Đậu Đỏ là ai? Ai là Đậu Đỏ? Nếu Đậu Đỏ là Hàn Tiểu Du, tại sao lại xuất hiện ở vùng quê nghèo đó? Có ai từng nghe về chứng trầm cảm chưa? Hàn Tiểu Du từng có một khoảng thời gian trầm cảm nghiêm trọng.
Ba mẹ cô năm đó chỉ lo kiếm tiền, muốn cho cô cuộc sống tốt nhất. Nhưng lại không cho Hàn Tiểu Du tình thương, vô tình lại khiến cô trở nên cô đơn, nhốt mình trong thế giới riêng, không còn muốn nói chuyện với mọi người nữa.
Khi ba mẹ Hàn Tiểu Du nhận ra thì đã quá muộn rồi, cô không còn là cô bé vui vẻ trước kia, suốt ngày lầm lũi một mình. Họ quyết định đưa cô về quê cho bà ngoại chăm sóc. Bà ấy chỉ thích sống ở đó, dù hai vợ chồng trước kia có khuyên như thế nào, bà cũng nhất quyết ở dưới quê.
Hàn Tiểu Du đích thị là Đậu Đỏ, Lâm Phong không biết từ rất lâu rồi, Hàn Tiểu Du không còn cười, chỉ khi ở bên anh, cô lại cười rất vui vẻ.
Sau khi được giải cứu, Hàn Tiểu Du sốt rất cao, sau khi tỉnh dậy, những chuyện ở vùng quê đó đều quên sạch! Duy nhất sợi dây chuyền, dù cô không nhớ gì, cũng kiên quyết giữ lại.
Nghịch cảnh nhất là sau khi Đậu Đỏ gặp lại Lâm Phong và Hoàng Thiên Bảo, lại đem lòng yêu người đã từng kỳ thị mình. Lâm Phong luôn muốn Hàn Tiểu Du được hạnh phúc, luôn muốn Đậu Đỏ của anh hạnh phúc. Cho nên để Hàn Tiểu Du bên cạnh người mà cô yêu.
Mười mấy năm thầm lặng yêu, yêu vụng trộm, chẳng mong nhận lại bất kỳ điều gì, khi gặp lại cũng không đến được với nhau, thật đáng buồn!
Sau khi Hàn Tiểu Du chết, Lâm Phong uống rất nhiều rượu, lái xe gặp tai nạn, chết trên đường đến bệnh viện.
Phải chăng là duyên kiếp ở đời? Duyên phận do ông trời sắp đặt? Lâm Phong khi tỉnh dậy là thời điểm của 5 băm trước. Trọng sinh! Chính là trọng sinh! Anh cũng như cô, cô cũng như anh. Có lẽ ông trời thương cho chàng trai chung tình, cho anh thêm một cơ hội.
Anh hận, hận Hoàng Thiên Bảo, người nhẫn tâm đẩy Hàn Tiểu Du vào con đường chết. Anh đã thề với bản thân, nhất định sẽ đem Hàn Tiểu Du về bên cạnh mình, cho dù có như thế nào đi nữa, anh cũng không buông tay!
_________________________________________
"Anh buông tay ra đi!" - Hàn Tiểu Du khó khăn muốn rút tay ra, nhưng ai kia lại nắm chặt hơn. Thật sự rất đau! Đau đến mức phát khóc đây!
"Đau..." - Hàn Tiểu Du muốn khóc thầm đây, người gì mà mạnh mẽ như vậy chứ! Lâm Phong nghe thấy, nới lỏng tay cô ra. Nhìn thấy cánh tau trắng nõn hiện những vết đỏ lòng anh lại thấu tội lỗi.
"Xin lỗi, em không sao chứ?" - Anh cầm lấy tay cô, xoa nhẹ. Hàn Tiểu Du lại có cảm giác muốn khóc, không phải vì đau, và trong tâm cô có cảm giác người đứng trước mặt rất an toàn.
"Cảm ở anh khi nảy đã giúp em." - Cô lí nhí nói cảm ơn.
"Không cần cảm ơn, những điều anh nói là sự thật thôi." - Hàn Tiểu Du muốn sặc nước bọt của mình. Gì chứ? Cô là bạn gái của nam thần?
"Anh đừng đùa, không vui đâu!" - Cô cố nở ra nụ cười méo mó.
"Anh không đùa. Tiểu Du, làm người yêu anh đi!"
Bùm... Không biết lần thứ mấy trong ngày cô bị làm cho hoảng sợ. Nhìn chàng trai "nạnh nùng" đang tỏ tình, cô lại thấu có chút gì đó vui vẻ. Là vui vẻ? Không hiểu sao lại vui vẻ, cuối cùng ma xui quỷ khiến cô gật đầu đống ý.
