"Giả vờ cái gì hả, đừng tưởng rằng lão tử ta không biết, chẳng phải chỉ giành sữa của con thôi sao? Con đừng nhỏ mọn như vậy, không thể cho lão tử một chút được hả? Lại nói, mẫu hậu con là nữ nhân của ta, của nàng chính là của ta." Mặc Nhật Tỳ giống như đang nói chuyện với không khí, còn dùng tay búng nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn non mịn của cục cưng.
Cục cưng giống như bị hắn quấy rầy, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu lại bị búng như vậy, bắt đầu phát biểu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, giống như bị đánh đau, cái miệng nhỏ hơi chu lên, dường như sắp khóc toáng lên.
"Được rồi, xem như con lợi hại. Không được khóc, lại đánh thức mẫu hậu con dậy, lão tử ta liền giành hết sữa của con, cho con uống không khí đi." Mặc Nhật Tỳ vừa thấy bé định khóc toáng lên, sẽ đánh thức Lý Quả, lập tức uy hiếp.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, cục cưng nghe xong lời hắn nói, cái miệng chuẩn bị mở to khóc lớn liền khép lại,-lê,ê,q.,ý,.đ,,n.ôn,,. run run khóe miệng, giống như vô cùng không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn là lặng yên không một tiếng động.
Mặc Nhật Tỳ cảm thấy rất hài lòng, bởi vì rốt cuộc tên nhóc kia đã khuất phục dưới dâm uy của mình, mà bản thân cũng thắng lợi, mục đích đã đạt được, tâm tình lập tức sảng khoái.
"Con không nên hơi một tí liền bất ngờ khóc rống đến kinh thiên động địa, tránh cho mẫu hậu con lo lắng, nàng là người thường đó, lá gan và tính mệnh không thọ đâu." Hắn còn ngại uy hiếp chưa đủ, lại thản nhiên nói với bé con đang ngủ yên tĩnh, không thể tưởng tượng nổi một Xà Vương đỉnh đỉnh lại nói chuyện như thế với cục cưng.
Khóe miệng bé con lại giật giật nhưng vẫn không mở to mắt, cũng chả có hành động gì, chỉ tiếp tục an tĩnh ngủ, chả biết là đang nghĩ gì nữa.
Thật ra bé con đang tức chết đi được, nếu không phải bé muốn bản thân trở nên bình thường một chút, không cần quá kinh hãi thế tục, không muốn hù dọa mẫu hậu, bé đã sớm chỉnh cho phụ vương mình kêu cha gọi mẹ. Sự uy hiếp của phụ vương chẳng là gì hết, tất cả đều là vì mẫu hậu, bé có uống sữa hay không cũng chẳng phải vấn đề gì lớn,-lê.,e-q,.uyd,,onnn- bé còn chưa đến mức thiếu chút sữa đó sẽ mất mạng, Xà Vương vĩ đại nhất, cường đại nhất thế kỷ nào có yếu ớt như vậy? Truyền ra ngoài chẳng phải cười chết cả đám người à?
Phụ vương, đó là con không so đo với ngài, cũng không phải là ngài cường đại hơn con đâu nhé! Bé vẫn thích mẫu hậu hơn, hương vị của mẫu hậu rất dễ ngửi, trên người mẫu hậu rất ấm áp, còn có sữa của mẫu hậu uống rất ngon, là mỹ vị nhất, uống ngon nhất trên đời này.
Mặc Nhật Tỳ uy hiếp xong rồi, nhìn thoáng qua Lý Quả đang ngủ rất trầm, ánh mắt lại lướt qua bộ ngực cao ngất của cô, tuy rằng trong lòng vẫn còn dục vọng, nhưng hôm nay hắn cũng uống đủ rồi, đã thực hiện được nguyện vọng. Hắn quyết định lần này cứ như vậy đi, lần sau lại sáng tạo cơ hội, dù thế nào cũng phải chừa một chút cho con mình. -**_**truyện chỉ đăng trên diendanlequydon-**_**
Một đêm vô sự, ngày hôm sau khi Lý Quả tỉnh dậy, chuyện thứ nhất làm đó là xem tình hình của cục cưng, phát hiện cục cưng ngủ say hơn so với tối hôm qua, cô mới hoàn toàn yên lòng.
Ngày thứ năm, Mặc Nhật Tỳ mới nhớ tới một chuyện quan trọng, bởi vì ngày đó hắn đưa ra quyết định xong còn chưa có nói với cô.
"Ngày con đầy tháng, ta định mở tiệc mời các đại thần đến chúc mừng đầy tháng của Vương nhi, đến lúc đó ngươi nhớ trang điểm, mang theo Vương nhi tới tham dự."
Làm tiệc đầy tháng cho cục cưng? Cô dĩ nhiên là không có ý kiến, cho nên gật gật đầu, không hề phản đối, xem như đáp ứng hắn rồi. Mà từ ngày đó về sau, tất cả mọi người đều vui sướng, tươi cười đầy mặt, trong cung điện tràn đầy một màu sắc vui mừng.
Một tháng sau, cục cưng đầy tháng, toàn bộ cung điện đều được giăng đèn kết hoa, tất cả mọi người đều khẩn trương chuẩn bị yến hội, chỉ có người của cung Phượng Thê là thảnh thơi nhất, còn suốt một tháng này, cục cưng thế nhưng không có mở mắt quá một lần, nhưng vô cùng có tinh thần. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, vô cùng khỏe mạnh, chỉ là rất thích ngủ, gần như là chưa từng động đậy qua, nếu không phải biết bé con vẫn khỏe mạnh bình an lớn lên, cô thật sự cho rằng cục cưng có vấn đề nữa đó.
