Từ hôm ở bệnh viện về, Quách Tuệ Thiến nghe theo lời khuyên của bác sĩ, mỗi ngày đều sử dụng thuốc tiêu viêm. Một lần trong lúc tắm, thấy lông mu ở hạ thể, chị nén cảm giác thẹn thùng, nhẫn tâm cạo sạch chỗ đó: “Ôi, đúng là xấu hổ quá mà!”
Vốn tưởng rằng hai người sẽ không gặp nhau nữa, nhưng vào một ngày của mấy tháng sau, Quách Tuệ Thiến lại đến bệnh viện lần nữa, người tiếp đón chị lại là Lý Phàm.
"Bác sĩ Lý", chị không nghĩ tới mình còn có thể quay lại chỗ này.
"Quách phu nhân?" Thế này có coi là khách hàng quen không nhỉ?
"Vâng, bác sĩ Lý", chị vẫn khẩn trương giống như lần đầu tiên.
"Sao vậy, đơn thuốc tôi kê không hiệu quả sao?" Không nên vậy chứ.
"A, không phải, nơi đó đã tốt lắm rồi, là nguyên nhân khác "
"Là nguyên nhân gì, chị nói đi". Bác sĩ Lý thả hồ sơ của bệnh nhân khác trong tay xuống, kiên nhẫn nhìn người phụ nữ trước mặt.
"À, chính là, tôi muốn nơi đó chặt hơn một chút". Chị len lén nhìn bác sĩ một cái, ừm, không có lộ thần sắc lạ kì nha.
"À, ý chị là muốn thu hẹp âm đ*o", anh cười cười nói.
"Vâng, đúng vậy". Đúng là bác sĩ mà, có thể nói trắng ra được.
"Được, tôi sẽ sắp xếp cho chị, nhưng chị cần phải nằm viện trị liệu."
"Còn, còn phải nằm viện?", phiền toái quá.
"Đúng vậy, bởi vì không phải làm một lần sẽ thành hình, mỗi ngày đều bôi thuốc, như vậy dễ dàng hơn."
"Có thể không nằm viện được không?". Con gái chị tuần nào cũng về nhà
"Cũng có thể, nhưng hơi phiền toái một chút"
"Tôi, có thể, có một yêu cầu quá đáng không?". Chị hơi khẩn trương nhìn người đàn ông ở trước mắt.
"Chị cứ nói đi"
"Bác sĩ có thể đi đến nhà tôi bôi thuốc cho tôi được không?". Sao chị lại muốn mời một người đàn ông xa lạ đến nhà mình thế này!
"!"
"Bác sĩ, bác sĩ đừng hiểu lầm, chẳng qua là nghe bác sĩ nói có chút phiền phức, tôi tự làm lại không tốt, cũng không thể nằm viện, nếu như bác sĩ có thể đến nhà giúp tôi..., tôi sẽ rất cảm tạ."
"Như vậy? Vâng, được rồi, chúng ta trao đổi số điện thoại di động, tan việc tôi sẽ đến nhà chị." Chuyện này không giống phong cách của anh chút nào.
"Cảm ơn, thật sự cám ơn bác sĩ". Hai người trao đổi số điện thoại di động, viết lại địa chỉ nhà cho Lý Phàm.
"Quách phu nhân, hôm nay tôi sẽ bôi thuốc cho chị, kê thêm mấy thanh thuốc bắc, chị nhớ kiên trì ngâm thuốc mỗi ngày."
"Được" Bác sĩ này đúng là người tốt mà.
Quách Tuệ Thiến lại một lần nữa nằm trên giường khám bệnh, nhưng tâm tình rõ ràng khác với lần trước, cảm giác khẩn trương đã biến mất, dù sao bác sĩ Lý cũng từng làm rồi.
Lý Phàm mang bao tay, lấy hai ngón tay vạch âm thần của chị ra. Xem ra người phụ nữ này đã nghe lời của mình, cạo sạch lông mu khiến âm hộ hiện rõ trước mắt anh.
"Có thể sẽ trướng một chút, không cần gấp gáp, từ từ để nó đi vào." Anh nói, cầm lấy túi thuốc đã được hút chân không, từ từ cho vào trong âm đ*o của chị.
"Ngô, ân", hơi ngứa, hơi trướng.
Sau khi cho toàn bộ túi thuốc vào trong âm đ*o của chị, anh vỗ vỗ chân chị, ý bảo xong việc rồi.
"Tốt lắm, chị không được tự ý lấy ra, lần sau tôi đổi lại thuốc cho chị. Tôi kê thêm thuốc bắc để chị ngâm rửa mỗi ngày, thuốc kia có công hiệu sát trùng tiêu viêm, chị không cần lo lắng bị viêm nhiễm lần nữa."
