Mẹ Hạ Thụy cho người đi điều tra về gã Trần tổng bin thái kia, đúng là làm nhiều việc xấu thì không giấu được, chỉ nửa ngày là khui ra được một vài chuyện hay ho của hắn.
Đương nhiên bà biết được sự thật thì sẽ có cảm giác có lỗi với Hạ Thụy, thế nhưng không có nghĩa là sẽ thay đổi cái nhìn với Phùng Duệ Hiên.
Mấy hôm sau đó, bà lại nghe được tin Trần tổng đi gay bar bị vợ bắt gặp, kiên quyết làm đơn ly hôn, sau đó còn không biết bị ai thuê người đánh cho một trận bầm dập.
Mẹ Hạ gọi điện cho Hạ Thụy nói chuyện này, cũng qua đó mà muốn "làm hòa" với cậu.
Hạ Thụy chỉ lạnh nhạt trả lời: "Con biết rồi!"
Mẹ Hạ lại tiếp tục: "Mẹ xin lỗi vì hôm trước hiểu nhầm con, cũng vì Trần tổng đó là...."
Hạ Thụy cắt ngang lời mẹ cậu: "Mẹ, con chỉ hi vọng từ bây giờ và sau này mẹ hãy luôn tin tưởng con, chuyện khác mẹ không cần giải thích, con hiểu.
Con chuẩn bị có tiết rồi, con cúp trước đây."
Mẹ Hạ thở dài: "Được, vậy con đi học đi."
Hạ Thụy cúp máy, bước vào lớp.
Cậu hiểu suy nghĩ của mẹ cậu, hơn nữa mẹ chủ động gọi điện làm hòa, cho dù giận thật thì cậu cũng không thể làm ngơ mãi được.
Nhưng mà việc Trần tổng kia bị vợ bắt gian, bị đánh có hơi....đáng ngờ.
Chỉ ngày sau buổi tiệc kia diễn ra, hắn thảm như thế rồi cổ phiếu cũng sụt giảm trong nháy mắt, cứ như thể có người nhúng tay vào vậy.
Trong đầu Hạ Thụy chợt lóe lên một suy nghĩ, có khi nào là....người đó không? Thế nhưng cậu lại cảm thấy, mình đánh giá quá cao bản thân mình rồi!
Sau buổi tiệc hôm đó, Hạ Thụy chưa gặp lại Phùng Duệ Hiên lần nào, chỉ có thỉnh thoảng nhắn tin qua lại nói về Bánh Bột ở trường có gì đặc biệt, còn Hạ Thụy có qua có lại, sẽ kể hôm nay học một môn rất khó hiểu, cả hai đều rất ăn ý không nhắc đến chuyện tối hôm đó.
Sinh nhật Hạ Thụy vào tháng , hôm đó không phải ngày cuối tuần nên cậu không về nhà.
Mà thực ra từ khi ba mẹ cậu ly hôn, cậu đã không còn muốn tổ chức sinh nhật nữa.
Từ đó mỗi lần đến sinh nhật, ba mẹ đều sẽ tặng quà riêng.
Năm nay mẹ chuyển tiền, còn ba chuyển phát nhanh một chiếc Ipad mới.
Hạ Thụy vốn không định nói cho bạn cùng phòng biết hôm nay là sinh nhật mình, nhưng bằng cách nào đó mà Triệu Du biết được, sau đó cùng với hai người kia lén mua bánh sinh nhật để tặng cho cậu một bất ngờ.
Bởi vì tối Hạ Thụy có lịch dạy thêm nên tổ chức sinh nhật đơn giản vào buổi chiều.
Cả phòng ăn uống xong đến hơn h, màu trời mùa này đã chuyển dần từ xanh sang đen.
Buổi tối hơi se se lạnh, Hạ Thụy tắm rửa xong đi dạy, ra ngoài mặc thêm cái áo khoác mỏng nữa rồi đeo cặp đi.
