Anh ta cũng ở đây? Lý Quả nhất thời kinh hãi, vậy mà cô lại không biết, còn tưởng rằng số mệnh hên nên chiếm cứ được chỗ tốt như thế này, hóa ra đây là nơi vợ chồng người ta ở.
"Tri Vũ, sao tôi có thể ở đây được? Chỉ sợ sẽ bất tiện thôi." Cô nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy rất không ổn, nhỡ chọc người đố kỵ, hơn nữa hiện tại cô còn không chịu yếu thế, đắc tội người ta sẽ khó sống lắm đó.
Tri Vũ cười cười, vừa dìu cô đi vừa an ủi: "Tiểu thư, đây là ý của Vương, ngài cho tiểu thư ở đây thì tiểu thư cứ ở, ai dám phản kháng ý của Vương? Tiểu thư đừng lo lắng, Vương đối xử rất tốt với tiểu thư mà."
Đúng, là rất tốt, được ăn ngon mặc đẹp, còn có kẻ hầu người hạ nữa. Cô cảm thấy tốt vô cùng, chỉ là ăn ở miễn phí nên vẫn cảm thấy có chút bất an, dù sao không làm mà hưởng, trong lòng sẽ khó mà thoải mái.
"Tri Vũ, nếu buổi tối anh ta đến thì em nhất định phải đánh thức tôi, bằng không tôi vừa l1q1dkhông biết anh ta có đến, mà còn chẳng thấy được mặt anh ta. Gì thì gì, tôi vẫn phải cám ơn anh ta, còn có đôi lời muốn nói với anh ta nữa." Lý Quả ngẫm nghĩ rồi dặn dò nàng.
Kỳ thật cô cũng rất muốn trông thấy vị Xà Vương vừa tuấn mỹ vô song lại trẻ tuối giàu có trong truyền thuyết. Không biết có thể thu hút mình, khiến mình động tâm hay không, nếu cô động tâm thì phải làm sao bây giờ? Vậy chẳng phải sẽ tranh giành một người đàn ông với rất nhiều phụ nữ khác sao?
Không được, không được, cô tuyệt đối không cần, đánh chết cũng không muốn chia xẻ một người đàn ông với nhiều phụ nữ như vậy, sau đó mỗi ngày đều trông mong anh ta lật thẻ bài, chờ sủng hạnh. Cô sẽ không thể chịu đựng nổi!
Cô nhất định không yêu người đàn ông như thế! Lý Quả thầm quyết định trong lòng, cho dù Xà Vương tuấn mỹ đến mê đảo chúng sinh, người gặp người thích, xe gặp xe chở, hoa gặp hoa nở, heo mẹ thấy đều muốn nhào lên, cô cũng không cần yêu.
"Dạ, tiểu thư, nô tỳ đã biết." Tri Vũ vội vàng cung kính đáp ứng Lý Quả, nhưng trong lòng lại nói: nếu như Vương không cho phép nàng đánh thức tiểu thư, vậy nàng sẽ nghe Vương! Ai có địa vị cao hơn, nàng liền nghe người đó, dù sao đắc tội tiểu thư cũng tốt hơn là đắc tội với Vương.
Lý Quả rất vừa lòng, cuối cùng cũng bỏ được tảng đá trong lòng. Tóm lại, cô vừa gặp vị Xà Vương tuấn mỹ kia, phải từ chối dứt khoát,lvqvdhơn nữa còn phải thuyết phục anh ta: người và xà là không có khả năng, cô tuyệt đối không làm nữ nhân của xà, thứ tình yêu đó là cái gì? Nhân xà luyến?! Cũng đâu phải tình yêu biến thái!
"Tri Vũ, sao tôi có thể ở đây được? Chỉ sợ sẽ bất tiện thôi." Cô nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy rất không ổn, nhỡ chọc người đố kỵ, hơn nữa hiện tại cô còn không chịu yếu thế, đắc tội người ta sẽ khó sống lắm đó.
Tri Vũ cười cười, vừa dìu cô đi vừa an ủi: "Tiểu thư, đây là ý của Vương, ngài cho tiểu thư ở đây thì tiểu thư cứ ở, ai dám phản kháng ý của Vương? Tiểu thư đừng lo lắng, Vương đối xử rất tốt với tiểu thư mà."
Đúng, là rất tốt, được ăn ngon mặc đẹp, còn có kẻ hầu người hạ nữa. Cô cảm thấy tốt vô cùng, chỉ là ăn ở miễn phí nên vẫn cảm thấy có chút bất an, dù sao không làm mà hưởng, trong lòng sẽ khó mà thoải mái.
"Tri Vũ, nếu buổi tối anh ta đến thì em nhất định phải đánh thức tôi, bằng không tôi vừa l1q1dkhông biết anh ta có đến, mà còn chẳng thấy được mặt anh ta. Gì thì gì, tôi vẫn phải cám ơn anh ta, còn có đôi lời muốn nói với anh ta nữa." Lý Quả ngẫm nghĩ rồi dặn dò nàng.
Kỳ thật cô cũng rất muốn trông thấy vị Xà Vương vừa tuấn mỹ vô song lại trẻ tuối giàu có trong truyền thuyết. Không biết có thể thu hút mình, khiến mình động tâm hay không, nếu cô động tâm thì phải làm sao bây giờ? Vậy chẳng phải sẽ tranh giành một người đàn ông với rất nhiều phụ nữ khác sao?
Không được, không được, cô tuyệt đối không cần, đánh chết cũng không muốn chia xẻ một người đàn ông với nhiều phụ nữ như vậy, sau đó mỗi ngày đều trông mong anh ta lật thẻ bài, chờ sủng hạnh. Cô sẽ không thể chịu đựng nổi!
Cô nhất định không yêu người đàn ông như thế! Lý Quả thầm quyết định trong lòng, cho dù Xà Vương tuấn mỹ đến mê đảo chúng sinh, người gặp người thích, xe gặp xe chở, hoa gặp hoa nở, heo mẹ thấy đều muốn nhào lên, cô cũng không cần yêu.
"Dạ, tiểu thư, nô tỳ đã biết." Tri Vũ vội vàng cung kính đáp ứng Lý Quả, nhưng trong lòng lại nói: nếu như Vương không cho phép nàng đánh thức tiểu thư, vậy nàng sẽ nghe Vương! Ai có địa vị cao hơn, nàng liền nghe người đó, dù sao đắc tội tiểu thư cũng tốt hơn là đắc tội với Vương.
Lý Quả rất vừa lòng, cuối cùng cũng bỏ được tảng đá trong lòng. Tóm lại, cô vừa gặp vị Xà Vương tuấn mỹ kia, phải từ chối dứt khoát,lvqvdhơn nữa còn phải thuyết phục anh ta: người và xà là không có khả năng, cô tuyệt đối không làm nữ nhân của xà, thứ tình yêu đó là cái gì? Nhân xà luyến?! Cũng đâu phải tình yêu biến thái!