*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Vợ à, sau khi sinh con chúng ta kết hôn nhé."
_______________________________________
Hoàn Thiên Bảo đứng nhìn họ, sau đó bỏ đi. Kể từ ngày đó họ cũng không gặp lại anh ta. Chỉ biết rằng sau đó không lâu, công ty của anh ta bị phá sản.
_______________________________________
Tháng thứ 3
"Cái gì? Vợ tôi mang thai đôi?" - Lâm Phong bất ngờ hét lên.
"Đúng vậy. Thông thường, siêu âm sẽ phát hiện được thai đôi ngay từ tuần thứ 6 cho tới tuần thứ 8 của thai kỳ. Tuy vậy, có nhiều trường hợp phải tới tuần 10-12 thì mới có thể khẳng định được chắc chắn cái thai là thai đơn hay thai đôi." - Bác sĩ giải thích. Vậy là anh sẽ có hai đứa con rồi. Lâm Phong hạnh phúc cầm lấy tay vợ.
_______________________________________
Tháng thứ 4
Gia đình anh lại nhận thêm một tin vui. Hàn Tiểu Du không chỉ mang thai đôi, mà còn là thai long phụng.
Đúng thật là một niềm vui quá lớn, khi cùng một lúc trong gia đình xuất hiện một bé trai kháu khỉnh và một bé gái xinh xắn.
_______________________________________
Tháng thứ 5
Hàn Tiểu Du hoàn toàn thoát khỏi chứng ốm nghén. Bụng đã nhú lên khá rõ. Hai bé cũng bắt đầu di chuyển.
"Vợ, xem này, con nó lại đạp này. Nó muốn nói với mẹ nó tụi con ở đây, mẹ có cảm nhận được không." - Lâm Phong vui vẻ nói. Hàn Tiểu Du cũng nở nụ cười.
_______________________________________
Tháng thứ 6
Lúc này hai đứa trẻ bắt đầu bụ bẫm lên và dáng một em bé sơ sinh. Hàn Tiểu Du tăng cân đều đều. Thân hình thon gọn của cô vì mang thai mà đã không được như xưa.
Nhiều khi cô đứng trước gương ngắm nhìn bản thân. Những lúc như thế Lâm Phong đều ôm lấy cô.
"Sau này em có béo thế nào anh cũng đều yêu em."
Bây giờ âm thanh bên ngoài như thế nào, hai bé có thể nghe rõ. Lâm Phong thường "tâm sự mỏng" với hai đứa trẻ trong bụng suốt ngày. Còn mở nhạc cho chúng nghe. Nhiều lúc Hàn Tiểu Du còn thấy anh yêu con hơn cả yêu cô.
_______________________________________
Tháng thứ 7
Hai đứa trẻ rất ngoan, không làm mẹ khó chịu. Có thể vì baba rất khó tính, không cho hai bé hư mẹ mệt. Thật ra đôi lúc baba rất dữ!!!
"Ba rất thương tụi con, nhưng ba thương vợ của ba hơn. Hai đứa mà quấy mẹ, sau khi hai đứa ra đời ba sẽ tét vào mông!!!"
"..." Phong ca ca ăn hiếp con kìa.
_______________________________________
Tháng thứ 8
Bây giờ bụng của Hàn Tiểu Du cũng đã khá lớn. Đi lại đều rất khó khăn. Lâm Phong vẫn thường ở nhà chăm vợ.
Mỗi ngày đều tập một bài thể dục nhỏ, có thể là đi bộ hay tập một bài yoga. Lâm Phong tìm hiểu kĩ càng những gì tốt cho vợ. Cùng vợ vượt qua những tháng ngày vất vả. Anh thương vợ, không muốn vợ phải khó chịu.
_______________________________________
Tháng thứ 9
Chỉ còn 10 ngày nữa sẽ đón hai thiên thần nhỏ về nhà. Lâm Phong vẫn như mọi ngày chăm sóc cho Hàn Tiểu Du. Mọi chuyện chuẩn bị ngày sinh anh đều làm hết. Không muốn vợ phải đụng tay vào việc gì. Hạnh phúc nhỏ nhoi chỉ đơn giản là thế thôi.
_______________________________________
"Aaaaa..." - Hàn Tiểu Du giật mình tỉnh giấc, Lâm Phong tỉnh lại theo cô.
"Làm sao? Đau ở đâu?" - Lâm Phong luống cuống hỏi. Hàn Tiểu Du lắc đầu.
"Em vừa mơ thấy ác mộng. Em mơ thấy con không còn nữa." - Hàn Tiểu Du thút thít khóc.
"Chỉ là mơ thôi. Không phải là thật. Sẽ không có chuyện gì xảy ra. Ngoan, mau ngủ đi." - Lâm Phong vuốt vuốt lưng cô.
"Em sợ. Em không ngủ được." - Cô cuối đầu nói.
"Ngoan, có anh ở đây rồi." - Anh vẫn ôm cô như vậy, cho đến khi cô gái trên người anh đã ngủ thiếp đi, anh mới nhẹ nhàng đặt cô xuống.