Cậu đi bộ từ kí túc xá của trường ra bến xe bus, dọc theo hàng cây ven đường, đột nhiên nhìn thấy trước mặt có một chiếc ô tô đang bật máy, đèn pha sáng trưng, mà nhìn quen quen nha!
Sau vài giây ngờ ngợ thì Hạ Thụy nhận ra đây là xe của Phùng Duệ Hiên!
Thế rồi con xe dần tắt máy, cửa xe hai bên mở ra, Phùng Duệ Hiên và Bánh Bột xuống xe.
"Hạ Hạ."
Hạ Thụy nhìn thấy Bánh Bột liền cười rõ tươi: "Bánh Bột, sao hai ba con con lại đến đây?"
Bánh Bột chạy đến ôm Hạ Thụy cái đã rồi lon ton chạy lại xe, mở ghế sau ra, ôm xuống một hộp quà.
Phùng Duệ Hiên cười nói: "Biết hôm nay sinh nhật cậu nên Bánh Bột nhất quyết đòi mua quà mang đến tặng đó."
Hạ Thụy ngớ người ra: "Ui, không cần vậy đâu mà!"
"Mà Bánh Bột, sao con biết hôm nay là sinh nhật Hạ Hạ?"
Bánh Bột nhìn Phùng Duệ Hiên một cái rồi nói rất hiên ngang: "Là con tự biết."
Hạ Thụy nhìn hai ba con nhà này là biết tỏng rồi, chắc chắn là Phùng Duệ Hiên bảo Bánh Bột rồi!
"Hạ Hạ, chúc Hạ Hạ sinh nhật vui vẻ! Đây là tấm lòng của con!"
Hạ Thụy giả vờ hoài nghi bảo "Thế á?!", nhưng rồi vẫn đưa tay nhận lấy hộp quà.
"Cảm ơn con nhé!"
Rồi quay qua Phùng Duệ Hiên: "Cả anh nữa."
Thấy Hạ Thụy đeo cặp, Bánh Bột tò mò hỏi: "Hạ Hạ chuẩn bị đi đâu vậy ạ?"
"Hạ Hạ chuẩn bị đi dạy thêm."
Bánh Bột nghe vậy đột nhiên reo lên một tiếng: "A! Thế thì trùng hợp quá, giờ con với ba con cũng đi ăn.
Hay là, ba tiện đường đưa Hạ Hạ đi làm luôn nhé!"
Phùng Duệ Hiên cũng đang có chủ ý như vậy, bèn bảo Hạ Thụy: "Thế cũng được, cậu lên xe đi, tôi chở cậu đi luôn."
Đối mặt với sự nhiệt tình của hai ba con nhà này, Hạ Thụy chỉ đành đồng ý.
Cậu lên kí túc xá cất giày rồi quay lại sau, trong lúc đó, hai ba con Phùng Duệ Hiên nhìn nhau, Bánh Bột giơ tay ra, Phùng Duệ Hiên ăn ý đập tay thằng nhóc.
Bánh Bột nói, giọng điệu ông cụ non: "Con biết thừa là ba muốn chở Hạ Hạ đi rồi nhé!"
Phùng Duệ Hiên vò tóc Bánh Bột: "Còn con không muốn à?"
"Con đương nhiên là muốn rồi, ai bảo Hạ Hạ tốt như thế!"
Hai ba con nói chuyện với nhau, đến khi Hạ Thụy quay lại đây thì không hẹn mà cùng im lặng.
Bánh Bột ngồi ghế sau với Hạ Thụy, líu lo kể chuyện ở trường, chuyện bạn học.
Hạ Thụy lắng nghe, chốc chốc lại khen Bánh Bột một câu.
Phùng Duệ Hiên đang lái xe, nghe hai người phía sau nói chuyện vui vẻ mà anh lại bật cười.
Trông bọn họ cũng giống một gia đình đấy chứ?.