"Anh cõng em!" Anh ta trực tiếp ngồi xổm trước mặt tôi, không cho tôi cự tuyệt.
Tôi do dự một chút, cuối cùng cũng nằm sấp lên lưng anh ta, mùi nước hoa nhàn nhạt bay vào mũi tôi, mùi hương rất quen thuộc, làm tôi nhớ lại lần trước, anh ta cũng cõng tôi giống như vầy, đi trên con đường mòn này.
Chỉ khác biệt ở chỗ, lần trước là ban ngày, còn lần này là ban đêm.
"Thật xin lỗi, lại làm phiền đến anh rồi." Mặc dù không quen nói mấy lời khách khí này với anh ta, nhưng vì lý do lễ phép nên mới nói!
"Đối với anh cần phải khách khí như vậy sao?" Anh ta trầm mặc một lát, đột nhiên nói: "Nếu như em nguyện ý, anh sẽ làm chân của em, cõng em cả đời."
Một khắc kia, trong lòng tôi chợt rung động thật mãnh liệt.
Tôi nghe lầm rồi sao? Anh ta mà cũng nói mấy lời như vậy?
Không thể nào, đây tuyệt đối không phải là Lục Minh Hiên nói, nhất định là tôi nghe lầm rồi.
Bầu trời đêm nay đầy sao, lóe lên tia sáng chói mắt, cả một vùng giống như được chiếu sáng, tôi có thể nhìn được rõ ràng mấy cục đá nhỏ dưới chân.
"Để tôi xuống đây đi, tôi có thể tự đi được."
Anh ta vẫn cõng tôi như cũ, giống như không nghe thấy tôi nói gì hết.
Thật không hổ là Lục Minh Hiên, cho dù làm chuyện gì cũng ngang ngược cố chấp, người như vậy, làm sao sẽ nói là muốn cõng tôi cả đời chứ, tôi thật đúng là đã nghe lầm, bị ảo giác rồi!
"Vết thương ở chân lần trước có còn đau không?"
"Sớm tốt rồi." Mặc dù không có đến bệnh viện, nhưng kể từ lần đó cũng không đau nữa, sau một thời gian là tốt thôi.
"Ừ, vậy thì tốt."
Kỳ quái, sao tôi lại cảm thấy, anh ta lại đột nhiên trở nên rất quan tâm đến tôi vậy chứ?
Đối với sự quan tâm đột ngột của anh ta, tôi không khỏi càm thấy kỳ diệu, thật không thể tin được, đúng là được cưng chiều mà sinh ra sợ hãi! Không nghĩ ra được từ ngữ nào để hình dung, tôi nghĩ, anh ta nhất định là đang có suy nghĩ nông nổi nhất thời thôi! Qua mấy ngày nữa chắc chắn sẽ lại đổi sắc mặt cho mà xem!
Càng làm cho tôi không thể ngờ tới là, mấy ngày sau, anh ta đối xử với tôi càng ngày càng tốt hơn, thậm chí làm tôi cảm thấy không chân thật, giống như đang nằm mơ vậy.
Không lẽ cuộc sống hôn nhân của tôi về sau, tình cảm vợ chồng sẽ ngày càng khắng khít hay sao?
Tôi phát hiện, kể từ lần hoan ái đó, giữa chúng tôi vô hình có một sự ăn ý. Anh ta không ngang ngược giống như trước nữa, sẽ làm đủ các bước phía trước, làm tôi rất thoải mái.
Tôi dần dần yêu cảm giác đó, cảm giác khi anh ta hôn tôi.
Tôi do dự một chút, cuối cùng cũng nằm sấp lên lưng anh ta, mùi nước hoa nhàn nhạt bay vào mũi tôi, mùi hương rất quen thuộc, làm tôi nhớ lại lần trước, anh ta cũng cõng tôi giống như vầy, đi trên con đường mòn này.
Chỉ khác biệt ở chỗ, lần trước là ban ngày, còn lần này là ban đêm.
"Thật xin lỗi, lại làm phiền đến anh rồi." Mặc dù không quen nói mấy lời khách khí này với anh ta, nhưng vì lý do lễ phép nên mới nói!
"Đối với anh cần phải khách khí như vậy sao?" Anh ta trầm mặc một lát, đột nhiên nói: "Nếu như em nguyện ý, anh sẽ làm chân của em, cõng em cả đời."
Một khắc kia, trong lòng tôi chợt rung động thật mãnh liệt.
Tôi nghe lầm rồi sao? Anh ta mà cũng nói mấy lời như vậy?
Không thể nào, đây tuyệt đối không phải là Lục Minh Hiên nói, nhất định là tôi nghe lầm rồi.
Bầu trời đêm nay đầy sao, lóe lên tia sáng chói mắt, cả một vùng giống như được chiếu sáng, tôi có thể nhìn được rõ ràng mấy cục đá nhỏ dưới chân.
"Để tôi xuống đây đi, tôi có thể tự đi được."
Anh ta vẫn cõng tôi như cũ, giống như không nghe thấy tôi nói gì hết.
Thật không hổ là Lục Minh Hiên, cho dù làm chuyện gì cũng ngang ngược cố chấp, người như vậy, làm sao sẽ nói là muốn cõng tôi cả đời chứ, tôi thật đúng là đã nghe lầm, bị ảo giác rồi!
"Vết thương ở chân lần trước có còn đau không?"
"Sớm tốt rồi." Mặc dù không có đến bệnh viện, nhưng kể từ lần đó cũng không đau nữa, sau một thời gian là tốt thôi.
"Ừ, vậy thì tốt."
Kỳ quái, sao tôi lại cảm thấy, anh ta lại đột nhiên trở nên rất quan tâm đến tôi vậy chứ?
Đối với sự quan tâm đột ngột của anh ta, tôi không khỏi càm thấy kỳ diệu, thật không thể tin được, đúng là được cưng chiều mà sinh ra sợ hãi! Không nghĩ ra được từ ngữ nào để hình dung, tôi nghĩ, anh ta nhất định là đang có suy nghĩ nông nổi nhất thời thôi! Qua mấy ngày nữa chắc chắn sẽ lại đổi sắc mặt cho mà xem!
Càng làm cho tôi không thể ngờ tới là, mấy ngày sau, anh ta đối xử với tôi càng ngày càng tốt hơn, thậm chí làm tôi cảm thấy không chân thật, giống như đang nằm mơ vậy.
Không lẽ cuộc sống hôn nhân của tôi về sau, tình cảm vợ chồng sẽ ngày càng khắng khít hay sao?
Tôi phát hiện, kể từ lần hoan ái đó, giữa chúng tôi vô hình có một sự ăn ý. Anh ta không ngang ngược giống như trước nữa, sẽ làm đủ các bước phía trước, làm tôi rất thoải mái.
Tôi dần dần yêu cảm giác đó, cảm giác khi anh ta hôn tôi.