Khối liên minh vẫn chắc, bắt tay nhau trả thù Hoàng Thiên Bảo. Một người là thiên kim Hàn Thị, một người là người đứng đầu gia tộc Williams. Ha, xem ra sau này anh ta phải khổ sở rồi đây!
___________________________________
6h30 sáng
Hàn Tiểu Du lười biếng giằm trên giường, cô không muốn đi học!
Ở ngoài cửa tiếng mẹ Hàn vọng vào.
"Tiểu Du, có người đến tìm con kìa!" - Hàn Tiểu Du đang ôm giấc mộng đẹp giật mình tỉnh dậy.
"Bộ mình lại gây thù chuốc oán với ai nữa sao? Sao lại đến tận nhà tìm?"
Nhìn qua cửa sổ, một chiếc xe moto phân khối lớn sang chảnh trước cửa nhà.
Lâm Phong!
Hàn Tiểu Du thay đồng phục, cột tóc đuôi gà, trên gương mặt hiện rõ sự căng tràn sức sống. Không xa hoa, không cầu kỳ, đơn giản nhưng tôn lên vẻ đẹp sắc sảo của Hàn Tiểu Du.
Cô từ tốn xuống dưới nhà, chàng trai lạnh lùng nhưng ôn nhu đứng trước cửa. Có vẻ ba mẹ cô rất thích chàng trai này, nhìn cô không ngớt, khiến Hàn Tiểu Du đỏ mặt không thôi.
"Ba mẹ con đi học!" - Hàn Tiểu Du cuối đầu chạy ra khỏi cửa.
"Không ăn sáng sao con?"
"Con sẽ đưa Tiểu Du đi ăn, bác yên tâm." - Lâm Phong cuối chào, sau đó ra khỏi cửa. Ba mẹ Hàn nhìn nhau cười.
"Tiểu Du nhà ta đã lớn rồi." - Mẹ Hàn nói, ánh mắt nhìn cặp đôi trai tài gái sắc bên ngoài. Kiếp trước, bà vì thấu con gái mình thích Hoàng Thiên Bảo, nên mới lợi dụng hôn ước đó để con có thể ở bên cạnh người mình yêu. Dĩ nhiên kiếp này bà không hề hay biết gì cả.
_________________________________________
"Hàn Tiểu Du... Kiếp này... Kiếp sau... Kiếp sau nữa... Anh mãi mãi chỉ yêu mình em."
_________________________________________**************************************
Hello ~
Ny đã trở lại
Và tệ hại hơn xưa!
Ny đăng liên tục 3 chap bồi thường mấy ngày trước chưa đăng 😫😫😫
Ba mẹ cô năm đó chỉ lo kiếm tiền, muốn cho cô cuộc sống tốt nhất. Nhưng lại không cho Hàn Tiểu Du tình thương, vô tình lại khiến cô trở nên cô đơn, nhốt mình trong thế giới riêng, không còn muốn nói chuyện với mọi người nữa.
Khi ba mẹ Hàn Tiểu Du nhận ra thì đã quá muộn rồi, cô không còn là cô bé vui vẻ trước kia, suốt ngày lầm lũi một mình. Họ quyết định đưa cô về quê cho bà ngoại chăm sóc. Bà ấy chỉ thích sống ở đó, dù hai vợ chồng trước kia có khuyên như thế nào, bà cũng nhất quyết ở dưới quê.
Hàn Tiểu Du đích thị là Đậu Đỏ, Lâm Phong không biết từ rất lâu rồi, Hàn Tiểu Du không còn cười, chỉ khi ở bên anh, cô lại cười rất vui vẻ.
Sau khi được giải cứu, Hàn Tiểu Du sốt rất cao, sau khi tỉnh dậy, những chuyện ở vùng quê đó đều quên sạch! Duy nhất sợi dây chuyền, dù cô không nhớ gì, cũng kiên quyết giữ lại.
Nghịch cảnh nhất là sau khi Đậu Đỏ gặp lại Lâm Phong và Hoàng Thiên Bảo, lại đem lòng yêu người đã từng kỳ thị mình. Lâm Phong luôn muốn Hàn Tiểu Du được hạnh phúc, luôn muốn Đậu Đỏ của anh hạnh phúc. Cho nên để Hàn Tiểu Du bên cạnh người mà cô yêu.
Mười mấy năm thầm lặng yêu, yêu vụng trộm, chẳng mong nhận lại bất kỳ điều gì, khi gặp lại cũng không đến được với nhau, thật đáng buồn!
Sau khi Hàn Tiểu Du chết, Lâm Phong uống rất nhiều rượu, lái xe gặp tai nạn, chết trên đường đến bệnh viện.
