"Không cần phải sợ..." Rốt cuộc anh ta cũng bỏ qua đôi môi của tôi, cánh môi nóng bỏng, bắt đầu đi từ gương mặt của tôi đến những chỗ khác.
Vành tai, cổ, hôn đến trước ngực...
Những chỗ được môi anh ta lướt qua, giống như châm một ngòi lửa lên người tôi.
"Ừ..." Tôi đỏ mặt, cắn môi, nhưng vẫn không cẩn thận phát ra âm thanh làm người ta đỏ mặt.
Lục Minh Hiên ngẩng đầu nhìn tôi, dục vọng nhuộm đầy trong mắt, nụ cười giống như mang theo chút cưng chiều.
"Không chịu nổi thì cứ kêu lên, anh sẽ rất thoải mái."
Tôi quay đầu đi, không thèm nhìn mặt anh ta.
Anh ta nằm đè lên eo tôi, tôi dán sát lên người anh ta, bộ phận cứng rắn nóng hổi nào đó chỉa vào phía dưới của tôi, mặt tôi đỏ lên, anh ta cười tà mị: "Có cảm nhận được không? Nó đang rất khát vọng em."
Lục Minh Hiên nhẹ nhàng động đậy mấy cái, sau đó cởi quần ra, dục vọng nóng bỏng được phóng thích, anh ta tách hai chân tôi ra, hôn lên môi tôi một cái, sau đó từ từ, từng chút từng chút chen vào...
Có hơi đau... Tôi nhíu mày, mặc dù không phải là lần đầu tiên, nhưng lần nào đi vào, tôi cũng sẽ mơ hồ cảm thấy hơi đau, chỉ có điều thích ứng một chút là tốt rồi.
Anh ta hôn tôi, động tác chậm rãi, con ngươi màu đen khẽ nheo lại, một tầng hơi nước phủ lên lộ ra dục vọng tà mị.
Dường như anh ta đã nhẫn nại rất lâu rồi, tinh lực thật dồi dào dư thừa, mỗi một lần va chạm giống như xé nát thân thể tôi, vào thật sâu bên trong, thô bạo khiến tôi đau kêu ra tiếng.
"Anh... Nhẹ một chút... Đừng mà... Ưm..."
Vào giờ phút này, anh ta có còn nghe thấy gì nữa đâu chứ? Càng kêu anh ta nhẹ một chút, ngược lại càng làm cho anh ta mãnh liệt muốn nhiều hơn, tôi cắn răng, không để mình phát ra âm thanh...
Anh ta liều mạng va chạm trong cơ thể tôi, khoái cảm quá mức mãnh liệt, làm cho tôi có một loại cảm giác sợ hãi, đầu óc dần trở nên mơ hồ, khoảng mấy phút sau, trước mắt tôi tối đen, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi.
Lúc tôi tỉnh dậy, anh ta đã dừng lại, kích tình đã trôi qua.
Anh ta nghiêng cơ thể, một tay chống lên đầu, con ngươi thâm thúy lóe ra một tia thỏa mãn.
"Em luôn làm cho anh phải điên cuồng, lâu rồi không được thưởng thức mùi vị tuyệt vời của em, thật là làm cho anh muốn ngừng mà ngừng không được."
Tôi không muốn nghe anh ta nói mấy lời này, dứt khoác nhắm mắt lại, giả bộ ngủ say.
Chóp mũi đột nhiên cảm thấy nhột nhột, tôi nhăn mũi, cọ cọ lên, nhưng chỉ một lát sau lại nhột nữa, giống như có cái gì đang cố ý gãi ngứa.
Vành tai, cổ, hôn đến trước ngực...
Những chỗ được môi anh ta lướt qua, giống như châm một ngòi lửa lên người tôi.
"Ừ..." Tôi đỏ mặt, cắn môi, nhưng vẫn không cẩn thận phát ra âm thanh làm người ta đỏ mặt.
Lục Minh Hiên ngẩng đầu nhìn tôi, dục vọng nhuộm đầy trong mắt, nụ cười giống như mang theo chút cưng chiều.
"Không chịu nổi thì cứ kêu lên, anh sẽ rất thoải mái."
Tôi quay đầu đi, không thèm nhìn mặt anh ta.
Anh ta nằm đè lên eo tôi, tôi dán sát lên người anh ta, bộ phận cứng rắn nóng hổi nào đó chỉa vào phía dưới của tôi, mặt tôi đỏ lên, anh ta cười tà mị: "Có cảm nhận được không? Nó đang rất khát vọng em."
Lục Minh Hiên nhẹ nhàng động đậy mấy cái, sau đó cởi quần ra, dục vọng nóng bỏng được phóng thích, anh ta tách hai chân tôi ra, hôn lên môi tôi một cái, sau đó từ từ, từng chút từng chút chen vào...
Có hơi đau... Tôi nhíu mày, mặc dù không phải là lần đầu tiên, nhưng lần nào đi vào, tôi cũng sẽ mơ hồ cảm thấy hơi đau, chỉ có điều thích ứng một chút là tốt rồi.
Anh ta hôn tôi, động tác chậm rãi, con ngươi màu đen khẽ nheo lại, một tầng hơi nước phủ lên lộ ra dục vọng tà mị.
Dường như anh ta đã nhẫn nại rất lâu rồi, tinh lực thật dồi dào dư thừa, mỗi một lần va chạm giống như xé nát thân thể tôi, vào thật sâu bên trong, thô bạo khiến tôi đau kêu ra tiếng.
"Anh... Nhẹ một chút... Đừng mà... Ưm..."
Vào giờ phút này, anh ta có còn nghe thấy gì nữa đâu chứ? Càng kêu anh ta nhẹ một chút, ngược lại càng làm cho anh ta mãnh liệt muốn nhiều hơn, tôi cắn răng, không để mình phát ra âm thanh...
Anh ta liều mạng va chạm trong cơ thể tôi, khoái cảm quá mức mãnh liệt, làm cho tôi có một loại cảm giác sợ hãi, đầu óc dần trở nên mơ hồ, khoảng mấy phút sau, trước mắt tôi tối đen, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi.
Lúc tôi tỉnh dậy, anh ta đã dừng lại, kích tình đã trôi qua.
Anh ta nghiêng cơ thể, một tay chống lên đầu, con ngươi thâm thúy lóe ra một tia thỏa mãn.
"Em luôn làm cho anh phải điên cuồng, lâu rồi không được thưởng thức mùi vị tuyệt vời của em, thật là làm cho anh muốn ngừng mà ngừng không được."
Tôi không muốn nghe anh ta nói mấy lời này, dứt khoác nhắm mắt lại, giả bộ ngủ say.
Chóp mũi đột nhiên cảm thấy nhột nhột, tôi nhăn mũi, cọ cọ lên, nhưng chỉ một lát sau lại nhột nữa, giống như có cái gì đang cố ý gãi ngứa.