Lý Lan nghiêm túc gật đầu với cô, để Lý Quả yên tâm, cô sẽ không nói dối.
"Cảm ơn em, em họ". Lý Quả cảm kích nói.
Nếu như không có Lý Lan ở bên cạnh, luôn ủng hộ và giúp đỡ mình, thì cô thật sự không biết mình có thể tiếp tục được nữa hay không? Có lẽ đã sớm suy sụp rồi.
"Vậy, sau này chị phải làm sao?"
Tuy chỉ còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp, nhưng Hà Tiểu Ngân và Vu Tú Tình lại đối xử như vậy với Lý Quả, thì một ngày của Lý Quả trôi qua chắc sẽ không suôn sẻ, vậy sao có thể chịu được?
Lý Quả lắc đầu, cô cũng chẳng biết sau này phải làm sao, mấy tháng nữa phải sống như thế nào. Chỉ sợ từ giờ chỉ đi, tiếng xấu của cô sẽ càng lan xa, ngày trôi qua sẽ rất vất vả.
Lý Lan cũng rất buồn, song lại chẳng thể giúp được gì. Nghĩ ngợi một lúc, hai mắt cô chợt sáng lên, giống như nghĩ được điều gì, liền cầm tay Lý Quả, vội vàng nói: "Quả Quả, hay là chị chuyển ra ngoài ở đi, thuê một phòng nhỏ thôi, dù sao cũng sắp tốt nghiệp, về sau đi làm cũng phải thuê phòng, sớm muộn gì cũng phải ra ngoài thôi".
Đúng vậy, lời nói của Lý Lan khiến cho hai mắt cô sáng lên, sao cô lại không nghĩ đến chuyện đó chứ? Hiện tại, chẳng bằng chuyển ra ngoài ở, vừa tự tại, biết đâu lại có thể giải trừ hận ý của bọn họ.
Tiểu hắc xà yên tĩnh nằm trong lòng Lý Quả, nghe hai người nói chuyện. Đôi mắt nhỏ của nó hơi nheo lại, trong lòng bắt đầu nổi lên tính toán. Đúng lúc, đúng lúc lắm!
Đêm hôm đó, sau khi nghe tin Vu Tú Tình đã bình an vô sự, Lý Quả mới hoàn toàn yên tâm. Mà Hà Tiểu Ngân cũng không trở lại, sợ là không muốn nhìn thấy cô nữa.
Sáng sớm hôm sau, dưới ánh mắt khác thường của các bạn học, Lý Quả vội vàng rời khỏi phòng học, bắt đầu đi tìm phòng trọ. Cô vừa bước ra khỏi cổng, đã có một chiếc xe thể thao bất ngờ đỗ bên cạnh.
"Quả Quả, lên xe". Bên trong xe, Mặc Nhật Tỳ mỉm cười gọi cô, một tay mở cửa xe, chờ Lý Quả lên xe.
Lý Quả không ngờ lại gặp anh ta ở đây, nhất thời chưa thể chấp nhận được, liền liên tục lùi về sau vài bước. Vừa mới đứng vững, cô liền phòng bị người đàn ông trước mắt này.
Mặc Nhật Tỳ vẫn rất phong độ và lịch sự như cũ, sự xuất hiện của hắn đã thu hút không ít ánh mắt hâm mộ. Hắn không hề tức giận với hành động của Lý Quả, vẫn mỉm cười, chăm chú nhìn cô.
Trước đám đông, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Lý Quả có chút bối rối. Sự kiên trì của Mặc Nhật Tỳ làm cho cô không dám do dự nữa, liền chật vật bước vào xe.
"Cảm ơn em, em họ". Lý Quả cảm kích nói.
Nếu như không có Lý Lan ở bên cạnh, luôn ủng hộ và giúp đỡ mình, thì cô thật sự không biết mình có thể tiếp tục được nữa hay không? Có lẽ đã sớm suy sụp rồi.
"Vậy, sau này chị phải làm sao?"
Tuy chỉ còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp, nhưng Hà Tiểu Ngân và Vu Tú Tình lại đối xử như vậy với Lý Quả, thì một ngày của Lý Quả trôi qua chắc sẽ không suôn sẻ, vậy sao có thể chịu được?
Lý Quả lắc đầu, cô cũng chẳng biết sau này phải làm sao, mấy tháng nữa phải sống như thế nào. Chỉ sợ từ giờ chỉ đi, tiếng xấu của cô sẽ càng lan xa, ngày trôi qua sẽ rất vất vả.
Lý Lan cũng rất buồn, song lại chẳng thể giúp được gì. Nghĩ ngợi một lúc, hai mắt cô chợt sáng lên, giống như nghĩ được điều gì, liền cầm tay Lý Quả, vội vàng nói: "Quả Quả, hay là chị chuyển ra ngoài ở đi, thuê một phòng nhỏ thôi, dù sao cũng sắp tốt nghiệp, về sau đi làm cũng phải thuê phòng, sớm muộn gì cũng phải ra ngoài thôi".
Đúng vậy, lời nói của Lý Lan khiến cho hai mắt cô sáng lên, sao cô lại không nghĩ đến chuyện đó chứ? Hiện tại, chẳng bằng chuyển ra ngoài ở, vừa tự tại, biết đâu lại có thể giải trừ hận ý của bọn họ.
Tiểu hắc xà yên tĩnh nằm trong lòng Lý Quả, nghe hai người nói chuyện. Đôi mắt nhỏ của nó hơi nheo lại, trong lòng bắt đầu nổi lên tính toán. Đúng lúc, đúng lúc lắm!
Đêm hôm đó, sau khi nghe tin Vu Tú Tình đã bình an vô sự, Lý Quả mới hoàn toàn yên tâm. Mà Hà Tiểu Ngân cũng không trở lại, sợ là không muốn nhìn thấy cô nữa.
Sáng sớm hôm sau, dưới ánh mắt khác thường của các bạn học, Lý Quả vội vàng rời khỏi phòng học, bắt đầu đi tìm phòng trọ. Cô vừa bước ra khỏi cổng, đã có một chiếc xe thể thao bất ngờ đỗ bên cạnh.
"Quả Quả, lên xe". Bên trong xe, Mặc Nhật Tỳ mỉm cười gọi cô, một tay mở cửa xe, chờ Lý Quả lên xe.
Lý Quả không ngờ lại gặp anh ta ở đây, nhất thời chưa thể chấp nhận được, liền liên tục lùi về sau vài bước. Vừa mới đứng vững, cô liền phòng bị người đàn ông trước mắt này.
Mặc Nhật Tỳ vẫn rất phong độ và lịch sự như cũ, sự xuất hiện của hắn đã thu hút không ít ánh mắt hâm mộ. Hắn không hề tức giận với hành động của Lý Quả, vẫn mỉm cười, chăm chú nhìn cô.
Trước đám đông, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Lý Quả có chút bối rối. Sự kiên trì của Mặc Nhật Tỳ làm cho cô không dám do dự nữa, liền chật vật bước vào xe.