Cục cưng giống như bị hắn quấy rầy, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu lại bị búng như vậy, bắt đầu phát biểu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, giống như bị đánh đau, cái miệng nhỏ hơi chu lên, dường như sắp khóc toáng lên.
"Được rồi, xem như con lợi hại. Không được khóc, lại đánh thức mẫu hậu con dậy, lão tử ta liền giành hết sữa của con, cho con uống không khí đi." Mặc Nhật Tỳ vừa thấy bé định khóc toáng lên, sẽ đánh thức Lý Quả, lập tức uy hiếp.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, cục cưng nghe xong lời hắn nói, cái miệng chuẩn bị mở to khóc lớn liền khép lại,-lê,ê,q.,ý,.đ,,n.ôn,,. run run khóe miệng, giống như vô cùng không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn là lặng yên không một tiếng động.
Mặc Nhật Tỳ cảm thấy rất hài lòng, bởi vì rốt cuộc tên nhóc kia đã khuất phục dưới dâm uy của mình, mà bản thân cũng thắng lợi, mục đích đã đạt được, tâm tình lập tức sảng khoái.
"Con không nên hơi một tí liền bất ngờ khóc rống đến kinh thiên động địa, tránh cho mẫu hậu con lo lắng, nàng là người thường đó, lá gan và tính mệnh không thọ đâu." Hắn còn ngại uy hiếp chưa đủ, lại thản nhiên nói với bé con đang ngủ yên tĩnh, không thể tưởng tượng nổi một Xà Vương đỉnh đỉnh lại nói chuyện như thế với cục cưng.
Khóe miệng bé con lại giật giật nhưng vẫn không mở to mắt, cũng chả có hành động gì, chỉ tiếp tục an tĩnh ngủ, chả biết là đang nghĩ gì nữa.
Thật ra bé con đang tức chết đi được, nếu không phải bé muốn bản thân trở nên bình thường một chút, không cần quá kinh hãi thế tục, không muốn hù dọa mẫu hậu, bé đã sớm chỉnh cho phụ vương mình kêu cha gọi mẹ. Sự uy hiếp của phụ vương chẳng là gì hết, tất cả đều là vì mẫu hậu, bé có uống sữa hay không cũng chẳng phải vấn đề gì lớn,-lê.,e-q,.uyd,,onnn- bé còn chưa đến mức thiếu chút sữa đó sẽ mất mạng, Xà Vương vĩ đại nhất, cường đại nhất thế kỷ nào có yếu ớt như vậy? Truyền ra ngoài chẳng phải cười chết cả đám người à?
Phụ vương, đó là con không so đo với ngài, cũng không phải là ngài cường đại hơn con đâu nhé! Bé vẫn thích mẫu hậu hơn, hương vị của mẫu hậu rất dễ ngửi, trên người mẫu hậu rất ấm áp, còn có sữa của mẫu hậu uống rất ngon, là mỹ vị nhất, uống ngon nhất trên đời này.
Mặc Nhật Tỳ uy hiếp xong rồi, nhìn thoáng qua Lý Quả đang ngủ rất trầm, ánh mắt lại lướt qua bộ ngực cao ngất của cô, tuy rằng trong lòng vẫn còn dục vọng, nhưng hôm nay hắn cũng uống đủ rồi, đã thực hiện được nguyện vọng. Hắn quyết định lần này cứ như vậy đi, lần sau lại sáng tạo cơ hội, dù thế nào cũng phải chừa một chút cho con mình. -**_**truyện chỉ đăng trên diendanlequydon-**_**
Một đêm vô sự, ngày hôm sau khi Lý Quả tỉnh dậy, chuyện thứ nhất làm đó là xem tình hình của cục cưng, phát hiện cục cưng ngủ say hơn so với tối hôm qua, cô mới hoàn toàn yên lòng.
Ngày thứ năm, Mặc Nhật Tỳ mới nhớ tới một chuyện quan trọng, bởi vì ngày đó hắn đưa ra quyết định xong còn chưa có nói với cô.
"Ngày con đầy tháng, ta định mở tiệc mời các đại thần đến chúc mừng đầy tháng của Vương nhi, đến lúc đó ngươi nhớ trang điểm, mang theo Vương nhi tới tham dự."
Làm tiệc đầy tháng cho cục cưng? Cô dĩ nhiên là không có ý kiến, cho nên gật gật đầu, không hề phản đối, xem như đáp ứng hắn rồi. Mà từ ngày đó về sau, tất cả mọi người đều vui sướng, tươi cười đầy mặt, trong cung điện tràn đầy một màu sắc vui mừng.
Một tháng sau, cục cưng đầy tháng, toàn bộ cung điện đều được giăng đèn kết hoa, tất cả mọi người đều khẩn trương chuẩn bị yến hội, chỉ có người của cung Phượng Thê là thảnh thơi nhất, còn suốt một tháng này, cục cưng thế nhưng không có mở mắt quá một lần, nhưng vô cùng có tinh thần. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, vô cùng khỏe mạnh, chỉ là rất thích ngủ, gần như là chưa từng động đậy qua, nếu không phải biết bé con vẫn khỏe mạnh bình an lớn lên, cô thật sự cho rằng cục cưng có vấn đề nữa đó.