Phải chăng là duyên kiếp ở đời? Duyên phận do ông trời sắp đặt? Lâm Phong khi tỉnh dậy là thời điểm của 5 băm trước. Trọng sinh! Chính là trọng sinh! Anh cũng như cô, cô cũng như anh. Có lẽ ông trời thương cho chàng trai chung tình, cho anh thêm một cơ hội.
Anh hận, hận Hoàng Thiên Bảo, người nhẫn tâm đẩy Hàn Tiểu Du vào con đường chết. Anh đã thề với bản thân, nhất định sẽ đem Hàn Tiểu Du về bên cạnh mình, cho dù có như thế nào đi nữa, anh cũng không buông tay!
_________________________________________
"Anh buông tay ra đi!" - Hàn Tiểu Du khó khăn muốn rút tay ra, nhưng ai kia lại nắm chặt hơn. Thật sự rất đau! Đau đến mức phát khóc đây!
"Đau..." - Hàn Tiểu Du muốn khóc thầm đây, người gì mà mạnh mẽ như vậy chứ! Lâm Phong nghe thấy, nới lỏng tay cô ra. Nhìn thấy cánh tau trắng nõn hiện những vết đỏ lòng anh lại thấu tội lỗi.
"Xin lỗi, em không sao chứ?" - Anh cầm lấy tay cô, xoa nhẹ. Hàn Tiểu Du lại có cảm giác muốn khóc, không phải vì đau, và trong tâm cô có cảm giác người đứng trước mặt rất an toàn.
"Cảm ở anh khi nảy đã giúp em." - Cô lí nhí nói cảm ơn.
"Không cần cảm ơn, những điều anh nói là sự thật thôi." - Hàn Tiểu Du muốn sặc nước bọt của mình. Gì chứ? Cô là bạn gái của nam thần?
"Anh đừng đùa, không vui đâu!" - Cô cố nở ra nụ cười méo mó.
"Anh không đùa. Tiểu Du, làm người yêu anh đi!"
Bùm... Không biết lần thứ mấy trong ngày cô bị làm cho hoảng sợ. Nhìn chàng trai "nạnh nùng" đang tỏ tình, cô lại thấu có chút gì đó vui vẻ. Là vui vẻ? Không hiểu sao lại vui vẻ, cuối cùng ma xui quỷ khiến cô gật đầu đống ý.
Khối liên minh vẫn chắc, bắt tay nhau trả thù Hoàng Thiên Bảo. Một người là thiên kim Hàn Thị, một người là người đứng đầu gia tộc Williams. Ha, xem ra sau này anh ta phải khổ sở rồi đây!
___________________________________
6h30 sáng
Hàn Tiểu Du lười biếng giằm trên giường, cô không muốn đi học!
Ở ngoài cửa tiếng mẹ Hàn vọng vào.
"Tiểu Du, có người đến tìm con kìa!" - Hàn Tiểu Du đang ôm giấc mộng đẹp giật mình tỉnh dậy.
"Bộ mình lại gây thù chuốc oán với ai nữa sao? Sao lại đến tận nhà tìm?"
Nhìn qua cửa sổ, một chiếc xe moto phân khối lớn sang chảnh trước cửa nhà.
Lâm Phong!
Hàn Tiểu Du thay đồng phục, cột tóc đuôi gà, trên gương mặt hiện rõ sự căng tràn sức sống. Không xa hoa, không cầu kỳ, đơn giản nhưng tôn lên vẻ đẹp sắc sảo của Hàn Tiểu Du.
Cô từ tốn xuống dưới nhà, chàng trai lạnh lùng nhưng ôn nhu đứng trước cửa. Có vẻ ba mẹ cô rất thích chàng trai này, nhìn cô không ngớt, khiến Hàn Tiểu Du đỏ mặt không thôi.
"Ba mẹ con đi học!" - Hàn Tiểu Du cuối đầu chạy ra khỏi cửa.
"Không ăn sáng sao con?"
"Con sẽ đưa Tiểu Du đi ăn, bác yên tâm." - Lâm Phong cuối chào, sau đó ra khỏi cửa. Ba mẹ Hàn nhìn nhau cười.
"Tiểu Du nhà ta đã lớn rồi." - Mẹ Hàn nói, ánh mắt nhìn cặp đôi trai tài gái sắc bên ngoài. Kiếp trước, bà vì thấu con gái mình thích Hoàng Thiên Bảo, nên mới lợi dụng hôn ước đó để con có thể ở bên cạnh người mình yêu. Dĩ nhiên kiếp này bà không hề hay biết gì cả.
_________________________________________
"Hàn Tiểu Du... Kiếp này... Kiếp sau... Kiếp sau nữa... Anh mãi mãi chỉ yêu mình em."
_________________________________________**************************************
Hello ~
Ny đã trở lại
Và tệ hại hơn xưa!
Ny đăng liên tục 3 chap bồi thường mấy ngày trước chưa đăng 😫😫😫