Edit: Junie
“Vừa mới bắt đầu tớ có chút áy náy, cảm giác mình đang làm chuyện xấu phản bội bạn bè, tuy nhiên sau này, các người dù có gần nhau hay không cũng không vì chuyện này mà chia tay, tớ nhìn cậu như vậy, trong lòng rất thất vọng khổ sở khó nói thành lời."
"Có lẽ từ lúc tiếp xúc cùng cậu, nội tâm tớ đã mang nhiều ý đồ không tốt! Tớ muốn bên cạnh Diệp Phong, muốn cướp anh ấy làm riêng cho mình, mặc dù làm như vậy là có lỗi với cậu, nhưng tớ không khống chế được mình a, cho nên, liền gây nên sự tình này......"
Tai nghe mà lòng phát run trước thủ đoạn của người phụ nữ này.
"Đêm hôm đó..... Cậu cố ý?" Thanh âm Mạc Oánh khàn khàn ngắt quãng.
"Đúng!" Nhược Hi thẳng thừng thừa nhận, không hề áy náy chút nào "Tất cả đều là của kế hoạch tớ, tớ cố tình uống say, quyến rũ anh lên giường, tớ cũng biết anh là chính nhân quân tử, nên đã bỏ dược xuân vào ly rượu của anh, nên anh mới không kiềm chế được bản thân, cùng tớ xảy ra quan hệ."
Trái tim Mạc Oánh như rơi vào vực sâu thăm thẳm.
"Anh...... Biết không?" Chuyện phát sinh khác thường như thế, Diệp Phong lại không nhận ra sao?
"Anh không biết, anh cái gì cũng không biết! Cho tới bây giờ cũng cảm thấy có lỗi với tớ." Đôi môi đỏ hồng của Nhược Hi nhếch nhẹ, để lại nụ cười đầy đau thương "Kế hoạch diễn ra thuận lợi theo ý tớ, chỉ là không ngờ tới, cậu lại đột nhiên xuất hiện......"
"Rất xin lỗi, đã phá hỏng việc lớn của cậu."
"Không sao, chuyện biến thành như vậy cũng tốt, tớ cũng không cần ngụy trang mình. Mỗi lần đối mặt với cậu, nội tâm tớ tràn đầy khổ sở, cậu vừa là bạn vừa là tình địch, rõ ràng tớ yêu người đàn ông của cậu, lại phải làm ra chuyện hòa hợp cho hai người, chính tớ cũng rất mâu thuẫn, rất đau lòng cậu biết không?"
Mạc Oánh cô đau lòng không thua gì cô ta, có loại cảm giác nói không thành lời, hô hấp ngưng trệ đến lấn át cả khí quản để mở miệng.
"Hôm nay, tớ quyết định nói ra tất cả, bất kể cậu nhìn nhận tớ thế nào, tớ cũng không quan trọng cũng không cần cậu tha thứ, đổi lại tớ là cậu, tớ cũng không cách nào tha thứ cho hành động ấy." Nhược Hi hít một hơi, tay vội lau đôi mắt đẫm lệ.
“Vừa mới bắt đầu tớ có chút áy náy, cảm giác mình đang làm chuyện xấu phản bội bạn bè, tuy nhiên sau này, các người dù có gần nhau hay không cũng không vì chuyện này mà chia tay, tớ nhìn cậu như vậy, trong lòng rất thất vọng khổ sở khó nói thành lời."
"Có lẽ từ lúc tiếp xúc cùng cậu, nội tâm tớ đã mang nhiều ý đồ không tốt! Tớ muốn bên cạnh Diệp Phong, muốn cướp anh ấy làm riêng cho mình, mặc dù làm như vậy là có lỗi với cậu, nhưng tớ không khống chế được mình a, cho nên, liền gây nên sự tình này......"
Tai nghe mà lòng phát run trước thủ đoạn của người phụ nữ này.
"Đêm hôm đó..... Cậu cố ý?" Thanh âm Mạc Oánh khàn khàn ngắt quãng.
"Đúng!" Nhược Hi thẳng thừng thừa nhận, không hề áy náy chút nào "Tất cả đều là của kế hoạch tớ, tớ cố tình uống say, quyến rũ anh lên giường, tớ cũng biết anh là chính nhân quân tử, nên đã bỏ dược xuân vào ly rượu của anh, nên anh mới không kiềm chế được bản thân, cùng tớ xảy ra quan hệ."
Trái tim Mạc Oánh như rơi vào vực sâu thăm thẳm.
"Anh...... Biết không?" Chuyện phát sinh khác thường như thế, Diệp Phong lại không nhận ra sao?
"Anh không biết, anh cái gì cũng không biết! Cho tới bây giờ cũng cảm thấy có lỗi với tớ." Đôi môi đỏ hồng của Nhược Hi nhếch nhẹ, để lại nụ cười đầy đau thương "Kế hoạch diễn ra thuận lợi theo ý tớ, chỉ là không ngờ tới, cậu lại đột nhiên xuất hiện......"
"Rất xin lỗi, đã phá hỏng việc lớn của cậu."
"Không sao, chuyện biến thành như vậy cũng tốt, tớ cũng không cần ngụy trang mình. Mỗi lần đối mặt với cậu, nội tâm tớ tràn đầy khổ sở, cậu vừa là bạn vừa là tình địch, rõ ràng tớ yêu người đàn ông của cậu, lại phải làm ra chuyện hòa hợp cho hai người, chính tớ cũng rất mâu thuẫn, rất đau lòng cậu biết không?"
Mạc Oánh cô đau lòng không thua gì cô ta, có loại cảm giác nói không thành lời, hô hấp ngưng trệ đến lấn át cả khí quản để mở miệng.
"Hôm nay, tớ quyết định nói ra tất cả, bất kể cậu nhìn nhận tớ thế nào, tớ cũng không quan trọng cũng không cần cậu tha thứ, đổi lại tớ là cậu, tớ cũng không cách nào tha thứ cho hành động ấy." Nhược Hi hít một hơi, tay vội lau đôi mắt đẫm lệ.