"Vợ, anh sẽ không để em và con sảy ra chuyện gì." - Lâm Phong nhìn cô, vuốt vuốt mái tóc của cô.
_______________________________________
Một đêm tháng 12 năm 2014.
2h sáng tại biệt thự Phúc An.
"Phong... Em vỡ ối rồi!" - Hàn Tiểu Du luống cuống nói.
"Cái gì?" - Lâm Phong cảm nhận được dưới chân một mảnh ướt lạnh. Lâm Phong thay lại quần áo cho cô đặt cô nằm trên giường. Gọi điện thoại cho Kha Hiên chuẩn bị xe. Hàn Tiểu Du bắt đầu con đau, cứ 4-5p lại đau quặn một lần.
Sau khi được Lâm Phong đưa lên xe đến bệnh viện, cơn đau lại liên tục.
Lâm Phong một tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, tay còn lại nắm chặt tay cô, Hàn Tiểu Du khổ sở, Lâm Phong rất xót. Cô sợ anh lo lắng nên cố gắng gượng cười trấn an anh.
Hàn Tiểu Du nằm trong phòng chờ sinh, cơn đau ngày càng tăng. Bây giờ 5h sáng mà chẳng cổ tử cung vẫn chưa mở được bao nhiêu.
Mãi đến 8 giờ sáng, Hàn Tiểu Du với được đưa vào phòng sinh. Lâm Phong cũng muốn vào, nhưng bác sĩ lại không cho phép.
Anh cứ đi qua đi lại, lóng ngóng không biết làm gì. Anh ngồi cuống ghế im lặng như tượng đá. Hàn Tiểu Du vẫn đau đớn la hét. Tim của Lâm Phong như treo lên ngọn cây vậy.
Khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là tiếng đứa bé trai cất tiếng chào đời. Tiếng khóc của bé nhưng mang theo động lực cho cả Hàn Tiểu Du và Lâm Phong.
10p sau. Tiếng khóc của tiểu công chúa vang lên. Hai đứa trẻ vừa cất tiếng khóc chào đón thế giới này.
Bác sĩ bước ra, tượng đá khi nảy mới bị sụp đổ. Lâm Phong xem qua mặt con, lập tức xem vợ mình. Anh thật sự rất xót, sau này sẽ không để cho cô sinh con nữa!!!
"Vợ, cảm ơn em." - Anh đặt lên trán lấm tấm mồ hồi của cô một nụ hôn. Gương mặt mang theo sự tôn trọng, yêu thương và xót xa.
_______________________________________
************************************
"Vợ à, sau khi sinh con chúng ta kết hôn nhé."
_______________________________________
Hoàn Thiên Bảo đứng nhìn họ, sau đó bỏ đi. Kể từ ngày đó họ cũng không gặp lại anh ta. Chỉ biết rằng sau đó không lâu, công ty của anh ta bị phá sản.
_______________________________________
Tháng thứ 3
"Cái gì? Vợ tôi mang thai đôi?" - Lâm Phong bất ngờ hét lên.
"Đúng vậy. Thông thường, siêu âm sẽ phát hiện được thai đôi ngay từ tuần thứ 6 cho tới tuần thứ 8 của thai kỳ. Tuy vậy, có nhiều trường hợp phải tới tuần 10-12 thì mới có thể khẳng định được chắc chắn cái thai là thai đơn hay thai đôi." - Bác sĩ giải thích. Vậy là anh sẽ có hai đứa con rồi. Lâm Phong hạnh phúc cầm lấy tay vợ.
_______________________________________
Tháng thứ 4
Gia đình anh lại nhận thêm một tin vui. Hàn Tiểu Du không chỉ mang thai đôi, mà còn là thai long phụng.
Đúng thật là một niềm vui quá lớn, khi cùng một lúc trong gia đình xuất hiện một bé trai kháu khỉnh và một bé gái xinh xắn.
_______________________________________
Tháng thứ 5
Hàn Tiểu Du hoàn toàn thoát khỏi chứng ốm nghén. Bụng đã nhú lên khá rõ. Hai bé cũng bắt đầu di chuyển.
"Vợ, xem này, con nó lại đạp này. Nó muốn nói với mẹ nó tụi con ở đây, mẹ có cảm nhận được không." - Lâm Phong vui vẻ nói. Hàn Tiểu Du cũng nở nụ cười.
_______________________________________
Tháng thứ 6
Lúc này hai đứa trẻ bắt đầu bụ bẫm lên và dáng một em bé sơ sinh. Hàn Tiểu Du tăng cân đều đều. Thân hình thon gọn của cô vì mang thai mà đã không được như xưa.
Nhiều khi cô đứng trước gương ngắm nhìn bản thân. Những lúc như thế Lâm Phong đều ôm lấy cô.
"Sau này em có béo thế nào anh cũng đều yêu em."
Bây giờ âm thanh bên ngoài như thế nào, hai bé có thể nghe rõ. Lâm Phong thường "tâm sự mỏng" với hai đứa trẻ trong bụng suốt ngày. Còn mở nhạc cho chúng nghe. Nhiều lúc Hàn Tiểu Du còn thấy anh yêu con hơn cả yêu cô.
