"Ngươi nói cái gì? Nàng mang thai rồi?" Ngồi ở trên vương vị, Mặc Nhật Tỳ vô cùng khiếp sợ, vụt đứng lên, trợn mắt không dám tin nhìn quản gia Lâm ở phía dưới, thất thanh kêu lên.
Quản gia Lâm vẫn mang vẻ mặt vui mừng, không ngừng gật đầu, cung kính nói: "Vương, đúng là tiểu thư đã mang thai, vừa rồi thái y đến chẩn đoán rồi, là sự thật."
Nàng mang thai, nàng mang thai rồi! Không phải Mặc Nhật Tỳ chưa từng nghĩ qua, nhưng lúc ngày đó bất ngờ ập tới thì hắn vẫn bị tin tức vĩ đại này làm chấn động, không biết làm sao, thậm chí còn hơi thất lễ.
"Vương, tiểu thư không chịu ăn cái gì, chỉ thích ngủ, chúng nô tài hết sức lo lắng ạ."
Ngoại trừ bẩm báo cho Mặc Nhật Tỳ tin tức Lý Quả mang thai, quản gia Lâm cũng muốn Vương đi thăm tiểu thư một chút. Nữ nhân mang thai là lớn nhất mà!
Khiếp sợ qua đi thì chính là kích động, mặc dù hắn có vô số nữ nhân, nhưng không có một nữ nhân nào có thể có được con nối dòng của hắn, không phải các nàng không thể hoài thai, mà là hắn vốn không cho các nàng có cơ hội mang thai.-ledon- Trừ bỏ nàng!
Hài tử của hắn, hài tử của nàng, hài tử của bọn họ!
Đứa bé vừa mới được thai nghén lại khiến hắn sinh ra rất nhiều suy nghĩ miên man, còn cực kỳ khát vọng nữa.
"Ngươi đi về trước chăm sóc thật tốt cho nàng, nàng muốn cái gì liền đưa cái đó, đưa hết mọi thứ tốt nhất trong cung qua đấy, phái thái y chuyên môn chăm sóc thân thể của nàng. Con nối dõi của bổn vương không được có gì sơ xuất, bằng không các ngươi đều phải chôn cùng." Một lúc lâu sau, Mặc Nhật Tỳ mới hồi phục lại tinh thần, nghiêm khắc nói với quản gia Lâm.
Quản gia Lâm không hề sợ hãi bởi sự uy nghiêm trong giọng nói của Vương, ngược lại còn vô cùng kích động, ông ta nhìn ra được Vương rất coi trọng tiểu xà vương tương lai này, cũng rất coi trọng tiểu thư.
"Dạ, Vương." Ông ta cung kính nói, cũng hết sức nghiêm túc.
Mặc Nhật Tỳ gật đầu, phất phất tay, bình tĩnh nói: "Ngươi đi đi."
Hả?! Cứ như vậy là xong sao? Quản gia Lâm có chút kinh ngạc, Vương không định đi gặp tiểu thư sao? -lequdon- Chỉ thế này thôi? Vậy ông ta trở về phải nói với tiểu thư thế nào đây?
Song, ông ta cũng không dám nhiều lời, vội vàng hành lễ sau đó nhanh chóng lui xuống. Ông ta còn phải mau mau trở về chăm sóc tốt cho tiểu thư, ông ta không chắc sau khi tiểu thư biết mình mang thai có thể trở nên kích động không nữa? Hoặc là không muốn hài tử trong bụng? Chỉ cần vừa nghĩ đến dáng vẻ hơn một tháng trước kia của tiểu thư, ông ta liền vô cùng lo lắng, vui sướng lập tức bị xua đi không ít.
Quản gia Lâm vẫn mang vẻ mặt vui mừng, không ngừng gật đầu, cung kính nói: "Vương, đúng là tiểu thư đã mang thai, vừa rồi thái y đến chẩn đoán rồi, là sự thật."
Nàng mang thai, nàng mang thai rồi! Không phải Mặc Nhật Tỳ chưa từng nghĩ qua, nhưng lúc ngày đó bất ngờ ập tới thì hắn vẫn bị tin tức vĩ đại này làm chấn động, không biết làm sao, thậm chí còn hơi thất lễ.
"Vương, tiểu thư không chịu ăn cái gì, chỉ thích ngủ, chúng nô tài hết sức lo lắng ạ."
Ngoại trừ bẩm báo cho Mặc Nhật Tỳ tin tức Lý Quả mang thai, quản gia Lâm cũng muốn Vương đi thăm tiểu thư một chút. Nữ nhân mang thai là lớn nhất mà!
Khiếp sợ qua đi thì chính là kích động, mặc dù hắn có vô số nữ nhân, nhưng không có một nữ nhân nào có thể có được con nối dòng của hắn, không phải các nàng không thể hoài thai, mà là hắn vốn không cho các nàng có cơ hội mang thai.-ledon- Trừ bỏ nàng!
Hài tử của hắn, hài tử của nàng, hài tử của bọn họ!
Đứa bé vừa mới được thai nghén lại khiến hắn sinh ra rất nhiều suy nghĩ miên man, còn cực kỳ khát vọng nữa.
"Ngươi đi về trước chăm sóc thật tốt cho nàng, nàng muốn cái gì liền đưa cái đó, đưa hết mọi thứ tốt nhất trong cung qua đấy, phái thái y chuyên môn chăm sóc thân thể của nàng. Con nối dõi của bổn vương không được có gì sơ xuất, bằng không các ngươi đều phải chôn cùng." Một lúc lâu sau, Mặc Nhật Tỳ mới hồi phục lại tinh thần, nghiêm khắc nói với quản gia Lâm.
Quản gia Lâm không hề sợ hãi bởi sự uy nghiêm trong giọng nói của Vương, ngược lại còn vô cùng kích động, ông ta nhìn ra được Vương rất coi trọng tiểu xà vương tương lai này, cũng rất coi trọng tiểu thư.
"Dạ, Vương." Ông ta cung kính nói, cũng hết sức nghiêm túc.
Mặc Nhật Tỳ gật đầu, phất phất tay, bình tĩnh nói: "Ngươi đi đi."
Hả?! Cứ như vậy là xong sao? Quản gia Lâm có chút kinh ngạc, Vương không định đi gặp tiểu thư sao? -lequdon- Chỉ thế này thôi? Vậy ông ta trở về phải nói với tiểu thư thế nào đây?
Song, ông ta cũng không dám nhiều lời, vội vàng hành lễ sau đó nhanh chóng lui xuống. Ông ta còn phải mau mau trở về chăm sóc tốt cho tiểu thư, ông ta không chắc sau khi tiểu thư biết mình mang thai có thể trở nên kích động không nữa? Hoặc là không muốn hài tử trong bụng? Chỉ cần vừa nghĩ đến dáng vẻ hơn một tháng trước kia của tiểu thư, ông ta liền vô cùng lo lắng, vui sướng lập tức bị xua đi không ít.