Edit: Junie
"Chuyện đó không liên quan đến cậu, nếu cậu tới chỉ để hỏi vấn đề này, xin lỗi, tớ không có thời gian, đi trước vậy." Cô xoay người rời đi
Nhược Hi quát to tên cô "Mạc Oánh!"
Cô vừa nhấc một chân liền dừng lại.
"Còn chuyện gì nữa?" Mạc Oánh đưa lưng về phía cô ta hỏi.
"Lần này là cậu thắng! Tớ đem toàn bộ sự thật nói cho cậu biết!" Nhược Hi dứt lời khiến cô lặng thinh trong giây lát.
Mạc Oánh hơi cứng người, Nhược Hi nắm bắt tình thế tiếp tục hỏi:
"Cậu muốn biết chân tướng ngày đó chứ?"
Cuối cùng cô cũng từ từ quay người lại với ánh mắt nghi ngờ: "Ý cậu là gì?"
Lòng dạ ngày một rối bời, bản thân Mạc Oánh dự cảm điều chẳng lành sắp xảy ra.
"Tớ thích Diệp Phong!" Vỏn vẹn năm chữ, nhưng đủ khiến cô sững sờ cả người.
Toàn thân đông cứng, đầu óc trống rỗng, chỉ ong ong lời nói của Nhược Hi.
Bắt đầu từ khi nào? Nhược Hi thích Diệp Phong? Tại sao cô không cảm giác được? Hơn nữa một chút cũng không nhìn ra chỗ nào......
Dường như, Nhược Hi nhìn thấu tâm tư của cô, khóe môi khẽ nhếch "Từ ngày cậu tìm hiểu anh ấy, tớ cũng sớm động lòng, nhưng tớ chỉ thầm mến Diệp Phong, sau lại biết anh có người trong lòng, mà người đó chính là cậu, vì vậy, tớ mới làm quen với cậu, kết giao bạn bè để có thể ở gần bên anh ấy nhiều hơn."
Thì ra là như vậy...... Trái tim Mạc Oánh đau thắt đến không thở được.
Cô trước sau im lặng để Nhược Hi tiếp tục: "Vừa mới bắt đầu, tớ cũng không nghĩ sẽ cướp Diệp Phong từ tay cậu, chỉ là đơn thuần muốn gần gũi với anh, trò chuyện cùng anh, cho dù cả đời vẫn là mối quan hệ bạn bè này tớ cũng chấp nhận! Tuy nhiên, lòng người vốn tham lam, tớ thấy Diệp Phong đối xử tốt với cậu, giữa hai người tồn tại loại... yêu đương trai gái, khiến tớ ngày càng ganh tị phẫn nộ, cũng như ngày càng thích anh nhiều hơn, thậm chí không thể khống chế chính mình......"
Nói tới đây, Nhược Hi có hơi kích động lạ thường, tay cô nắm thành nắm đấm như đè nén mọi bức xúc vào vòng tay ấy.
"Tớ nghe cậu đang tìm kiếm về Lục Minh hiên, cũng như hiểu rõ cậu sẽ làm gì, lúc đầu tớ có suy nghĩ, cậu cùng Lục Minh Hiên quan hệ không rõ ràng như vậy, nhất định sau này cậu sẽ không đến với Diệp Phong nữa, tớ thừa biết với tính cách của cậu sẽ cảm thấy mình không xứng với anh ấy, chỉ có thể chia tay hoặc là từ bỏ, nên tớ đã ôm ý niệm ích kỉ đó, mà trợ giúp cậu!"
(lời thoại hơi dài nên để mình cắt qua chương kế nữa)
"Chuyện đó không liên quan đến cậu, nếu cậu tới chỉ để hỏi vấn đề này, xin lỗi, tớ không có thời gian, đi trước vậy." Cô xoay người rời đi
Nhược Hi quát to tên cô "Mạc Oánh!"
Cô vừa nhấc một chân liền dừng lại.
"Còn chuyện gì nữa?" Mạc Oánh đưa lưng về phía cô ta hỏi.
"Lần này là cậu thắng! Tớ đem toàn bộ sự thật nói cho cậu biết!" Nhược Hi dứt lời khiến cô lặng thinh trong giây lát.
Mạc Oánh hơi cứng người, Nhược Hi nắm bắt tình thế tiếp tục hỏi:
"Cậu muốn biết chân tướng ngày đó chứ?"
Cuối cùng cô cũng từ từ quay người lại với ánh mắt nghi ngờ: "Ý cậu là gì?"
Lòng dạ ngày một rối bời, bản thân Mạc Oánh dự cảm điều chẳng lành sắp xảy ra.
"Tớ thích Diệp Phong!" Vỏn vẹn năm chữ, nhưng đủ khiến cô sững sờ cả người.
Toàn thân đông cứng, đầu óc trống rỗng, chỉ ong ong lời nói của Nhược Hi.
Bắt đầu từ khi nào? Nhược Hi thích Diệp Phong? Tại sao cô không cảm giác được? Hơn nữa một chút cũng không nhìn ra chỗ nào......
Dường như, Nhược Hi nhìn thấu tâm tư của cô, khóe môi khẽ nhếch "Từ ngày cậu tìm hiểu anh ấy, tớ cũng sớm động lòng, nhưng tớ chỉ thầm mến Diệp Phong, sau lại biết anh có người trong lòng, mà người đó chính là cậu, vì vậy, tớ mới làm quen với cậu, kết giao bạn bè để có thể ở gần bên anh ấy nhiều hơn."
Thì ra là như vậy...... Trái tim Mạc Oánh đau thắt đến không thở được.
Cô trước sau im lặng để Nhược Hi tiếp tục: "Vừa mới bắt đầu, tớ cũng không nghĩ sẽ cướp Diệp Phong từ tay cậu, chỉ là đơn thuần muốn gần gũi với anh, trò chuyện cùng anh, cho dù cả đời vẫn là mối quan hệ bạn bè này tớ cũng chấp nhận! Tuy nhiên, lòng người vốn tham lam, tớ thấy Diệp Phong đối xử tốt với cậu, giữa hai người tồn tại loại... yêu đương trai gái, khiến tớ ngày càng ganh tị phẫn nộ, cũng như ngày càng thích anh nhiều hơn, thậm chí không thể khống chế chính mình......"
Nói tới đây, Nhược Hi có hơi kích động lạ thường, tay cô nắm thành nắm đấm như đè nén mọi bức xúc vào vòng tay ấy.
"Tớ nghe cậu đang tìm kiếm về Lục Minh hiên, cũng như hiểu rõ cậu sẽ làm gì, lúc đầu tớ có suy nghĩ, cậu cùng Lục Minh Hiên quan hệ không rõ ràng như vậy, nhất định sau này cậu sẽ không đến với Diệp Phong nữa, tớ thừa biết với tính cách của cậu sẽ cảm thấy mình không xứng với anh ấy, chỉ có thể chia tay hoặc là từ bỏ, nên tớ đã ôm ý niệm ích kỉ đó, mà trợ giúp cậu!"
(lời thoại hơi dài nên để mình cắt qua chương kế nữa)