Ba ngày sau, Mặc Nhật Tỳ và đám người Lý Quả mới hùng dũng quay về biệt thự. Bọn họ đã ở lâu đài cổ chơi đùa, rồi trở về dưới sự dẫn dắt của Mặc Nhật Tỳ.
"Chủ nhân, ngài đã về rồi?" Ngu Cơ vừa nhận được tin tức, lập tức phi như bay từ trên lầu xuống, thấy Mặc Nhật Tỳ liền mừng rỡ như điên nói. Ả không gặp hắn một ngày, như cách ba thu.
Mặc Nhật Tỳ hơi gật đầu, kéo tay Lý Quả đi vào phòng khách, rồi cùng nhau ngồi xuống ghế sofa, chẳng thèm để ý tới ả.
Ngu Cơ biến sắc, sau đó lại mỉm cười, giấu sự khó chịu xuống đáy lòng, bước đến bên Lý Quả.
"Tiểu thư cũng về ạ, mấy ngày nay chơi có vui không?" Ả thân thiết ngồi bên cạnh Lý Quả, giống như rất thân với cô.
Lý Quả cảm thấy hơi lúng túng với sự nhiệt tình đó, song thấy Ngu Cơ không hề có ác ý, mà Mặc Nhật Tỳ còn đối xử lạnh nhạt với Ngu Cơ, trong lòng không khỏi đồng tình, thuận miệng đáp: "Cảm ơn, tàm tạm."
Sự đáp lại của cô khiến hai mắt Ngu Cơ sáng lên, càng thêm hăng hái, kéo tay cô, ríu rít trò chuyện, vẻ mặt lấy lòng, khiến tất cả mọi người bất ngờ.
"Chủ nhân, sau này Ngu Cơ có thể chơi cùng tiểu thư sao? Một mình Ngu Cơ rất nhàm chán, đoán rằng tiểu thư cũng như vậy. Hai người chúng em có thể làm bạn với nhau rồi." Ngu Cơ bất ngờ nói với Mặc Nhật Tỳ vẫn luôn im lặng, giọng điệu vô cùng chân thành, giống như quan tâm Lý Quả thật lòng.
Mặc Nhật Tỳ nhìn ả một chút, suy nghĩ một lúc, liền gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Ánh mắt Ngu Cơ chợt lóe, nụ cười trên môi càng rạng ngời, trong lòng cực kỳ hưng phấn, song ả vẫn cố gắng kiềm chế, rồi cười tít mắt, nói với Lý Quả: "Tiểu thư, chúng ta làm bạn với nhau nhé, nếu không sẽ rất buồn chán."
Lý Quả thấy Mặc Nhật Tỳ không phản đối, mà sau lần ầm ỹ với Ngu Cơ, cô cũng cảm thấy cô gái này thật sự rất đáng thương. Nghĩ ngợi một chút, cô cảm thấy nếu trở thành kẻ thù, không bằng trở thành bạn bè đi, chạm mặt hàng ngày sẽ thoải mái hơn.
"Được." Lý Quả đáp lại.
"Tiểu thư, thật tốt." Ngu Cơ thấy cô không phản đối, vô cùng vui sướng, ngọt ngào nói.
Lý Quả không nói gì, chỉ cười cười.
"Tiểu thư, khi nào thì chúng ta cùng đi dạo đây? Hay là hái hoa nhé? Ra bên ngoài ngồi một chút cũng được." Ngu Cơ càng hăng hái, ra sức dụ Lý Quả từng bước tiến vào kế hoạch của ả.
"Chủ nhân, ngài đã về rồi?" Ngu Cơ vừa nhận được tin tức, lập tức phi như bay từ trên lầu xuống, thấy Mặc Nhật Tỳ liền mừng rỡ như điên nói. Ả không gặp hắn một ngày, như cách ba thu.
Mặc Nhật Tỳ hơi gật đầu, kéo tay Lý Quả đi vào phòng khách, rồi cùng nhau ngồi xuống ghế sofa, chẳng thèm để ý tới ả.
Ngu Cơ biến sắc, sau đó lại mỉm cười, giấu sự khó chịu xuống đáy lòng, bước đến bên Lý Quả.
"Tiểu thư cũng về ạ, mấy ngày nay chơi có vui không?" Ả thân thiết ngồi bên cạnh Lý Quả, giống như rất thân với cô.
Lý Quả cảm thấy hơi lúng túng với sự nhiệt tình đó, song thấy Ngu Cơ không hề có ác ý, mà Mặc Nhật Tỳ còn đối xử lạnh nhạt với Ngu Cơ, trong lòng không khỏi đồng tình, thuận miệng đáp: "Cảm ơn, tàm tạm."
Sự đáp lại của cô khiến hai mắt Ngu Cơ sáng lên, càng thêm hăng hái, kéo tay cô, ríu rít trò chuyện, vẻ mặt lấy lòng, khiến tất cả mọi người bất ngờ.
"Chủ nhân, sau này Ngu Cơ có thể chơi cùng tiểu thư sao? Một mình Ngu Cơ rất nhàm chán, đoán rằng tiểu thư cũng như vậy. Hai người chúng em có thể làm bạn với nhau rồi." Ngu Cơ bất ngờ nói với Mặc Nhật Tỳ vẫn luôn im lặng, giọng điệu vô cùng chân thành, giống như quan tâm Lý Quả thật lòng.
Mặc Nhật Tỳ nhìn ả một chút, suy nghĩ một lúc, liền gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Ánh mắt Ngu Cơ chợt lóe, nụ cười trên môi càng rạng ngời, trong lòng cực kỳ hưng phấn, song ả vẫn cố gắng kiềm chế, rồi cười tít mắt, nói với Lý Quả: "Tiểu thư, chúng ta làm bạn với nhau nhé, nếu không sẽ rất buồn chán."
Lý Quả thấy Mặc Nhật Tỳ không phản đối, mà sau lần ầm ỹ với Ngu Cơ, cô cũng cảm thấy cô gái này thật sự rất đáng thương. Nghĩ ngợi một chút, cô cảm thấy nếu trở thành kẻ thù, không bằng trở thành bạn bè đi, chạm mặt hàng ngày sẽ thoải mái hơn.
"Được." Lý Quả đáp lại.
"Tiểu thư, thật tốt." Ngu Cơ thấy cô không phản đối, vô cùng vui sướng, ngọt ngào nói.
Lý Quả không nói gì, chỉ cười cười.
"Tiểu thư, khi nào thì chúng ta cùng đi dạo đây? Hay là hái hoa nhé? Ra bên ngoài ngồi một chút cũng được." Ngu Cơ càng hăng hái, ra sức dụ Lý Quả từng bước tiến vào kế hoạch của ả.