thức được mà dù chưa có người yêu em cũng sẽ từ chối anh.
- Tại sao? Em có biết anh là chủ nhân của Tập Đoàn đá qúy Plus, có bao nhiêu cô gái mơ ước không? Lấy anh vừa có tiền vừa có địa vị mà nhìn anh cũng đâu đến nỗi tệ.
- Anh sai rồi, cái họ cần là tiền và địa vị của anh còn cái em cần là tình yêu; tuy bạn trai em không giàu có như anh, không có địa vị như anh nhưng em yêu anh ấy. Em biết tiền là thứ thiết yếu cho cuộc sống này nhưng tiền có thể kiếm còn tình yêu thì không dễ.
- Em có biết bạn trai em làm gì không? "bởi vì anh biết tập đoàn Teren ngang ngửa với tập đoàn anh trên thương trường thế giới".
- Em... em chưa có hỏi anh ấy, nếu như em hỏi: anh ấy có cho rằng là em đang điều tra về tiền lương anh ấy không?
- Em có biết em đáng yêu lắm không... haha...
"Có lẽ tôi sẽ nhớ em, nhớ em người con gái đầu tiên từ chối tôi hay là người con gái đầu tiên nói với tôi không cần tiền và địa vị mà chỉ cần tình yêu... Và có lẽ cũng có chút tiếc nuối vì là người đến sau nhưng có một câu tôi muốn nói với em đó là: chúc em hạnh phúc".
Liệu có một ngày anh cũng may mắm gặp được người con gái như cô không, yêu anh không phải vì tiền hay địa vị của anh mà là con người anh.(nếu các bạn muốn biết Quang Long có gặp được người con gái như Hoàng Ly Ly không hãy tiếp tục theo dõi vào câu chuyện mình sẽ gửi lần sau nhé: "Tìm một hạnh phúc")