_______________________________________
Tháng thứ 7
Hai đứa trẻ rất ngoan, không làm mẹ khó chịu. Có thể vì baba rất khó tính, không cho hai bé hư mẹ mệt. Thật ra đôi lúc baba rất dữ!!!
"Ba rất thương tụi con, nhưng ba thương vợ của ba hơn. Hai đứa mà quấy mẹ, sau khi hai đứa ra đời ba sẽ tét vào mông!!!"
"..." Phong ca ca ăn hiếp con kìa.
_______________________________________
Tháng thứ 8
Bây giờ bụng của Hàn Tiểu Du cũng đã khá lớn. Đi lại đều rất khó khăn. Lâm Phong vẫn thường ở nhà chăm vợ.
Mỗi ngày đều tập một bài thể dục nhỏ, có thể là đi bộ hay tập một bài yoga. Lâm Phong tìm hiểu kĩ càng những gì tốt cho vợ. Cùng vợ vượt qua những tháng ngày vất vả. Anh thương vợ, không muốn vợ phải khó chịu.
_______________________________________
Tháng thứ 9
Chỉ còn 10 ngày nữa sẽ đón hai thiên thần nhỏ về nhà. Lâm Phong vẫn như mọi ngày chăm sóc cho Hàn Tiểu Du. Mọi chuyện chuẩn bị ngày sinh anh đều làm hết. Không muốn vợ phải đụng tay vào việc gì. Hạnh phúc nhỏ nhoi chỉ đơn giản là thế thôi.
_______________________________________
"Aaaaa..." - Hàn Tiểu Du giật mình tỉnh giấc, Lâm Phong tỉnh lại theo cô.
"Làm sao? Đau ở đâu?" - Lâm Phong luống cuống hỏi. Hàn Tiểu Du lắc đầu.
"Em vừa mơ thấy ác mộng. Em mơ thấy con không còn nữa." - Hàn Tiểu Du thút thít khóc.
"Chỉ là mơ thôi. Không phải là thật. Sẽ không có chuyện gì xảy ra. Ngoan, mau ngủ đi." - Lâm Phong vuốt vuốt lưng cô.
"Em sợ. Em không ngủ được." - Cô cuối đầu nói.
"Ngoan, có anh ở đây rồi." - Anh vẫn ôm cô như vậy, cho đến khi cô gái trên người anh đã ngủ thiếp đi, anh mới nhẹ nhàng đặt cô xuống.
"Vợ, anh sẽ không để em và con sảy ra chuyện gì." - Lâm Phong nhìn cô, vuốt vuốt mái tóc của cô.
_______________________________________
Một đêm tháng 12 năm 2014.
2h sáng tại biệt thự Phúc An.
"Phong... Em vỡ ối rồi!" - Hàn Tiểu Du luống cuống nói.
"Cái gì?" - Lâm Phong cảm nhận được dưới chân một mảnh ướt lạnh. Lâm Phong thay lại quần áo cho cô đặt cô nằm trên giường. Gọi điện thoại cho Kha Hiên chuẩn bị xe. Hàn Tiểu Du bắt đầu con đau, cứ 4-5p lại đau quặn một lần.
Sau khi được Lâm Phong đưa lên xe đến bệnh viện, cơn đau lại liên tục.
Lâm Phong một tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, tay còn lại nắm chặt tay cô, Hàn Tiểu Du khổ sở, Lâm Phong rất xót. Cô sợ anh lo lắng nên cố gắng gượng cười trấn an anh.
Hàn Tiểu Du nằm trong phòng chờ sinh, cơn đau ngày càng tăng. Bây giờ 5h sáng mà chẳng cổ tử cung vẫn chưa mở được bao nhiêu.
Mãi đến 8 giờ sáng, Hàn Tiểu Du với được đưa vào phòng sinh. Lâm Phong cũng muốn vào, nhưng bác sĩ lại không cho phép.
Anh cứ đi qua đi lại, lóng ngóng không biết làm gì. Anh ngồi cuống ghế im lặng như tượng đá. Hàn Tiểu Du vẫn đau đớn la hét. Tim của Lâm Phong như treo lên ngọn cây vậy.
Khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là tiếng đứa bé trai cất tiếng chào đời. Tiếng khóc của bé nhưng mang theo động lực cho cả Hàn Tiểu Du và Lâm Phong.
10p sau. Tiếng khóc của tiểu công chúa vang lên. Hai đứa trẻ vừa cất tiếng khóc chào đón thế giới này.
Bác sĩ bước ra, tượng đá khi nảy mới bị sụp đổ. Lâm Phong xem qua mặt con, lập tức xem vợ mình. Anh thật sự rất xót, sau này sẽ không để cho cô sinh con nữa!!!
"Vợ, cảm ơn em." - Anh đặt lên trán lấm tấm mồ hồi của cô một nụ hôn. Gương mặt mang theo sự tôn trọng, yêu thương và xót xa.
_______________________________________
************************************