Quách Tuệ Thiến liên tục cảm ơn, rồi cầm lấy thuốc trở về nhà.
Vốn tưởng rằng hai người sẽ không gặp nhau nữa, nhưng vào một ngày của mấy tháng sau, Quách Tuệ Thiến lại đến bệnh viện lần nữa, người tiếp đón chị lại là Lý Phàm.
"Bác sĩ Lý", chị không nghĩ tới mình còn có thể quay lại chỗ này.
"Quách phu nhân?" Thế này có coi là khách hàng quen không nhỉ?
"Vâng, bác sĩ Lý", chị vẫn khẩn trương giống như lần đầu tiên.
"Sao vậy, đơn thuốc tôi kê không hiệu quả sao?" Không nên vậy chứ.
"A, không phải, nơi đó đã tốt lắm rồi, là nguyên nhân khác "
"Là nguyên nhân gì, chị nói đi". Bác sĩ Lý thả hồ sơ của bệnh nhân khác trong tay xuống, kiên nhẫn nhìn người phụ nữ trước mặt.
"À, chính là, tôi muốn nơi đó chặt hơn một chút". Chị len lén nhìn bác sĩ một cái, ừm, không có lộ thần sắc lạ kì nha.
"À, ý chị là muốn thu hẹp âm đ*o", anh cười cười nói.
"Vâng, đúng vậy". Đúng là bác sĩ mà, có thể nói trắng ra được.
"Được, tôi sẽ sắp xếp cho chị, nhưng chị cần phải nằm viện trị liệu."
"Còn, còn phải nằm viện?", phiền toái quá.
"Đúng vậy, bởi vì không phải làm một lần sẽ thành hình, mỗi ngày đều bôi thuốc, như vậy dễ dàng hơn."
"Có thể không nằm viện được không?". Con gái chị tuần nào cũng về nhà
"Cũng có thể, nhưng hơi phiền toái một chút"
"Tôi, có thể, có một yêu cầu quá đáng không?". Chị hơi khẩn trương nhìn người đàn ông ở trước mắt.
"Chị cứ nói đi"
"Bác sĩ có thể đi đến nhà tôi bôi thuốc cho tôi được không?". Sao chị lại muốn mời một người đàn ông xa lạ đến nhà mình thế này!
"!"
"Bác sĩ, bác sĩ đừng hiểu lầm, chẳng qua là nghe bác sĩ nói có chút phiền phức, tôi tự làm lại không tốt, cũng không thể nằm viện, nếu như bác sĩ có thể đến nhà giúp tôi..., tôi sẽ rất cảm tạ."
"Như vậy? Vâng, được rồi, chúng ta trao đổi số điện thoại di động, tan việc tôi sẽ đến nhà chị." Chuyện này không giống phong cách của anh chút nào.
"Cảm ơn, thật sự cám ơn bác sĩ". Hai người trao đổi số điện thoại di động, viết lại địa chỉ nhà cho Lý Phàm.
"Quách phu nhân, hôm nay tôi sẽ bôi thuốc cho chị, kê thêm mấy thanh thuốc bắc, chị nhớ kiên trì ngâm thuốc mỗi ngày."
"Được" Bác sĩ này đúng là người tốt mà.
Quách Tuệ Thiến lại một lần nữa nằm trên giường khám bệnh, nhưng tâm tình rõ ràng khác với lần trước, cảm giác khẩn trương đã biến mất, dù sao bác sĩ Lý cũng từng làm rồi.
Lý Phàm mang bao tay, lấy hai ngón tay vạch âm thần của chị ra. Xem ra người phụ nữ này đã nghe lời của mình, cạo sạch lông mu khiến âm hộ hiện rõ trước mắt anh.
"Có thể sẽ trướng một chút, không cần gấp gáp, từ từ để nó đi vào." Anh nói, cầm lấy túi thuốc đã được hút chân không, từ từ cho vào trong âm đ*o của chị.
"Ngô, ân", hơi ngứa, hơi trướng.
Sau khi cho toàn bộ túi thuốc vào trong âm đ*o của chị, anh vỗ vỗ chân chị, ý bảo xong việc rồi.
"Tốt lắm, chị không được tự ý lấy ra, lần sau tôi đổi lại thuốc cho chị. Tôi kê thêm thuốc bắc để chị ngâm rửa mỗi ngày, thuốc kia có công hiệu sát trùng tiêu viêm, chị không cần lo lắng bị viêm nhiễm lần nữa."
Quách Tuệ Thiến liên tục cảm ơn, rồi cầm lấy thuốc trở về nhà.